Mục lục
Truyền Kỳ Chiến Thần - Tần Trạm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1302

Với thực lực hiện tại của anh, đoán chừng đạt tới Cảnh thần phó phân nhất hoặc nhị phẩm, nếu gặp phải tam phẩm, đa số vẫn còn phải bỏ chạy.



Suy cho cùng sau khi cảnh thần phó phân, có thể nhận thức được nguồn gốc trời đất, so với Cảnh Xuất Khiếu đúng là khác biệt quá lớn.



Điều này khiến cho Tần Trạm vô cùng khát vọng muốn đột phá, chỉ cần anh đạt tới trạng thái cảnh thần phó phân, bản thân hiểu rõ nguồn gốc của trời đất, cho dù là hiểu biết về Chí Hỏa hay thông thạo thuật không gian thì cũng sẽ được cải thiện đáng kể.



“Ngoài việc phải nhanh chóng cảnh thần phó phân, còn phải đưa ‘Viêm Hoàng chỉ vào lịch trình.”



Tần Trạm thầm nghĩ, lúc anh giao chiến với Quỷ Lửa, một Viêm Hoàng chỉ hư ảo lại có thể dọa Quỷ Lửa liên tục tránh, nếu luyện tốt chiêu thức này, uy lực tuyệt đối sẽ không nhỏ.



“Có điều, muốn luyện thành chiêu thức này, cần phải kết hợp với cực hỏa, thời gian thực sự là không đủ”



Tần Trạm có chút đau đầu.



Cái túi trữ vật đó của Nhiếp Vân, anh không muốn lấy, vì vậy để lại cho đám người Lãnh Uyên Thư, nhưng chiếc nhẫn chứa đồ của Quỷ Lửa vẫn còn ở chỗ anh, nhưng có phong ấn thần thức Quỷ Lửa trên đó, cần thời gian mới có thể phá giải.



1302-truyen-ky.jpg




Trên đường đi có không ít đệ tử đang bàn luận về sự việc lớn lần này.



Lãnh Uyên Thư và Tam trưởng lão đã chịu đựng nhiều năm, Nhiếp Vân và đồng bọn đã lên kế hoạch từ lâu, lần này anh chết, kế hoạch đó cũng lập tức tan thanh mây khói. Ngoài những kẻ đầu hàng để bảo tồn mạng sống, còn lại hầu như đều bị giết sạch.



Còn những kẻ trước đây có thái độ do dự, Lãnh Uyên Thư cũng không lạnh lùng đến mức giết tất cả, nhưng những người này trong lúc tông môn gặp nguy hiểm lại không muốn ra tay giúp sức, sau này e rằng không có khả năng được trọng dụng.



Lãnh Uyên Thư nhờ có sự giúp đỡ, ủng hộ của Tam trưởng lão cùng chấp sự, nhanh chóng chia rẽ được quyền lực của đồng bọn Nhiếp Vân.



Những người này bởi vì Lãnh Uyên Thư mới nổi dậy, tất nhiên sẽ tận lực trung thành.



Về phần Tam trưởng lão, bản thân ông không có tham vọng vả lại rất trung thành với lão tông chủ, nếu không thì Nhiếp Vân đã có thể lôi kéo ông trở thành phó tông chủ. Ít nhất là trong một thời gian dài, Hỏa Vũ Tông sẽ không xuất hiện thế lực thứ hai.



“Tần tiền bối.”



Nhìn thấy Tần Trạm bước vào, những đệ tử này đầu tiên là sửng sốt, sau đó đều lộ ra vẻ hưng phấn, dừng lại chào hỏi.



Bọn họ đều tỏ ra rất tôn trọng anh, ngay cả xưng hô cũng có thay đổi.



Trong thế giới tu luyện là vậy, ai giỏi hơn thì là thầy, không quan trọng vấn đề tuổi tác.



Ngày hôm qua, Tần Trạm liên tiếp giết chết hai người tu luyện Cảnh thần phó phân là Quỷ Lửa và Nhiếp Vân, chấn động toàn môn phái, không ai dám coi anh là hậu bối nữa.



Nếu không, cho dù Tần Trạm không để ý, bọn họ cũng sẽ bị những trưởng lão và chấp sự khác chỉ trích.



Huống hồ, những gì Tần Trạm làm ngày hôm qua tương đương với việc cứu mạng mọi người, phần lớn đệ tử của Hỏa Vũ Tông đều biết ơn Tần Trạm.



Tần Trạm đáp lại bằng một nụ cười nhàn nhạt, không hề khách khí.
Chương 1303



Nhưng dọc theo đường đi, những đệ tử trong tông môn sùng bái anh càng ngày càng nhiều, khiến cho Tần Trạm có chút choáng ngợp.



Tần Trạm dứt khoát ẩn thân, trực tiếp bay lên đỉnh núi, đến cung điện của Lãnh Uyên Thư.



Loại hành vi này nếu là một người khác trong tông môn nhất định sẽ quy vào vi phạm tông quy, nhưng cho dù là Tam trưởng lão nhìn thấy cũng chỉ mắt nhắm mắt mở cho qua.



Bước vào chính điện, nữ giúp việc nhìn thấy Tần Trạm lập tức cung kính mời anh ngồi, sau đó đi thông báo cho Lãnh Uyên Thư.



Lần này Tần Trạm đến là để nói tạm biệt với Lãnh Uyên Thư.



“Đây là những tư liệu về tông môn mà tôi thu thập được sau khi hôm qua cô truyền âm đến, còn có những công pháp liên quan đến đột phá Cảnh thần phó phân”



Khi Lãnh Uyên Thư nhìn thấy Tần Cảnh, đôi mắt có chút đỏ, cho thấy cả đêm hôm qua cô không ngủ.



Cô lấy những miếng ngọc bội được sắp xếp gọn gàng, hết thảy đều đưa cho Tần Trạm.



“Sao lại phải đi gấp như vậy, có việc gì cần tôi giúp không?” Lãnh Uyên Thư lo lắng nói.



“Đã liên lạc được với bạn tôi, Hỏa Vũ Tông cũng đã được trả lại bình yên, tôi cũng phải đi rồi” Tần Trạm cười nói.



“Anh vẫn sẽ còn trở lại chứ?”



Lãnh Uyên Thư cắn cắn môi dưới, trong mắt có chút phiền muộn nói: “Nếu anh đồng ý, chức vị tông chủ này tôi có thể cho anh, không cần bất kì điều kiện gì”



Nếu như có người ngoài ở đây, nghe được câu nói này, nhất định sẽ vô cùng ngạc nhiên.



Là một tông môn lâu đời, là một trong ba tông môn lớn nhất của nước Đại Vũ, đệ tử hơn vạn người, thế lực rất lớn, tông môn nói cho là cho như vậy, không phải người bình thường có thể hạ quyết tâm được.



Nhưng đây thực sự là suy nghĩ của Lãnh Uyên Thư.



Lúc trước Lãnh Uyên Thư cũng từng thuyết phục Tần Trạm, chỉ cần anh và cô kết thành bạn bè và thề rằng sẽ trung thành với tông môn, cô sẽ để Tần Trạm làm phó tông chủ.



Nhưng sau đó hai người cùng trải qua sinh tử, hơn nữa với cuộc chiến kinh hoàng ngày hôm qua của Tần Trạm đã khiến Lãnh Uyên Thư thay đổi thái độ.



Nếu Tần Trạm gật đầu, cô thực sự nguyện ý phục tùng Tần Trạm, làm trợ thủ.



Rốt cuộc thì điều cô muốn là giữ lại cơ nghiệp của tổ tiên, chỉ cần Tần Trạm làm tông chủ, cô có thể ở bên cạnh anh, không màng quyền lực.



“Tông chủ, đề nghị của cô nghe rất hấp dẫn, nhưng tôi không có thời gian để tiếp quản những thứ này. Có điều sau này nếu có cơ hội, tôi sẽ trở lại thăm nơi này” Tần Trạm nhẹ nhàng từ chối.



Anh không thể ở lại nơi này quá lâu, thậm chí nếu có cơ hội, anh vẫn sẽ trở về thế giới trước kia, mà nếu anh có được chức vị tông chủ, nhưng lại không làm tốt được thì hà tất gì lại nhận.



“Nhưng món đồ này anh nhất định phải nhận lấy, bằng không tôi không biết có thể làm gì để cảm ơn anh”



Lãnh Uyên Thư thở dài, cô cũng biết Tần Trạm sẽ không đồng ý, nhưng nếu cô không cố gắng hết sức thì cô sẽ không cam tâm.



Tần Trạm gật đầu nhận lấy, đây là lệnh bài trong suốt và có thể thấy tay nghề rất tinh xảo.



Lệnh bài thủ tịch khách khanh này của Hỏa Vũ Tông có quyền lực chỉ đứng sau tông chủ.



Điều này thể hiện thái độ của Lãnh Uyên Thư, Tần Trạm cũng không từ chối.



“Hỏa Vũ Tông chúng ta có không ít thư tịch cổ về Cảnh thần phó phân, cũng có rất nhiều trưởng lão từng trải qua tu luyện Cảnh thần phó phân.



Lãnh Uyên Thư thấy Tần Trạm đã nhận lấy, trong lòng cũng nhẹ nhõm một chút.



Cô quay lại vấn đề chính: “Nhưng bản đồ về toàn bộ đại lục mà anh nói, ở Hỏa Vũ Tông chưa từng thấy qua đồ vật này, vì vậy tài liệu ghi chép cũng rất ít, món đồ này chắc là chỉ có những đất nước lớn mới có đầy đủ.
Chương 1304



Lãnh Uyên Thư mặc dù có chút tò mò, Tần Trạm muốn sách từ nhiều nơi khác nhau ở đại lục, là có ý muốn gì, nhưng cô cũng biết điều mà không hỏi nữa. Tần Trạm gật đầu, điều này năm trong dự đoán của anh.



Suy cho cùng Hỏa Vũ Tông chỉ là một tông giáo ở Đông Vực, trải qua nhiều đời tông chủ, e rằng rời khỏi nước Đại Vũ đi đến những nước khác ở đại lục không nhiều, có thể có một ít ghi chép đã là quá tốt rồi.



Đương nhiên, Tần Trạm nhận lấy món đồ này cũng vì chuẩn bị sẵn cho một ngày nào đó anh trở lại nơi đây.



Bây giờ về cơ bản anh đã chắc chắn rằng ngay cả phía bên kia của dãy núi Liên Thiên cũng là đại lục Thượng Giới. Nói cách khác, thế giới ẩn là một phần của đại lục này, nhưng dưới tình huống nào đó, nó vô tình kết nối với nơi anh sinh ra.



Như vậy có thể nói, chỉ cần anh tìm được dãy núi Liên Thiên ở đâu thì cũng có được một tia hi vọng được trở về.



Hiện tại anh đã đến đại lục Thượng Giới này được một tháng, không biết thời gian đã là khi nào rồi, Tần Môn hội sẽ không xảy ra vấn đề gì đi, mẹ anh có lo lắng hay không.



Còn có người thay thế mà anh giữ lại, có phải hay không khiến cho Vấn Đạo Tông nghi ngờ anh.



Còn Triệu Hạo Thiên thoát khỏi rắc rối rồi nhất định sẽ không nhắm mắt làm ngơ.



Tần Trạm thở phào nhẹ nhõm, mặc dù anh nóng lòng muốn trở về, nhưng cũng chỉ có thể thực hiện từng bước một.



Tóm lại, tìm được Tô Uyên trước rồi tính tiếp.



Nghĩ đến đây, Tần Trạm có chút háo hức muốn đến thanh cổ Đông Hoàng ngay lập tức.



“Tông chủ, cô có biết khu vực Truyền tống trận ở đâu không?” Tần Trạm hỏi.



Lãnh Uyên Thư sửng sốt rồi lắc đầu: “Theo như tôi được biết, nước Đại Vũ không có loại trận pháp này tồn tại, nhưng nước bên cạnh thì lại có”



“Thứ này không phải mỗi nước đều có sao?” Tần Trạm nhíu mày.



Anh cảm thấy những gì bản thân nghĩ hình như có chút sai biệt.



“Tất nhiên không phải rồi, những khu vực truyền tống trận này đều được xây dựng vào thời kì cổ, có một vài chỗ có người bảo vệ, tu bổ, có một vài nơi thì đã sớm bị bỏ hoang” Lãnh Uyên Thư lắc đầu nói.



“Để tu bổ khu vực lớn như vậy sẽ rất tốn kém. Ví dụ như nước Đại ‘Vũ chúng tôi, ba tông môn lớn đều không chịu sửa đổi trận pháp, rốt cuộc trận pháp đều có tính hai chiều, thực lực tông giáo còn yếu, nếu như trận pháp lọt ra ngoài, sẽ có khả năng dẫn tới nhiều kẻ địch mạnh, đến lúc đó cả ba tông giáo đều chống đỡ không nổi.



“Thì ra còn có nguyên nhân này”



Tần Trạm gật đầu, Lãnh Uyên Thư nói đều là thật tình.



Mặc dù không có Trận pháp Truyền Tống, cách liên lạc với thế giới bên ngoài một cách nhanh nhất bị mất rồi, nhưng nhờ vậy cũng giảm nguy cơ bị cường giả tấn công, cướp bóc.



“Nước bên cạnh? Vậy cô có biết Trận pháp Truyền Tống hoàn chỉnh có thể dịch chuyển được đến nơi nào không?”



Tin tức tôi có được cũng là trăm năm trước, lúc đó còn dùng được, về phần Trận pháp Truyền Tống truyền được đến nơi đâu, hẳn là năm trong Đông Vực này. ” Lãnh Uyên Thư cũng hơi mơ hồ về điều này.



“Nói như vậy, tôi muốn đi những nơi khác của Đông Vực chẳng phải sẽ rất phiền phức” Tần Trạm cau mày nói.



Với tốc độ này của anh, cho dù là dùng thuyền bay Tử Quang thì cũng mất mấy ngày để đến nước bên cạnh, đó là chưa tính đến khả năng gặp tình huống khó khăn trên đường đi.



Nhưng nếu bạn đến nơi đó, trận pháp bị phá hủy hoặc dẫn đến một khu vực khác, như vậy sẽ càng lãng phí thời gian hơn.



“Nếu nơi mà anh Tần muốn đến không quá xa, thực ra có thể không cần dùng đến cổ Trận pháp Truyền Tống, mà có thể ngồi thuyền bay linh thú.”



Lời này của Lãnh Uyên Thư khiến Tần Trạm khẽ lay động.
Chương 1305



“Thuyền bay linh thú?”



“Đúng vậy, trên thực tế, nhiều tu sĩ bây giờ không còn sử dụng cổ Trận pháp Truyền Tống để di chuyển nữa mà ngồi thuyền bay bay đi và về. Tốc độ không chậm, tiêu hao linh thạch cũng có thể ít hơn, mấu chốt là có cao thủ bảo hộ thuyền bay, ngay cả nguy hiểm cũng tránh được” Lãnh Uyên Thư nói.



Sau đó, Lãnh Uyên Thư nói một chút về thuyền bay linh thú, Tần Trạm nghe xong cũng hiểu ra.



Thuyền bay linh thú của đại lục Thượng Giới này cũng có chút giống với tiêu cục của thời cổ đại.



Bọn họ phụ trách đưa người ở nơi này đi nơi khác, đồng thời bởi vì bọn họ hiểu được lộ trình cùng tốc độ thuyền bay nhanh, vì vậy muốn đi tới nơi đó sẽ nhanh hơn tự mình đi.



“Có điều thuyền bay linh thú trước nay không mang theo người lạ, bởi vì họ lo lắng xảy ra tình huống ngoài ý muốn, nhưng anh là khách khanh của Hỏa Vũ Tông, thân phận cũng không có vấn đề gì”



Lãnh Uyên Thư cười nói: “Nếu như anh muốn ngồi thuyền bay, chuyện này cứ giao cho tôi.”



“Vậy làm phiền cô vậy” Tần Trạm cũng nói một tiếng cảm ơn với cô.



Điểm cuối cùng dừng chân của thuyền bay Linh thú không phải ở nước Đại Vũ, vì thế Lãnh Uyên Thư phải đi liên lạc, dò hỏi khắp nơi, cần một chút thời gian.



Sau khi rời khỏi chính điện, Tần Trạm trở về chỗ của mình tu luyện thêm một ngày, trong khoảng thời gian này, cũng chỉ dạy cho Trác Cư một số kĩ năng cơ bản của Ngự Kiếm Quyết.



Ngự Kiếm Quyết chính là như thế, kĩ năng cơ bản là khó học nhất, nhưng một khi nắm bắt được thuật ngự kiếm thì khác biệt chỉ còn ở số lượng thanh kiếm khống chế được.



Đến ngày thứ hai, Tần Trạm đã nhận được truyền âm của Lãnh Uyên Thư.



Cô đã hỏi thăm thông tin về thuyền bay linh thú, trong đó thuyền bay đến thành cổ Đông Hoàng nhanh nhất là vào hai ngày sau, họ sẽ đến nơi biên giới nước Đại Vũ để đón khách và dừng chân một ngày.



Tần Trạm muốn khởi hành càng nhanh càng tốt, tự nhiên cũng gật đầu đáp ứng.



Hai người cùng rời khỏi Hỏa Vũ Tông, đi về hướng biên giới.



Để nhanh chóng, Tần Trạm cũng lấy ra thuyền bay Tử Quang, thứ này trước đây đặt trong thức hải để nuôi dưỡng, trước khi thức hải được khôi phục cũng chưa từng sử dụng qua.



Cảm nhận được tốc độ thuyền bay của Tần Trạm, Lãnh Uyên Thư lại một phen ngạc nhiên.



Thuyền bay này so với pháp khí ngự không tốt nhất của Hỏa Vũ Tông không hề yếu hơn, thật sự không biết trong tay Tần Trạm còn giữ bao nhiêu bảo vật.



Trong hai ngày nay, ngoai khoảng thời gian điều khiển thuyền bay, Lãnh Uyên Thư đã cùng Tần Trạm trò chuyện rất nhiều về việc tu luyện.



Hai người đều có những thế mạnh riêng, cảnh giới của Lãnh Uyên Thư cao hơn anh, đặc biệt là đã tự mình đột phá qua Cảnh thần phó phân, cô đã kể không ít về kinh nghiệm của bản thân, những thứ này đối với Tần Trạm rất hữu dụng.



Lãnh Uyên Thư còn bất ngờ hơn, cô vốn dĩ cho rằng Tần Trạm tuổi tác không lớn lại có được tu vi như vậy, chắc là nhiều phương diện hiểu biết cũng không quá sâu sắc, nhưng sau khi trò chuyện cùng anh, cô mới có chút ngượng ngùng phát hiện năng lực của anh lớn hơn cô rất nhiều.



Vì vậy suốt cả đường đi, trái lại Lãnh Uyên Thư cảm thấy chính mình đã học được rất nhiều thứ từ Tần Trạm.



Sau hai ngày, Tần Trạm và Lãnh Uyên Thư đã đến một lầu cát có diện tích rất lớn, bảng hiệu có ghi dòng chữ Tụ Bảo Các.



Khi hai người đến, nhìn thấy ngoài Tụ Bảo Thành có tu sĩ không ngừng qua lại, Lãnh Uyên Thư nói: “Tụ Bảo Các này, là một trong những nhà buôn lớn nhất trên toàn đại lục, thuyền bay linh thú cũng là một trong sản nghiệp của bọn họ. Ngoài ra, còn có bán hàng, đấu thầu và các hoạt động kinh doanh khác”



Có thể làm kinh doanh lớn như vậy giữa các tu sĩ, cát chủ của Tụ Bảo Các, e răng không bình thường. “Tần Trạm tò mò nói.



Hai người tiếp tục trò chuyện, đi qua rất nhiều tòa nhà trong Tụ Bảo Thành, cuối cùng đến nơi biên giới, đó là một quảng trường rộng lớn.



Trong quảng trường, có một chiếc thuyền bay khổng lồ dựng lại tại đó, nó dài cả trăm thước.
Chương 1306



Linh quang lấp lánh trên đó, bảo vật xuyên qua, vô số văn trận rực rỡ như ẩn như hiện, rường cột chạm khắc rất tinh xảo bất phàm.



Phía trước thuyền bay là một con quái thú thân hình đáng sợ với ba đầu và hai cánh đang quỳ gối nghỉ ngơi.



“Vật liệu thuyền bay cộng thêm linh trận, kết hợp với quái vật biết bay, chẳng trách thứ này có thể bay rất nhanh.” Tần Trạm khẽ gật đầu.



Lúc này, Lãnh Uyên Thư đi đến trước mặt ông lão mặc áo xám đang đứng cách đó không xa.



Lãnh Uyên Thư cung kính nói: “Trang tiền bối, lần này đi thuyền bay nhờ ngài giúp đỡ nhiều”



“Cháu gái yên tâm, cha cháu và lão là bạn thân nhiều năm, cho dù cháu không đặt trước thì ông vẫn có thể sắp xếp được cho cháu một chỗ” Lão già áo xám có bộ râu xồm xoàm, dáng người hơi mập, lúc này mới cười nói.



“Vị này chắc là khách khanh mà cháu nói, ồ, còn trẻ tuổi như vậy”



1306-truyen-ky.jpg




Có điều cũng khó trách được, Lãnh Uyên Thư là ông nhìn cô trưởng thành, như thế giới này thâm sâu khó lường, nếu bị lời ngon ngọt của tên nhóc con này lừa gạt, khó tránh được lún sâu nào đó. Lão già âm thầm lắc đầu, Lãnh Uyên Thư đúng là hồ nháo, nếu như nó dễ tin người như vậy, Hỏa Vũ Tông sợ là không thể nào ổn được.



Còn cho rằng Hỏa Vũ Tông sẽ đưa đến một vị khách khanh cao nhân nào, không ngờ lại chính là một tên nhóc con mặt trắng.



“Sau khi lên đường, làm phiền tiền bối rồi” Tần Trạm không biết những gì lão già đang nghi, khách khí nói.



“Được rồi” Lão già vẻ mặt lạnh lùng nói: “Tôi tên là Trang Tường, cậu gọi tôi là lão Trang là được.”



“Tôi đã mua chỗ ngồi trên thuyền bay này rồi, có điều phải đến buổi chiều mới xuất phát, hai người có thể đi dạo một lát ở Tụ Bảo Thành, buổi chiều lại đến là được”



Lão Trang không muốn nói nhiều với Tần Trạm, ông đưa Tần Trạm một lệnh bài bằng ngọc dùng để xác định danh tính, sau đó xoay người rời đi.



“Tính tình lão Trang không được tốt, không phải nhắm vào anh, Tần Trạm anh đừng để ý” Lãnh Uyên Thư có chút ngại ngùng nói.



“Không sao”



Tần Trạm mỉm cười, anh cũng không biết tại sao lão già này lại có ác cảm với anh.



“Tần Trạm, vậy chúng ta cùng đi dạo một vòng Tụ Bảo thành thôi.”



Lãnh Uyên Thư nhìn anh với ánh mắt đầy sự mong đợi.



Tần Trạm cũng gật đầu, hiện tại trong tay anh quả thật cũng còn thiếu một vài món, vừa hay đi cũng có thể xem xem ở Tụ Bảo thành này có thể mua được một ít đồ gì đó không.



Trong Tụ Bảo Thành này, cửa hàng các loại có rất nhiều, trừ Tụ Bảo Các năm lầu ra còn cho các tu sĩ khác thuê lại để kinh doanh sử dụng.
Chương 1307



Lãnh Uyên Thư nhân cơ hội này đến giới thiệu một phen, ví như các món đồ trong nội điện Tụ Bảo Các giá cả có thể sẽ đắt hơn một chút, nhưng mua bán cũng khá hợp lý, vì thế các món đồ này chất lượng cũng rất tốt.



Nhưng mua ở những cửa hàng khác cần để ý một chút, có khả năng mua đúng bảo vật, đương nhiên cũng có khả năng bị gạt dẫn đến tiền mất tật mang.



Đối với việc Tần Trạm không biết những điều này, Lãnh Uyên Thư cũng không nghi ngờ gì.



Nếu như Tần Trạm thật sự là đệ tử Tần gia, không hiểu chuyện này cũng là chuyện bình thường.



Vì mới đến đây, Tần Trạm chủ yếu muốn mua những món đồ tin cậy là chính, thế nên cùng Lãnh Uyên Thư trực tiếp đến nội điện Tụ Bảo Các.



“Lấy cho tôi một ít yêu thú nội đan, linh thảo, bùa hộ mệnh và một số nguyên liệu luyện khí”



Tần Trạm sau khi vào trong Tụ Bảo Các đã mua không ít đồ yêu thú nội đan dùng để hấp thu và chuyển hóa thành tiên khí, còn những loại khác cũng là những thứ mà anh đang cần.



Lúc trước khi đấu với tông chủ Vấn Đạo Tông, anh đã dùng gần như hết những món đồ này, hiện tại có cơ hội bổ sung lại, anh cũng không có do dự gì.



Ngày hôm trước anh đã mở chiếc nhẫn chứa đồ của Quỷ Lửa, bên trong có mười triệu linh tệ, bởi vậy cũng không cần lo lắng vấn đề tiền bạc.



Thấy Tần Trạm xa hoa vung tiền mua đồ, tự nhiên cũng thu hút ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người.



“Chỗ các người có long châu mang thuộc tính lửa của giao long không?” Mua xong một số vật phẩm cần thiết, Tần Trạm bổng nghĩ ra và hỏi chủ cửa hàng.



“Cái này có thì cũng có, nhưng nó rất khó tìm được, giá cả cũng đắt hơn, một triệu hai trăm linh tệ một cái.” Cô gái phụ trách bán hàng mỉm cười nói.



Tần Trạm lần này đến mua hàng đã đem lại không ít lợi ích cho cô, vì thế thái độ phục vụ cũng rất nhiệt tình.



“Đương nhiên, nếu ngài muốn mua, tôi có thể làm chủ giảm cho ngài còn một triệu linh tệ.



Cô gái này cũng hiểu, nếu muốn làm ăn lâu dài cần phải lôi kéo một số khách hào phóng như Tần Trạm, tu vi Cảnh Xuất Khiếu, mua hàng cũng thật xa xỉ, bên cạnh còn có một mỹ nhân tu vi Cảnh thần phó phân đi cùng, chắc là công tử của nhà nào đó.



Bởi vậy cắn răng mà bỏ qua một chút lợi nhuận.



“Vậy mua trước ba cái” Tần Trạm suy nghĩ chốc lát rồi trả lời.



“Chỗ các người còn có thư tịch công pháp không?” Tần Trạm sau khi cất hết mọi thứ vào chiếc nhãn chứa đồ, quay sang hỏi.



“Đương nhiên có rồi, vật này được bán ở lầu hai, mời đi theo tôi” Cô gái dẫn hai người lên lầu.



Dù gì hiện tại anh cũng không bận việc gì, nếu đã đến Tụ Bảo Các thì cũng muốn mở rộng tầm mắt một chút, xem thử ở đại lục này công pháp các loại sẽ có dạng gì.



Mặc dù ở Hỏa Vũ Tông cũng có, nhưng số lượng cũng không thể sánh bằng ở Tụ Bảo Các.



Với lại mặc dù Tần Trạm không cần vật này lắm, nhưng những món này lại thích hợp cho bọn người Diệp Thành dùng, nên Tần Trạm cũng sẽ không bỏ qua cơ hội này.



Đến lầu hai, các loại công pháp bày ra trước mắt, vô cùng đa dạng.



Điều khiến Tần Trạm ngạc nhiên là ở đây không chỉ bán công pháp chính phái, mà cả ma công tà thuật cũng có.



Tần Trạm từng lấy được từ chỗ Từ Lão Ma vài bộ công pháp, có thể hấp thu khí huyết kẻ thù, khôi phục thể lực, nhưng nhìn qua những bộ công pháp ở đây, có thể thấy rằng nó không tinh xảo bằng của Từ Lão Ma.



Nhưng giá cả của các loại công pháp này lại đắt vô cùng, còn không bằng được thuật thôn huyết của Từ Lão Ma mà giá gần mười triệu linh tệ, khiến Tần Trạm lắc đầu ngán ngẩm.



Nhưng ngược lại, các bộ công pháp chính đạo lại rẻ hơn nhiều.
Chương 1308



“Bộ đao pháp này, tại sao không thể tùy ý mở xem?”



Tần Trạm nhìn qua thì phát hiện một số công pháp bị khóa sau bức màn sáng không cho ai chạm vào.



“Bởi vì những đao pháp này giá rất đắt, vì vậy để tránh cho một số tu sĩ vì lòng hiếu kỳ mà làm tổn hại đến”



Cô gái này cười nói: “Có điều thân phận ngài đây không giống họ, tôi có thể lấy ra đưa qua cho ngài xem”



Tần Trạm gật đầu, cầm bộ đao pháp này trong tay, công pháp ở Tụ Bảo Các có thể xem vài chương đầu và một vài phần nhỏ là có thể hiểu được khái quát nội dung.



“Thuật này rất thích hợp với Lạc Việt Ban, tiếc là linh tệ không còn đủ”



Tân Trạm hơi chau mày.



Trong ba người, Diệp Thành và anh đều dùng kiếm, chỉ có Lạc Việt Ban là dùng đao, Ngự Kiếm Quyết anh sớm đã đưa một phần cho Diệp Thành, chẳng qua anh ta hình như không hứng thú lắm.



Đây cũng không có gì lạ, sư phụ của Diệp Thành là Ngân Hoa bà bà, bản lĩnh của bà ta rất mạnh, anh ta luyện công pháp của anh ta thôi cũng đủ rồi.



Còn Lạc Việt Ban thì tu luyện nguyên khí, chiêu thức của anh ta chủ yếu học từ Tửu Lão, vẫn còn có chút thiếu sót. Đối với bọn người Tô Uyên và Chu Lam, ở đây không có công pháp yêu tộc, mà Tô Uyên thì tu luyện phương pháp độc môn của Câu Lũ ông lão, Tân Trạm cũng không biết cô ấy cần thứ gì.



Tính tới tính lui chỉ có bộ đao pháp này phù hợp Lạc Việt Ban.



“Thưa quý khách, bộ đao pháp này chủ yếu nghiên về luyện sự cứng rắn và quyết đoán, đòi hỏi người luyện phải có thể lực và sức bền bỉ cực kì cao, nếu ngài muốn tặng cho một người thích hợp luyện cái này, tôi khuyên ngài không nên bỏ qua “



“Mà bộ đao quyết này không thường gặp, cả đại lục này chỉ có Tụ Bảo Các chúng tôi là có một quyển” Cô gái này thấy Tân Trạm có ý muốn mua, lập tức nói.



“Chỗ các cô có thu mua đan dược khôn: Tân Trạm gật đầu, không cần cô gái này nói tự anh đã quyết định mua quyển này.



Chỉ có một vấn đề đó là anh không còn đủ linh tệ, nhưng anh cũng không muốn nhờ Lãnh Uyên Thư giúp đỡ.



“Đương nhiên có, chỗ chúng tôi có luyện đan sư, có thể kiểm tra đan dược”



Tân Trạm gật gật đầu, lấy ra vài viên đan dược, những thứ này là trước đây anh luyện được, đều là linh đan bát phẩm.



“Mời ngài nói một chút về phẩm cấp, loại hình, còn có người luyện ra đan dược này, nếu đó là người có danh tiếng, vậy thì giá sẽ cao hơn một chút”



“Đều là những đan dược bát phẩm dùng để khôi phục linh khí, cũng là do tôi luyện nên”



Tân Trạm cũng không che giấu điều gì, nói một chút về thông tin liên quan đan dược.



“Thì ra ngài đây là luyện đan sư, đúng là thất kính”



Cô gái này lập tức thay đổi thái độ, đối với Tân Trạm càng cung kính hơn.



Ở đại lục Thượng Giới này chính là như thế, địa vị của luyện đan sư rất cao quý, huống hồ chi Tân Trạm còn trẻ như thế mà đã luyện được đan dược bát phẩm.



Sau khi Tân Trạm nói xong, không ít người trên lầu hai cảm thấy hiếu kì nhìn qua.



Đặc biệt là một ông lão, sau khi nghe vậy đột nhiên quay đầu lại nhìn Tân Trạm, vẻ mặt xẹt qua một tia kinh ngạc.



“Đừng nhìn nữa, chúng ta phải đi thôi”



Một bà lão bước đến kéo ông lão đi.



Cô gái đó cầm lấy đan dược của Tân Trạm rồi rời đi, sau đó rất nhanh đã quay lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK