Mục lục
Truyền Kỳ Chiến Thần - Tần Trạm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1919

“Cảnh tượng ba luồng kim quang… mười nghìn năm chưa có một ai” Chú Thụy hiền lành nói, giọng ông khàn đặc, đến yết hầu cũng run rẩy.

“Sư phụ, thành tích như thế này, con phải đánh giá thân phận như thế nào đây?” Chú Thụy nghĩ đến điều gì đó, có vẻ kích động hỏi.

Lúc Tân Khởi xuất hiện hai luồng tử quang, một luồng kim quan, liền được cấp cho lệnh bài cao cấp nhất, vậy Tân Trạm với ba luồng kim quang như thế này, thế nào cũng phải có địa vị cao hơn Tân Khởi mới đúng.

Nhưng cao hơn thân phận cao nhất ấy, thì còn cái gì nữa?

“Đạt được sự thừa nhận cao nhất của tổ tiên, theo như quy định của đất tổ thì phải được nhận lệnh bài trưởng lão, lập tức được đi vào phạm vi thảo luận người thừa kế Tân Hoàng, ra nhập hội trưởng lão, có được quyền hạn cao nhất của nhà họ Tân, tất cả mọi thứ của nhà họ Tân đều mở ra cho cậu ấy”

Ông lão hít sâu một hơi, tâm trạng vô cùng phức tạp.

Đây chính là sự tôn trọng của nhà họ Tân đối với thiên tài tột đỉnh.

Các gia tộc khác, dù ít dù nhiều đều có chuyện các đệ tử thiên tài bởi vì những lý do như xuất thân thấp kém mà phản bội lại gia tộc, đến cuối cùng đều khiến cho gia tộc phải hối hận vì sai lầm thuở ban đầu.

Chỉ có nhà họ Tân là hầu như không có chuyện đó, chính là bởi vì nhà họ Tân dù lạnh lùng, phân đẳng cấp nghiêm ngặt, nhưng cũng coi trọng người tài nhất, thậm chí là còn có thể dung tha cho những lỗi lâm của thiên tài.

“Trưởng lão? Anh tư vừa mới gia nhập gia tộc, không những có tư cách trở thành người thừa kế, lại còn gia nhập hội trưởng lão nữa”

Tân Sở Phi nghe xong giật bắn mình.

Hội trưởng lão của nhà họ Tân, đấy là trung tâm quyền lực cấp cao nhất của nhà họ Tân, tổng cộng cũng chỉ có không quá mười mấy người.

Anh tư đây là vô tình tham gia vào lần sát hạch này, thân phận và địa vị đều cao hơn anh cả sao?

“Nhưng mà tất cả những chuyện này, vẫn còn chưa được chắc chắn”

Nhưng mà ngay sau đó, ông lại lại xua tay.

Trong phòng sát hạch, luồng kim quang đang dần dần tiêu tan.

“Sư phụ, người đây là?” Chú Thụy ngớ người ra nói.

“Bây giờ không phải là lúc công bố kết quả, đi kiểm tra một lượt trước đã, xem xem tổ khí có vấn đề gì hay không, Tân Trạm có hành vi gian lận gì hay không, đợi tất cả điều này đều được làm sáng tỏ rồi công bố kết quả cũng không muộn”

“Đúng rồi, mấy người cũng không được nói gì hết”

Ông lão hít sâu một hơi, vẻ mặt nghiêm nghị nhìn Tân Sở Phi và người đàn ông trung niên.

Kết quả này quá là chấn động, cho dù có cho đám trưởng lão đã sống mấy nghìn năm của nhà họ Tân biết, sợ là cũng đều phải bị sửng sốt mà phá quan chạy ra.

Mà càng những chuyện như thế này thì càng không thể cẩu thả được.

Nhất định phải kiểm tra tỷ mỷ, xác định không có gì sai trái mới được.

Bằng không việc thiên tài trỗi dậy, đến cuối cùng lại phát hiện ra có một số điểm có vấn đề, vậy thì nhà họ Tân sẽ trở thành một trò cười mất.

Mấy người đều gật đầu, cũng biết rõ tính nghiêm trọng của vấn đề này.

Ba vòng sát hạch kết thúc, Tân Trạm và Tân Hồng Phong đều bị đưa trở về trong phòng sát hạch.

Trận pháp ở xung quanh cũng đang dần dần biết mất, hồi phục lại trạng thái ban đầu.

Ông lão và Chú Thụy mấy người họ đều không đợi được xông vào bên trong.

Chú Thụy và Tân Sở Phi đi nghênh đón Tân trạm, còn người đàn ông trung niên thì vội vàng kéo Tân Hồng Phong sang một bên.

“Ba, ba làm gì vậy?”

Chương 1920
Nhìn thấy người đàn ông trung niên gương mặt đã đỏ bừng bừng, Tân Hồng Phong vẫn không hề biết gì về chuyện này tỏ ra nghi hoặc.
Kể cả là thành tích của bản thân không hề tồi, nhưng mà ông ta cũng đâu cần phải kích động đến vậy.
“Không có gì, đúng rồi, Tân Hồng Phong, con ở trong đó, có gặp phải chuyện gì đặc biệt không?”
Người đàn ông trung niên kiềm chế vẻ kích động, mở miệng hỏi.
Thành tích cuối cùng của Tân Hồng Phong quả thật là không tồi, nếu như là trước đây, ông có thể sẽ rất vui mừng, nhưng so với Tân trạm mà nói, ông bây giờ đã không còn kích động nữa rồi.
“Chuyện đặc biệt…Vậy thì phải nói đến cậu em họ Tần này rồi”
Tân Hồng Phong mỉm cười chỉ Tân trạm đang đứng ở đằng xa.
Hai người họ ở trong đó sát cánh chiến đấu, đã rất quen thuộc.
Khóe miệng người đàn ông trung niên giật lên vài cái, ông rất muốn cho thằng con trai mình một cái bạt tai, đối phương rất có khả năng sẽ trở thành người thừa kế Tân Hoàng, cái thăng ranh nhà mày cũng dám xưng hô bậy bạ với người ta như thế.
“Người anh em này sao thế?” Ông miễn cưỡng nặn ra một nụ cười.
“Thực lực của anh ấy vô cùng mạnh”
Tân Hồng Phong đơn giản kể lại chuyện ở trong đó một lượt, người đàn ông trung niên nghe xong, cũng càng tin tưởng hơn.
“Đúng rồi, lẽ nào mọi người ở bên ngoài không cảm nhận được ánh sáng của tổ khí sao?” Tân Hồng Phong ngớ người ra.
“Cảm nhận được rồi, chuyện này con tạm thời đừng nói cho người khác biết, được rồi, con cùng ba đi về nhà, bế quan một tuần trước đã”
Chuyện lần này e là sẽ rất lớn đây, bản thân quay về trước, vẫn phải tìm đến các trưởng lão của chỉ thứ ba báo cáo mới được.
“Con vẫn chưa chào hỏi với người anh em họ Tân kia nữa”
Tân Hồng Phong không còn cách nào khác, nói.
“Sau này sẽ có cơ hội.” Người đàn ông trung niên ho khan một tiếng, nói.
Nghĩ thầm sau này, nếu như Tân Trạm trở thành Tân Hoàng, thằng ranh con như mày lại không có triển vọng, cơ hội được quỳ xuống quả thật là không ít.
“Hai người này là sao vậy?”
Ở bên khác, sau khi ông lão và Chú Thụy hỏi dò Tân Trạm vài câu xong, thì không nói gì thêm mà khởi động lại trận pháp, tiến vào trong không gian của tổ khí.
Tân Trạm có chút hoài nghi.
“Anh, thành tích của anh quá tốt, bọn họ phải kiểm tra một lượt, không có chuyện gì cứ mặc kệ bọn họ, chúng ta đi thôi”
Tân Sở Phi cũng có vẻ mặt kỳ quặc, do dự một lúc nhưng vẫn không nói gì, tuy rằng bản thân cô cũng rất tin tưởng Tân Trạm, nhưng mà nếu như quả thật là tổ khí xuất hiện vấn đề, bây giờ thông báo tin vui thì ngược lại sau này sẽ khiến cho anh tư thất vọng.
“Nhưng mà bọn họ làm sai hạng mục sát hạch, vậy cái sát hạch huyết mạch có còn tiến hành nữa không đây” Tân Trạm nói.
“Anh có thể tiến hành sát hạch Thiên phú thì đã là huyết mạch của nhà họ Tân rồi, băng không tổ khí căn bản là sẽ không để cho anh tiến vào” Tân Sở Phi cười, nói.
Chương 1921

“Nói tóm lại là, lệnh bài chắc là sẽ phải vài hôm nữa Chú Thụy mới cầm đến được, chúng ta đi về trước đi”

Tân Trạm cũng gật đầu, ở ngoài nửa ngày trời, cũng đến lúc nên về nhà rồi.

Nhưng chính lúc hai người vừa bước ra khỏi đất tổ này.

Trên bầu trời, một chuỗi chim hạc lướt qua, lao thẳng về phía bọn họ đứng.

Sau đó, một ông lão tóc hoa tiêu đột ngột nhảy xuống trước mặt Tân Trạm, vẻ mặt nghiêm nghị, lạnh lùng nhìn anh ấy.

“Bác hai.”

Nhìn thấy người đến, Tân Sở Phi cũng có chút ngạc nhiên.

Tân Ngọc Xuyên là người quản lý chấp pháp đường của nhà họ Tân, hôm nay tại sao lại chạy đến đất tổ thế này?

“Tân Sở Phi, người bên cạnh cô có phải là Tân Trạm không?”

Tân Ngọc Xuyên nhìn thấy Tân Trạm, trong lòng đã xác định, người này chính là người đã đánh bị thương thiếu chủ của tộc Huyết Man.

“Là anh tư của tôi, có chuyện gì vậy?” Tân Sở Phi hỏi.

“Bắt cậu ta lại cho tôi, đem về chấp pháp đường”

Tân Ngọc Xuyên cũng không hề giải thích điều gì, vung tay lên.

Lập tức phía sau có mấy người trong gia tộc của chấp pháp đường đi tới, không thèm nghe giải thích gì, tiến thẳng đến chỗ Tân Trạm định bắt người.

“Mấy người làm gì vậy? Anh tư của tôi phạm lỗi gì chứ?”

Tân Sở Phi kinh ngạc, đừng chặn trước mấy người đó.

“Tân Sở Phi, chuyện của chấp pháp đường, không cần thiết phải giải thích với cô, tránh ra” Một người đàn ông trong số bọn họ lạnh lùng quát.

“Mấy người không nói ra nguyên nhân lại còn muốn bắt anh tôi, đừng có hòng”“

Tận Manh nghiến răng, đột ngột rút trường kiếm ra, đường kiếm đó quét qua, mấy người trong gia tộc đều hơi lùi lại.

Chấp pháp đường là nơi gì chứ, người tốt đến đó cũng sẽ bị lột một lớp da, bây giờ người của chi thứ nhất cũng đều không ở đây, anh cả cũng chưa đến, Tân Sở Phi không thể nào nhìn Tân Trạm bị người của chỉ thứ hai bắt đi được.

“Tân Sở Phi, cô đây là đang thách thức với chấp pháp đường, mau bắt cả cô ta lại cho tôi” Tân Ngọc Xuyên lạnh lùng hừ một tiếng.

Mấy người ra tay nhận được mệnh lệnh, người đàn ông cầm đầu đưa tay tóm lấy, một luồng linh khí hóa thành một chưởng lớn, âm ầm đánh vào thanh trường kiếm của Tân Sở Phi.

Thực lực của Tân Sở Phi không bằng đối phương, thanh trường kiếm rơi xuống đất, người cũng bị đánh bật ra sau.

“Bắt cả hai người họ”

Người đàn ông này quát lớn, người của chấp pháp đường đồng thời xông về phía Tân Sở Phi và Tân Trạm “Không cho người ta có cơ hội nói gì đã muốn bắt người”

Tân Trạm cau mày lại.

Với kiếm Thanh Đồng trong tay, ánh sáng của thanh kiếm lưu chuyển khắp trời, giống như là vòng xoáy ngân hà, những người trong gia tộc của chấp pháp đường đều bị đường kiếm chấn cho phải lùi ra sau liên tục.
Chương 1922

Tân Trạm đi tới đỡ Tân Sở Phi dậy.

Lúc này không ít người đang xem náo nhiệt cũng tản ra khắp nơi.

“Tân Trạm, anh vẫn nhận ra tôi à” Chính ngay lúc này, người của tộc Huyết Man cũng bay tới.

Mấy người đàn ông của tộc Huyết Man nâng kiệu lên, chàng trai trẻ sắc mặt trắng bệch bên trong đang cười mỉa quan sát Tân Trạm.

“Anh chính là thiếu chủ của tộc Huyết Man” Tân Trạm giật thót, cũng hơi hiểu chuyện.

“Tân Trạm, bây giờ cậu cũng hiểu rồi chứ. Cậu vô cớ ra tay, khiêu khích thiếu chủ của tộc Huyết Man, phá hoại cục diện nội bộ của hoàng triều họ Tân. Tôi phải đưa cậu đi trừng trị theo pháp luật. Cậu có phục không?” Tân Ngọc Xuyên lạnh lùng nói.

Những người xung quanh nghe xong thì mới hiểu ra lý do Tân Ngọc Xuyên đích thân tới bắt người.

Nhưng xem ra, chuyện Tân Trạm làm quả thật là vô sỉ.

Chính ngay giây phút này, có tộc người dám gây hấn làm tộc Man bị thương, đúng là phải nghiêm trị.

“Tôi vô cớ ra tay ư? Tôi chủ động gây hấn sao?” Tân Trạm nghe xong thì bất giác cười lạnh lùng.

Lúc này chính Tân Ngọc Xuyên không nhận thức, nhưng lời nói lại rất vô sỉ.

“Nhị trưởng lão phải không? Ông hoàn toàn đảo lộn phải trái, còn muốn kêu tôi phục ư?”

Tân Trạm lạnh lùng nói: “Tộc người Huyết Man cũng có ở đây, chi bằng ông hỏi thiếu chủ tộc Huyết Man thử xem, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.”

“Còn có thể là chuyện gì nữa, tôi có lòng tốt muốn học hỏi †u sĩ các người, nhưng anh lại ra tay nặng như vậy, lén đánh tôi bị thương, khiến tôi không cách nào tu luyện trong nửa năm.

Bây giờ vết thương trên người tôi, chính là chứng cứ phạm tội”

Thiếu chủ tộc Huyết Man cười lạnh lùng.

“Mong nhị trưởng lão lập tức nghiêm trị người này”

Quy tắc của nhà họ Tân, bản thân cũng hiểu rõ.

Xử phạt giống Tân Trạm, chí ít phải cắt tay chân, ném vào nhà lao, bắt nhốt 10 năm, như vậy cũng đủ hoá giải thù hận trong lòng mình.

“Yên tâm, tôi sẽ tự xử lý người này”

Tân Ngọc Xuyên xua tay, tộc người thực thi pháp luật tháo xiềng xích và tiến về phía Tân Trạm.

Tân Trạm cười khẩy lắc đầu, bất luận thế nào chính anh cũng không thể làm gì mấy người thực thi pháp luật.

Ánh sáng từ kiếm Thanh Đồng lại loé sáng, những xiềng xích này bị chặt thành nhiều mảnh.

“Ha ha, xem ra tộc người các người, cơ bản không quan tâm thực thi pháp luật gì cả” Thiếu chủ tộc Huyết Man lên tiếng châm biếm.

“Tân Trạm, tôi niệm tình cậu vừa mới tới, không muốn tính toán với cậu. Nếu cậu dám phản kháng, tôi sẽ ra tay” Tân Ngọc Xuyên lạnh lùng nói.

“Vậy ông cứ thử đi” Đôi mắt của Tân Trạm lạnh lùng, anh không nhúc nhích.

Mọi người cũng hơi kinh ngạc, Tân Trạm này lại dám đối đầu nhị trưởng lão.

Tân Ngọc Xuyên nheo mắt, càng nhìn càng thấy chán ghét Tân Trạm.

Tên nhóc này đúng là giống hệt cha của anh, vừa xấu xa vừa cứng đầu.

Tưởng mình không dám ra tay ư?

Lòng bàn tay khẽ vén tay áo, linh khí từ từ dày đặc.

“Những gì vị thiếu chủ này nói đúng là nhảm nhí, sự thật thế nào, lão tử đây rõ nhất”

Nhưng chính lúc này, hai vâng sáng bay trên bầu trời.

“Tân lão đệ, tôi tới chậm một bước rồi.”

Bóng dáng của người nói vừa chạm đất, khoé miệng nở nụ cười, đúng là Cao Lỗ.
Chương 1923

Tân Minh cũng đáp xuống bên cạnh.

Trước đây anh ta nghe Tân Trạm nói chuyện liên quan tộc Huyết Man, cho nên lập tức chạy tới Đại cung chiến vương mời Cao Lỗ tới đây.

Thấy Cao Lõ, trong lòng thiếu chủ tộc Huyết Man đột nhiên run rẩy.

Tân Trạm thở phào nhẹ nhõm.

Lúc trước Tân Minh truyền âm cho mình, kêu anh nhất định phải chờ mình tới. Tân Ngọc Xuyên tạo áp lực quá lớn, xém chút anh phải dùng Thuật Phật Độn.

“Nhị trưởng lão, chuyện này tôi là người có kinh nghiệm, tôi hiểu rõ nhất”

Sau đó, anh ta nói ra toàn bộ mọi chuyện.

Cao Lỗ không che giấu bất cứ chỉ tiết nào, cũng không ôm sắc thái tình cảm nào, chỉ tường thuật lại quá trình.

Anh ta cũng biết, có cường giả như Tân Ngọc Xuyên ở đây, chút tâm tư này của mình cũng sẽ bị vạch trần, chỉ bằng có gì nói đó.

Hơn nữa chuyện này rõ ràng là thiếu chủ tộc Huyết Man không đúng.

Nghe xong, Tân Ngọc Xuyên cũng chau mày.

“Anh dám nói mọi chuyện tôi kể đều là nói dối ư?”

Cao Lỗ lạnh lùng nhìn thiếu chủ tộc Huyết Man: “Lão tử không sợ nói anh nghe, nếu anh dám nói nhăng nói cuội, tôi dám cho người bắt hồn anh đi đó”

“Cho dù những gì anh nói không sai, nhưng tôi chỉ là tiếp chiêu. Tân Trạm là người bình thường của nhà họ Tần, lại ra tay đánh thiếu chủ tộc Huyết Man bị thương nặng, lẽ nào không đáng bị trừng phạt?” Thiếu chủ tộc Huyết Man cắn răng lên tiếng.

“Nhị bá, Tân Trạm không sai trong chuyện này” Tân Minh nói.

“Đúng, hoàn toàn là tên thiếu chủ này muốn chết. Hơn nữa còn che giấu tu vi, đúng là ghê tởm” Tân Sở Phi cũng nói.

“Nhị trưởng lão”

Người trong tộc Huyết Man hơi hoảng và nhìn sang Tân Ngọc Xuyên.

Bây giờ cũng trông mong ông ta tới trả thù.

Tân Ngọc Xuyên im lặng một lúc và lên tiếng: “Chuyện này, thiếu chủ tộc Huyết Man quả thật có sai. Nhưng người ta có câu cũng không sai, đó là tư cách”

“Tân Minh, cậu là con trai lớn của Tân Hoàng, nhà họ Tân tôi định nghĩa quy tắc thân phận thế nào chắc anh cũng rõ”

Vẻ mặt của Tân Minh bỗng dưng chùn xuống, anh ta hiểu ý của Tân Ngọc Xuyên nên im lặng.

Thân phận đáng nói ở nhà họ Tần chính là cấp bậc.

Cho dù vai vế anh có cao, nhưng tu vi của anh không đủ, gặp vấn bối cũng phải cung kính hành lễ.

Cấp bậc thân phận này không chỉ dành cho nội bộ mà bên ngoài cũng vậy.

Bao gồm các Man Tộc lớn trong triều Tân Hoàng, sống chung với thân phận cấp bậc trong nhà họ Tân đều có quy tắc bất thành văn.

Tuy tộc Huyết Man là tộc có thực lực trong Man Tộc, nhưng thân phận thiếu chủ, bình đẳng với người thừa kế của tộc trưởng, thân phận này có thể nói là cực kỳ cao.

Còn người bình thường trong nhà họ Tân, làm bị thương người thừa kế của Man Tộc, cho dù có lý do thì cũng có tội như nhaul “Chàng trai trẻ này là thiếu chủ tộc Huyết Man, còn Tân Trạm chẳng qua là người bình thường trong nhà họ Tân, cậu hoàn toàn có thể thu tay, nhưng cố ý làm đối phương bị thương thì vẫn là có tội” Tân Ngọc Xuyên nhẹ nhàng nói.

“Tứ đệ lúc mới tới, có nhiều chuyện không hiểu, tình hình hiểu chuyện mà làm sai, trách nhiệm là ở tôi” Tân Minh t luận là trưởng lão trừng phạt thế nào, cứ tăng gấp đôi lên người tôi là được”

“Anh cả” Tân Sở Phi nghe xong thì đột nhiên nhăn mặt.

Chương 1924
“Chuyện này không được. Tôi muốn tận mắt thấy người này bị phạt. Tôi muốn anh ta phải trả giá đắt vì đã đánh tôi”
Thấy Tân Ngọc Xuyên nhìn qua, thiếu chủ tộc Huyết Man hung hăng gào lên.
Bây giờ mình đang chiếm ưu thế, sao có thể để Tân Trạm tránh tội trạng vậy được khô “Tân Minh, cậu cũng nghe rồi. Đối phương không đồng ý, Tân Trạm này phải bị chịu phạt thôi”
Tân Ngọc Xuyên lạnh lùng nói: “Theo những gì Cao Lỗ nói, chuyện này 2 bên đều có trách nhiệm. Tân Trạm, bây giờ tôi phán xử, bắt nhốt cậu 5 năm, phong ấn tu vi 1 năm, cậu có nhận tội không?”
“Nhận tội?” Tân Trạm cười mỉa.
“Cậu không nhận tội phải không” Tân Ngọc Xuyên nheo mắt.
“Tội của tôi là vì tôi không có thân phận, còn đối phương là thiếu chủ Man Tộc?” Tân Trạm nhìn Tân Ngọc Xuyên và không khách sáo hỏi lại.
“Anh ta có thân phận thiếu chủ, ngồi tít trên cao, thì có thể làm sai mà không cần phải trả giá. Còn tôi ra tay thì ngược lại bị nhốt trong tù 5 năm ư?”
“Đây chính là quy tắc của nhà họ Tân. Đây chính là cái gọi là công bằng sao? Nếu thật sự chỉ nhìn vào thân phận, không hỏi đúng sai, quy tắc của nhà họ Tân cũng là quy tắc sai thôi.”
Tân Trạm nói ra câu này thì bầu không khí hiện tại bỗng dưng yên lặng.
Mọi người đều bất ngờ nhìn sang Tân Trạm, không ngờ anh lại to gan như vậy.
“Hỗn láo!” Tân Ngọc Xuyên giận tím mặt.
“Tân Trạm, cậu biết mình đang nói gì không vậy? Cậu là cái thá gì, xứng đáng khiêu chiến quy tắc của gia tộc, cậu phủ nhận tổ huấn do lão tổ định ra! Đúng là khi sư diệt tổ”
“Ha ha, tôi không biết thì ra tổ huấn là gì, nhưng chỉ cần đối phương thân phận cao quý, có sai cũng trở thành không sai, thân phận tôi bần hàn, làm đúng cũng phải trừng phạt. Quy tắc như vậy lẽ nào là đúng sao?” Tân Trạm hỏi ngược lại.
“Hay lắm Tân Minh, đây chính là em trai cậu, là con trai của Tân Hoàng, đúng là không tệ” Tân Ngọc Xuyên giận quá hoá cười, ông ta nhìn xuống Tân Trạm.
“Tân Trạm, với thân phận của cậu, không xứng bàn chuyện đúng sai với tôi. Tôi nể tình Tân Hoàng, cho cậu cơ hội cuối cùng, lập tức quỳ xuống nhận tôi”
“Ông cũng không cần hù tôi đâu” Tân Trạm lạnh lùng nói.
“Đừng quên, tôi vẫn chưa xác minh huyết thống của nhà họ Tân, chưa lấy được lệnh bài của nhà họ Tân, nên tôi không thể tính là người của nhà họ Tân. Còn người chấp hành gia pháp đảo lộn đúng sai như ông, nhà họ Tân như vậy, tôi không thèm ở nữa!”
“Cậu muốn phản bội gia môn ư?” Tân Ngọc Xuyên lạnh lùng lên tiếng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK