Mục lục
Truyền Kỳ Chiến Thần - Tần Trạm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1039: Nắm chắc năm phần


“Sư phụ Tần, chúng ta?”


Lam Yên nhìn Tân Trạm, hỏi anh thứ tự trước sau.


“Các người vào trước, tôi sẽ ở đây giúp các người lược trận, nhớ rõ lời căn dặn của ta, không được sơ suất” Tân Trạm nhắc nhở.


Đây là chuyện mà trước đây Tân Trạm đã đáp ứng với Yêu Hoàng, hơn nữa thời gian ở chung với nhau gần đây cũng khiến Tân Trạm không hy vọng bọn họ xảy ra điều bất trắc.


Mà bản thân chỉ có một nửa thời gian so với bọn Lam Yên, lại cần đi lấy bảo vật nơi trung tâm kia, sau khi bước vào trận pháp nguy hiểm khó lường, một khi xảy ra chút tình huống thì khó mà bảo đảm được tình trạng bản thân, cho nên Tân Trạm phải chăm sóc cho bọn họ ra ngoài an toàn trước.



Mọi người gật đầu, mà người dẫn đầu tiến vào trong bão gió là Lam Yên, cô tôi vô cùng cẩn thận, chậm rãi bước vào.


Tân Trạm phủ một tia thần thức lên người Lam Yên, không ngừng chỉ điểm phương hướng cho cô ta.


Trận pháp bố trí trong bí cảnh Yêu Hoàng này ảo diệu như áp lực trận pháp của Tàng Thư Các, Tân Trạm vừa hộ pháp cho Lam Yên, vừa nghiên cứu sự ảo diệu của trận pháp này.


Đối với Yêu Tộc mà nói, thời gian vô cùng dư dả, Tân Trạm đưa thần thức khóa chặt trên đám người bước vào trận, vừa có thể cảm giác được trạng thái của bọn họ, tỉ lệ gặp nguy hiểm sẽ rất thấp.


Dưới sự cổ vũ của Tần Trạm, Lam Yên đột phá được tầng thứ tư của bí cảnh, lấy được một bộ công pháp gần như cực phẩm, đồng thời trong đôi mắt ngập tràn sự vui mừng.


Hàng người Cốt Lâm, Lịch Ám Trọng trước sau tiến vào, dưới sự chỉ đạo của Tân Trạm cũng đều lấy được bảo vật phù hợp với trạng thái cực hạn của riêng mình, người người đều hoan hỉ vô ngần.


Thạch Chấn lại càng hiếm thấy, giây phút cuối cùng lấy được hai món bảo vật, mặc dù ra ngoài trong tình trạng thương tích đầy mình, vết thương cũng không phải nhẹ, nhưng khuôn mặt lại sáng rực.


Cuối cùng đến lượt Tân Trạm.


“Sư phụ Tân, cố lên”


“Sư phụ Tân, chúng tôi đợi tin tốt của người”


Đám người Lam Yên, Thạch Chấn đều nhìn về phía Tần Trạm, trong mắt vừa có sự lo lắng, cũng có sự kỳ vọng.





Lúc này khí tức ngoại thể của Tân Trạm hoàn toàn không thay đôi, đủ để trấn giữ trận pháp, sau đó anh sẽ bước nhanh vào trong bão gió ấy.


Ở bên ngoài cảm nhận được bão gió cát vàng hoàn toàn không giống với thực tế được trải nghiệm, Tân Trạm vừa bước vào đã nghe thấy tiếng gió điên cuồng rít gào, trước mắt chỉ độc cát vàng.


Mà những hạt cát bị bão gió bao bọc, đánh lên trên người thỉnh thoảng phát ra tiếng lốp bốp.


“Đây mới chỉ là tầng một bí cảnh, nếu là hạt cát ở trong cùng nhất, chỉ sợ thật sự có thể xuyên qua xương cốt con người”


Tân Trạm bay lên, hướng vào bên trong, anh bóp nát một viên cát không biết kết cấu là gì, nhưng lại rất cứng chắc, dường như Tân Trạm có suy nghĩ gì đó.


Mà trên cánh tay Tân Trạm lúc này đã nhiều thêm một vệt mờ mờ, giống như một nén nhang vậy, thời gian trôi qua sẽ không ngừng bị ngắn lại Nếu Tần Trạm biến mất trong này, còn chưa thể thoát ra được thì sẽ giống như thiên tài nhà họ Thác kia, bị chôn thân tại đây.


Bí cảnh Yêu Hoàng có bảy tầng, bốn tầng đầu tiên không hề có trở ngại với Tân Trạm, anh nhanh chóng đi qua, không ngừng tiến đến gần trung tâm.


“Tần Trạm đó bắt đầu rồi”


Trừ đám người Lam Yên Cốt Lâm đang ở bên ngoài trận pháp quan tâm.


Trong sơn cốc bên ngoài bí cảnh, Tuyệt Nhật Yêu Hoàng cùng trưởng lão hộ trận cũng chú ý quan sát mọi thứ.


Trước mắt bọn họ có một vầng sáng cực lớn đang trôi nổi, cảnh vật bên trong dao động, đang không ngừng phản chiếu nhất cử nhất động của Tân Trạm.


Sau khi nhanh chóng xuyên qua bốn tầng bão gió, đến được tầng thứ năm, tốc độ của Tân Trạm chậm xuống rõ rệt.



“Trưởng lão, ông xem Tân Trạm có bao nhiêu cơ hội có thể lấy được Ngọc Giản?” Nhìn nhìn vầng sáng, Tuyệt Nhật Yêu Hoàng hỏi.


Ông lão đã giữ ở đây hơn hai trăm năm, từng là thuộc hạ của Lăng Nhật Yêu Hoàng, đối với bí cảnh Yêu Hoàng này, không ai có thể hiểu hơn lão.


Ông lão nghe vậy thở dài một tiếng nói: “Tôi biết tên nhóc này có công với Yêu Tộc, nhưng nói một câu bệ hạ không thích nghe, xác suất Tân Trạm lấy được bảo vật trung tâm, không được một phần”


“Thấp như vậy sao?”


Lông anh Yêu Hoàng nhảy lên mãnh liệt.


Ông ta vốn nghĩ khả năng không được cao, nhưng không nghĩ tới lại thấp đến như vậy.


“Bệ hạ, trên thực tế trong hơn hai trăm năm nay, người có được bảo vật trung tâm ít ỏi chẳng mấy ai, mà hơn nửa đều dựa vào may mắn, Tân Trạm lại chỉ có một nửa thời gian, theo tôi thấy, thực ra một phần cũng là còn cao” Ông lão lắc đầu nói.


“Dù sao tầng thứ bảy có huyễn thú hộ pháp bảo vật, nếu Tân Trạm không kích thích vật này mới có một phần, nếu động vào rồi thì sẽ chẳng còn cơ hội nữa”


Lông anh Yêu Hoàng cau lại càng thêm sâu, nhìn bên trong bão cát vàng, Tân Trạm đang chậm rãi tiến lên, trong lòng cũng có chút nặng nề.


“Bảo vật trung tâm, thời gian giảm nửa, trong lịch sử chưa có ai thành công. Tên nhóc Tần Trạm, lần này sợ là khó rồi.”


“Cứ như vậy sẽ không đủ thời gian.”


Trong bão cát vàng, lông anh Tân Trạm cũng đang nhíu chặt, đến tầng thứ năm, tốc độ bão cát đã vô cùng mãnh liệt, nhưng hạt cát va vào người, cho dù là Tân Trạm cũng cảm nhận được sự đau nhói nhẹ.


Đặc biệt là phương hướng của cuồng phong đang không ngừng đấy anh về phía sau, giống như đang tạo áp lực vậy.


Điều này dẫn đến anh không thể phát lực tiến lên, mà phải chậm rãi chống cự mà đi, tốc độ bị giảm rất lớn.


Tân Trạm cúi đầu nhìn vệt thời gian trên cánh tay, đã qua mất một nửa rồi.


“Lão già đó không hề khoa trương, với trạng thái của mình lúc này muốn dùng cách bình thường lấy được bảo vật thì khả năng gần như bằng không, thậm chí không bằng nhờ.


ông ta giúp mình lấy nữa, nhưng chỉ là cách tìm kiếm thì mình vẫn còn thủ đoạn khác”


Tân Trạm đột nhiên dừng bước, khoanh chân ngồi xuống, hai mắt dán chặt vào nơi trung tâm bão gió.


Đến tầng thứ năm, khoảng cách với nơi trung tâm đã không còn xa nữa, chỉ cần dựa vào thị lực cũng có thể phá vỡ cát vàng, nhìn rõ mọi thứ bên trong “Sư phụ Tân đang làm gì thế?”


Đám người Lam Yên trợn mắt há mồm, thời gian đang trôi đi từng chút mà Tân Trạm lại ngồi bệt xuống rồi.


Tuyệt Nhất Yêu Hoàng cùng trưởng lão hộ trận cùng đang kinh ngạc.


“Lẽ nào tên nhóc này chọn bỏ cuộc rồi?”


Ông lão nói nghi hoặc không chắc chắn Tuyệt Nhật Yêu Hoàng nhìn chăm chăm vào Tân Trạm trong hình ảnh, đáy mắt lại dâng lên sự kinh ngạc.


Tên nhóc này, đang nhìn chăm chú nhìn vào không gian trung tâm, sẽ không phải định thi triển Càn Khôn Di Chuyến Quyết chứ, nhưng thời gian hẳn tu luyện không cài, có lẽ là không thể được.


Nhưng Tuyệt Nhật Yêu Hoàng không nghĩ sai, Tân Trạm quả thực định thi triển Càn Khôn di chuyển.


Khi ở bên trong Vẫn Yêu Các, Tân Trạm đã nâng xác suất thành công của thuật này lên ba phần, nhưng đó là trong tình huống bình thường.


Mà lúc này, Tân Trạm chẳng những phải mở ra Thiên Minh Nhãn, gia tăng tỉ lệ nhìn rõ, còn phải sử dụng khí căn nguyên của đất trời vô cùng quý giá nữa.


Lần trước lúc chuông Thiên Kiêu kêu, Tân Trạm gần như đã hấp thu được khí căn nguyên đất trời của mấy nghìn năm trong thánh khí này, dưới sự gia tăng của cỗ khí tức này, Tân Trạm đã ngộ được Càn Khôn Di Chuyển Quyết đối với không gian căn nguyên, đạt được một cảnh giới khác biệt.


“Gần được năm phần rồi.”


Đôi mắt Tân Trạm xao động, cho dù không bất kì chứng cứ thực tế gì, nhưng dự cảm của anh vô cùng mạnh mẽ, chỉ cần thi trển hai lần, anh chắc chắn sẽ thành công một lần.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK