**********
Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net
"Không sai, hiện tại tôi đã là khách của nhà họ Đổng." Khương Bách lộ ra sự kiêu ngạo. Trở nên có chút vênh váo hung hăng, nhìn Tân Trạm. “Tần Trạm, anh đã chọc phải phiền toái lớn rồi. Lần này tôi đến, là đến để tặng cho anh một con đường sống." Giọng nói của
Khương Bách rất vênh váo tự đặc. "Hả?" Tần Trạm sững sở “Trước kia anh đã đắc tội cậu chủ Đống, tương đương với việc đắc tội nhà họ Đổng, cậu hai Đổng chuẩn bị giết chết anh." Đôi mắt của Khương Bách mang theo từng tia sáng lạnh lẽo. "Nhưng chỉ cần anh giao ra truyền thừa ở cực quang đảo, tôi có thể cầu tình với cậu chủ, tha mạng của anh.”
Khương Bách lộ ra dáng vẻ đàn anh đi trước dạy dỗ đàn em. “Tân Trạm, nhà họ Đổng là quái vật khổng lồ của thế giới ẩn, là gia tộc đệ nhất, thực lực bên trong không phải là thứ mà anh có thể tưởng tượng được đầu. Hiện tại tôi niệm tình anh từng tha cho tôi một lần, khuyên anh đừng sai lầm, giao ra truyền thừa, tin rằng Nhà họ Đổng sẽ giảm nhẹ hình phạt xử lý anh."
Khương Bách có chút đắc ý nói.
Tân Trạm là một tên nhà quê ở bên ngoài, ông ta đã nhắc đến nhà họ Đổng, Tấn Trạm nhất định sẽ bị dọa đến mức run rẩy lẩy bẩy, ngoan ngoãn giao ra truyền thừa, chờ đợi xử lý. "Không biết Nhà họ Đổng sẽ xử lý tôi như thế nào." Tần Trạm tò mò hỏi. “Để anh tự phế bỏ tu vi của mình, lại cắt đứt một cánh tay, tôi sẽ hết sức giúp anh giữ được tính mạng." Khương Bách suy nghĩ một chút rồi nói. "Gần đây có phải ông đã trở thành ông già ngu ngốc rồi phải không?" Tần Trạm đột nhiên hỏi. "Anh nói cái gì?” Khương Bách nhất thời không kịp phản ứng rác rưởi như tên cậu chủ Đồng kia, một quyền của tôi cũng có thể đảm chết, mà cậu nhà họ này muốn lấy truyền thừa, cử việc để anh ta tới tìm tôi, tôi cũng không ngại đánh chết anh ta
Tân Trạm cười lạnh nói.
Cái tên cậu hai nhà họ Đổng này cũng kiêu ngạo
Tùy tiện tìm người, dùng dăm ba câu liên bắt anh phải giao ra vạn luyện chỉ thuật, tự phế đi tu vi. Cái tên cậu hai nhà họ này, coi mình là ai vậy? Là hoàng đế cao quý à? gan lớn Sắc mặt của Khương Bách lập tức đỏ lên.
Trạm anh đừng có mà nói linh tinh, cậu hai nhà họ Đồng là thiên tài ngút trời, gần đây đã đột phá hóa cảnh, là thiên tài chân chính có một không hai, anh dám nói xấu cậu ấy như thế, thì cứ chờ chết đi." Khương Bách trào phúng nhìn Trạm.
Ánh mắt giống như là nhìn một người chết.
Sắc mặt của Tân Trạm cùng dẫn dần lạnh xuống, rút ra thanh đồng kiểm. ông ba giây đồng hồ cút khỏi tầm mắt của tôi, nếu không thì ông chết đi cho tôi."
Xem ra cái Nhà họ Đổng này, hoàn toàn chính xác là rất mạnh, đến cả Khương Bách cũng dám có can đảm khiêu khích anh.
Cảm nhận được sát ý bức người của Trạm kia, sắc mặt của
Khương Bách lập tức thay đổi, vội vàng xoay người chạy trốn. Gần đây ông ta đã trở thành khách của Nhà họ Đồng, có chút đắc ý, lúc này mới nhớ lại, người trước mặt này khủng bố đến cỡ nào. Hai giây sau, một ánh sáng lạnh của kiểm đột nhiên xẹt qua giữa không trung. Tiếng kêu thảm thiết vang lên, máu me tung tóe, một đầu cánh tay đã bị chặt đứt "Tân Trạm, anh không giữ lời hứa" Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net
Khương Bách một bên chạy trốn, một bên gào thét. quên nói. Giây thứ nhất bắt đầu tính từ lúc tôi nói chuyện. Tân Trạm cười lạnh thu kiếm lại.
Trong lòng anh, ý chí chiến đấu đã nhen nhóm. Cái tên cậu hai nhà họ Đổng này có tu vi hóa cảnh tông sư, vậy thì đúng là rất mạnh.
Nhưng Tân Trạm bây giờ, cũng không phải không có cùng sức để đánh một trận với tu vi hóa cảnh.
Anh cũng muốn gặp để biết một chút, cái tên thiên tài vang danh thế giới ẩn này, rốt cuộc thì có bản lĩnh gì.
Sáng sớm hôm sau.
Tăng Lực dân theo một ông già mặc áo choảng màu xám đến biệt viện. "Cậu Tân."
Lão già nhìn qua thi tuổi tác đã khả lớn, mặt mũi cũng đã nhắn nheo. Trên người có mùi thuốc nhàn nhạt, nhìn thấy Tần Trạm thì lập tức chào hỏi.
Tân Trạm cũng đáp lễ lại. “Không biết tiền bối xưng hô như thế nào ? "Cậu có thể gọi tôi là ông Lý." Lão già nói.
Ông Lý lập tức chú ý tới bã thuốc mà Tần Trạm ném ở bên cạnh, những vật này còn chưa kịp vứt bỏ. "Cậu Tân còn trẻ như vậy, liền trở thành trưởng lão của Phủ Dược Thần, xem ra rất chăm chỉ "Để tôi nhìn xem, Cậu Tân đang luyện chế đan dược gì, chắc hắn sẽ có chút."
Ông Lý đi qua sở lên bã thuốc.
Ba chữ không tầm thường còn chưa kịp nói ra, ý cười trên gương mặt ông ta đột nhiên biến mất, sắc mặt trở nên hết sức khó coi.
Làm một trưởng lão đến nhà họ Khương để làm khách, ông ta đã luyện chế đan dược cả một đời, sau khi xem xét, phát hiện những cặn thuốc này, là để luyện chế các loại tụ linh đan, luyện thể đan, vân vân...
Những thứ này, đều là đan dược cơ bản nhất là một luyện được sử phải luyện chế ban đầu.
Có thể nói, chỉ cần học hành một, hai năm, coi như luyện được sư hoàn toàn không có cơ sở, cũng có thể luyện chế thành công, mà không đến mức luyện chế hỏng như thế này.
Nhưng ở nơi hẻo lánh này, những cần thuốc mới được luyện chế đã chông chất rất nhiều
Trong vòng một đêm, luyện hỏng nhiều đan dược sơ cấp như
Coi như người mới cũng không đến nổi như vậy. vay? “Những thứ này là?" Ông Lý hỏi thăm. "Là cầu Tần đã luyện chế tối hôm qua." Tăng Lực không hiểu những thứ này, mở miệng nói. Đương nhiên, anh ta cũng là có ý tốt. Khi anh ta dùng đan dược của Tần Trạm, có được ích lợi không nhỏ, coi là những thứ này khiến đối phương rung động. Sắc mặt của ông Lý càng trở nên khó coi, trong đôi mắt tràn ngập sự thất vọng.
Nhưng ông ta đã che giấu điều đó rất nhanh.
Coi như Tân Trạm là một cái giá áo túi cơm, thì cũng là người mà Khương Mạch Liên đưa tới, không tới phiên ông ta lầm miệng. Nhưng nếu như Tần Trạm dự thi, thì tỷ thí lần này, sợ là sẽ rất khó khăn. "Cậu Tân, thời gian không còn sớm, chúng ta lên đường đi.” Ông Lý thở dài, hướng về Tân Trạm nói. Nhưng giọng điệu, có chút cứng ngắc. Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net
Tân Trạm cảm giác ông Lý hiểu lầm mình, nhưng ông Lý cũng không hỏi thăm, cho nên anh cũng lười giải thích.
Ngoài cửa, Ông Lý mở cửa xe, Tần Trạm lên xe.
Hai người cùng ở trên một chiếc xe, nhưng đều không mở miệng nói chuyện.
Khi Tân Trạm hỏi về chuyện giao đấu, ông Lý mới mở miệng giới thiệu vài câu.
Lúc này, anh mới rõ ràng, hoá ra việc tranh tài rất đơn giản. Quy tắc tranh tài là thi đấu ba lần, tháng hai
Hai bên gia tốc sẽ chia ra là người đứng đầu, cậu chủ và khách mời, thành ba trận so tài
Lấy năng lực luyện đan quyết định thắng bại.
Mà trận đấu Tần Trạm sẽ tham gia, chính là trận đấu của khách mời giữa hai nhà kia.
Nhưng, lúc này ông Lý không nhiệt tình giống như trước đó, biểu hiện rất lạnh nhan
Tần Trạm biết ông Lý đã hoàn toàn hiểu lầm mình, lắc đầu Dứt khoát nhắm mắt dưỡng thân.
Xe chạy được mấy giờ thì đến phía trước của một khu kiến trúc ở ngoại thành.
Khu kiến trúc có chút khổng lồ, được xây dựng rất to lớn hoa lệ, hơn nữa phong cảnh ở xung quanh còn rất đẹp.
Tân Trạm biết, lần tranh tài này sẽ do nhà họ Trịnh tổ chức. Mà nơi này, chính là một khu bất động sản của nhà họ Trịnh. Là một gia tộc luyện đan, tự nhiên cũng sẽ không thiếu tiền.
Ông Lý mang theo Tân Trạm, đi tới nơi của người nhà họ
Khương.
Người nhà họ Khương cũng đã đến không ít, nhưng Tân Trạm cũng không nhận ra.
Trên đường đi, không ít người nhà họ Khương chào hỏi với ông Lý, biểu cảm có chút sùng bái.
Xem ra ở nhà họ Khương ông Lý có danh tiếng khá cao. "Ha ha ha, là cậu khách mời họ Tần tới rồi sao?”
Đi vào trong một gian phòng khách, bên trong phát ra những tiếng cười sang sảng.
Một lão già tóc trắng, gương mặt hồng hào, đi từ bên trong ra, bắt tay cùng với Tần Trạm. “Gia chủ nhà họ Khương chủ, xin chào
Tân Trạm thông qua Ông Lý, đã biết ông già này chính là cha của Khương Mạch Liên, cũng là gia chủ lúc đó của nhà họ Khương. “Thật sự là thiếu niên anh hùng, tuấn tủ lịch sự." Ông Khương cười nói hàn huyện. “Nhìn khí chất có thể thấy năng lực luyện đan dược của cậu cũng không kém, trận so tài lần này có cậu gia nhập, chắc hẳn nhà họ Khương chúng ta sẽ như hổ thêm cảnh.
Bờ môi của ông Lý giật giật, nhưng cuối cùng vẫn không nói gì "Ba, khách mà chị gái mời đã đến rồi sao?" cá.
Lúc này, một người đàn ông trẻ tuổi đi ra
Người đàn ông trẻ tuổi này có dáng dấp, mặt mày rất thanh tú, có chút đẹp trai, nhìn qua chỉ có hơn hai mươi tuổi. "Sư phụ của anh đâu?” Người thanh niên nói với Tân Trạm "Sư phụ gì?" Tần Trạm không hiểu hỏi lại “Cậu chủ Hàn, vị này là cậu Tân, chính là khách mời mà cô chủ Khương đã mời đến." Ông Lý tăng hằng một cái, vội vàng giải thích.
Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!