“Đúng rồi anh hai, không phải anh vẫn tò mò vì sao em rất sùng bái anh sao? Thật ra là bởi vì anh đã lĩnh ngộ được kim chi bổn nguyên”
Hai anh em ngồi bên cạnh Liệt Cốc, Tân Trạm đột nhiên mở miệng nói.
“Huh?” Tân Thiên sửng sốt.
Lúc trước anh ta ở không gian Huyết Ngọc bị Tân Sương Nhan ép phải đối phó với kim chi bổn nguyên, chuyện này, anh †a biết rõ chuyện này, nhưng như vậy có gì đáng để sùng bái sao?
“Anh hai, thật ra em rất tò mò. Làm sao anh có thể lĩnh ngộ căn nguyên nhanh như vậy, còn có thể một hơi giết hết mấy ngàn con yêu thú” Tân Trạm lặp lại lời của Tân Sương Nhan một lần.
Tân Thiên mơ hồ, ông đây có làm chuyện này ư?
Nếu tôi lợi hại như vậy, sao còn phải đi khắp nơi, chạy ngược chạy xuôi tìm kiếm tiên duyên?
Nào là người kế thừa Tân Hoàng, còn có chuyện của Tân Khởi, sau đó ông đây mới danh chính ngôn thuận trở thành người kế thừa.
Tân Thiên lập tức phản ứng lại, cười nói: “Chút chuyện nhỏ đó có là gì chứ, không đáng nhắc đến”
“Loại thiên phú này rất khó để giảng giải. Anh hai em từ khi sinh ra đã là một người vô cùng xuất sắc rồi. Em ba cũng thật là, việc nhỏ như vậy mà cũng đem đi bàn tán khắp nơi.”
“Đúng rồi, đừng nói lung tung với những người khác nhé.
Anh không muốn nhận gánh nặng của người nổi bật, trở thành cây cao đón gió đâi “Em sẽ không nói linh tỉnh” Tân Trạm cười cười nói.
Anh đâu hề biết rằng, Tân Thiên chỉ đơn thuần lo lắng nếu anh nói ra, hình tượng huy hoàng của anh ta có thể sẽ sụp đổ mất.
“Anh hai, thật ra ý của em là, bây giờ em đã đạt đến tu vi Hợp Thể cảnh tam phẩm rồi. Không thì tìm một cơ hội chúng ta luận bàn một chút?”
Tân Trạm có hơi ngứa ngáy.
Lúc còn ở nhà họ Tân, Tân Sương Nhan toàn tâng bốc anh hai lên tận trời. Hơn nữa vì không muốn lộ tẩy, cô ấy đã cẩn thận dặn dò Tân Sở Phi. Nhưng mà cái cô Tần Sở Phi kia lại rất khoe khoang khiến Tân Trạm tin là thật.
Tân Thiên im lặng, cẩn thận suy nghĩ nghiêm túc.
Không phải là anh ta suy nghĩ chuyện thắng thua, mà là đang tự hỏi xem sau mấy chiêu thì mình bị Tân Trạm đánh ngã.
Hừ, sao ông đây phải nghĩ vấn đề này chứ.
Trong mắt em tư, mình cứ là thiên tài như vậy là đủ rồi.
“Ha ha, có cơ hội đi. Chờ đến lúc em trở lại nhà họ Tân, chúng ta tìm cơ hội tỷ thí một chút.”
Đối mặt với chiến ý nóng rực của Tân Trạm, Tân Thiên cười trả lời.
Đồng thời khóe miệng anh ta hơi hơi co rút, trong lòng thầm mắng Tân Sương Nhan lắm miệng.
Tuy lần này có thể miễn cưỡng lừa gạt cho qua, nhưng đến khi Tân Trạm quay về nhà họ Tân thì làm sao bây giờ?
Xem ra lần này quay về, bản thân anh ta phải cố gắng tiến bộ, nếu không chắc chắn sẽ bị Tân Trạm sùng bái mình đập cho một trận.
Nghĩ đến trường hợp đó, Tân Thiên không khỏi rùng mình.
“Đúng rồi em tư, điển tịch Lục Sát của em đã đạt tới viên mãn, tương đương với việc giết được trăm vạn. Lúc trước nếu chém giết đạt đến một số lượng nhất định đều có thưởng, lần này thì sao?” Tân Thiên lập tức nói sang chuyện khác.
Khi Tân Trạm giết chết được một ngàn linh hồn thì tu vi tăng lên. Sau khi giết được mười ngàn thì nhận được bản đồ cất giấu của tiên nhân.
Sau khi Khương Thời Miễn giết được mười vạn linh thì chiếm được điển tịch Sát Lục mạnh mẽ vô cùng, không có lí do gì mà Tân Trạm đạt đến mục tiêu cuối cùng lại chẳng được gì cả.