Mục lục
Truyền Kỳ Chiến Thần - Tần Trạm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1596



Toàn thân Hạ chấp sự bị lôi kiếp oanh tạc cháy khét, cả người như thiên thạch rớt xuống đất.



Rồi sau đó šng nổ lớn vang lên, ông ta đập xuống đất thành một hố sâu.



Vốn dĩ lấy thực lực của Hạ chấp sự, khi ông ta tích lũy đủ để đột phá lên Cảnh giới Phân Thần thất phẩm, mặc dù lôi kiếp lúc đó cũng sinh ra một ít rắc rối nhưng xác suất vượt qua được là tuyệt đối thành công.



Nhưng vấn đề hiện tại chính là ông ta vẫn chỉ là Cảnh giới Phân Thần cấp sáu, tu vi còn kém một chút, hơn nữa còn không có bất kỳ sự chuẩn bị nào.



Cho đến khi sấm sét sắp đánh lên đầu ông ta mới bắt đầu phòng ngự.



Đã quá muộn.



Cho nên lôi kiếp vốn dĩ không có uy hiếp lớn sau khi đánh xuống lại khiến cho Hạ chấp sự ngay lập tức phun máu, cả người bị thương không nhẹ.



Tuy nhiên điều càng khiến Hạ chấp sự hoảng sợ là, sau khi ông ta tỉnh lại trong hố sâu, từ trong đám mây đen kia lại ngưng tụ ra mọt đạo lôi kiếp nữa.



Đạo lôi kiếp này có uy lực vô cùng mạnh mẽ, cùng hai đạo lôi kiếp trước kia không hề khác biệt.



Kinh khủng nhất là mục tiêu của nó vẫn là ông ta.



“Tại sao? Tôi rõ ràng là không hề đột phá cảnh giới, sao lôi kiếp này lại không ngừng công kích tôi!”



Hạ chấp sự vô cùng tức giận nhưng ông ta không có thời gian để suy nghĩ nữa.



Bởi vì lôi kiếp đang nổ đùng đoàng trong không trung đột nhiên đánh xuống.



Bây giờ ông ta bị thương không nhẹ, nếu không có cách nào phá giải được lôi kiếp, ông ta chắc chắn sẽ chết.



Sống chết trước mắt, Hạ chấp sự ngửa mặt lên trời gào thét một tiếng, sử dụng thủ đoạn áp đáy hòm của mình.



Ông ta am hiểu nhất chính là bản nguyên lực thuộc tính kim, lúc này giữa chân mày không ngừng toát lên ánh sáng màu vàng rực rỡ ngưng tụ lại một lá chắn nhỏ màu vàng ở ngay trên đỉnh đầu ông ta.



Sau khi đạo lôi kiếp này đánh xuống, lá chắn màu vàng trong chớp mắt xuất hiện vô số vỡ vụn.



Hạ chấp sự lại lần nữa phun ra máu tươi, nhưng cũng may là ông ta đã ngăn được lôi kiếp.



Mà trên bầu trời, mây đen đáng sợ kia cũng bắt đầu tiêu tan.



“Cuối cùng cũng hết lôi kiếp, rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra”



Hạ chấp sự thở phào nhẹ nhõm, mặc dù đã chặn được lôi kiếp nhưng ông ta vì lợi dụng bản nguyên lực thuộc tính kim để tạo ra lá chắn màu vàng nên bị cắn trả, phải chịu tổn thương nghiêm trọng.



Chỉ là ông ta chưa kịp ăn đan dược để khôi phục tu vi thì bỗng nhiên bên tai nghe được tiếng gió gào thét.



Một bóng dáng trên ngường toát ra ngọn lửa nóng bỏng rực rỡ lao thẳng về phía ông ta.



“Chí hỏa, đây lại là thủ đoạn gì thế!”



Hạ chấp sự kinh hãi, không ngừng lùi về sau.



“Muốn chạy?”



Tân Trạm lạnh lùng cười một tiếng.



Ngôi sao trên ấn đường của Tân Trạm chợt lóe lên, hư không trước người Hạ chấp sự khẽ run, một con rồng khổng lồ màu xanh gào thét chui ra, móng to lớn sắc bén trực tiếp vỗ xuống người Hạ chấp sự.



Sắc mặt Hạ chấp sự đại biến, trong lòng vô cùng giận dữ.



“Thằng ranh con này không định dùng Viêm Hoàng Chỉ để giết mình mà muốn ép mình lui vê phía sau để cho Thanh Long ẩn núp ra tay”



Bọn họ trước đó đã lợi dụng chiêu này để đối phó với Liễu Mộng, không nghĩ đến lại bị Tân Trạm đáp trả.



Thanh Long gào thét, móng vuốt nhanh như chớp hung hăng đánh về phía Hạ chấp sự.



Được bổ sung thêm bản nguyên lực, móng vuốt rồng sắc bén kia một khi đâm trúng chắc chắn có thể để lại một lỗ lớn trên người Hạ chấp sự.



Hạ chấp sự cắn răng, liều mạng né tránh sang một bên.



Nhưng khiến ông ta bất ngờ là Thanh Long này giống như đang say rượu, ngay cả khi ông ta không né tránh thì móng vuốt cũng lướt qua thân thể ông ta.
Chương 1597

Tuy nhiên vào lúc này, bóng dáng Liễu Mộng đột nhiên xuất hiện ở phía trước Hạ chấp sự, sau đó cô đánh ra một chưởng.

Hạ chấp sự không kịp đề phòng ăn trọn cú đánh.

Thân thể ông ta mất khống chế bay về phía sau, vừa vặn va phải móng vuốt của Thanh Long.

Phập một tiếng.

Thân thể Hạ chấp sự bị vuốt rồng đâm thủng, ông ta trọn †o hai mắt, hết sức khó tin nhìn vuốt rồng to lớn xuyên qua ngực mình.

“Một tu sĩ Cảnh giới Phân Thần cấp sáu như mình lại bị một tu sĩ cấp hai giết chết?”

Hạ chấp sự cảm thấy bản thân vô cùng oan ức, ông ta chết không rõ ràng, rất oan uổng.

Đến tận bây giờ ông ta vẫn không hiểu nổi lôi kiếp kia từ đâu tới và cả Thanh Long này đã xuất hiện như thế nào.

Nhưng mà Hạ chấp sự đã định trước không thể tìm ra câu trả lời cho những vấn đề này.

Thanh Long gào thét một tiếng, khép lại móng vuốt, giữa trời đất vang lên một tiếng nổ ầm ầm, toàn thân Hạ chấp sự nát bấy, tan thành một bãi máu.

“Mình sao thế nhỉ?”

Giống như cảm nhận được móng vuốt của Thanh Long có chỗ kỳ lạ, Tân Trạm nhướng mày một cái.

Trước kia lúc đối phó với Vương Tử, một chiêu càn khôn dịch chuyển của anh lại bị lệch mất mấy chục trượng.

Hiện tại chiêu thức vuốt của Thanh Long cũng giống như vậy bị lệch không ít.

Anh không cố ý như thế, mỗi một lần đều nhắm vào đối thủ để phóng chiêu thức nhưng lại không có cách nào khống chế.

“Hạ chấp sự chết”

Trong ánh sáng rực rỡ của viên ngọc, Thôi trưởng lão chứng kiến một màn này, hai con ngươi không ngừng co rút.

Trong lòng ông ta vô cùng lạnh lếo, nhất thời dâng lên một cảm giác môi hở răng lạnh.

Thôi trưởng lão bắt đầu liều mạng tấn công tấm chắn muốn chạy trốn ngay lập tức.

Liễu Mộng sâu sắc nhìn Tân Trạm một cái, cô cũng không hiểu nguyên nhân xuất hiện đạo sấm sét kia.

Chỉ là Tân Trạm không giải thích, sau khi giết chết Hạ chấp sự, anh lại lần nữa lấy một nắm thánh tuyền điên cuồng hấp thụ.

Nếu phối hợp với lôi kiếp có thể tiêu diệt được Hạ chấp sự thì lại một lân nữa cũng có thể diệt trừ Thôi trưởng lão.

Hơn nữa Tân Trạm cũng cảm giác được, sau khi anh đột phá đến Cảnh giới Phân Thần cấp hai thì không hề đạt đến hạn mức tối đa của tiềm lực cho nên cũng không thể xem như miễn cưỡng đột phá.

Dưới sự tấn công gần như điên cuồng của Thôi trưởng lão, lá chắn cuối cùng cũng bể tan rành, ông ta rốt cuộc cũng thoát ra khỏi trói buộc, ông ta liếc mắt nhìn bốn phía, lại nhìn về phía Tân Trạm đang hấp thu linh dịch.

Thôi trưởng lão híp mắt một cái, đột nhiên thay đổi suy nghĩ.

Công tử muốn ông ta bắt được Tân Trạm, coi như hiện tại bỏ chạy, sau này cũng có thể tìm cơ hội khác bắt Tân Trạm.

Nhưng nào có cơ hội tốt như bây giờ.

Tân Trạm cách ông ta chỉ có năm trượng, Liễu Mộng thì đang bị thương, huống chỉ một khi ông ta bắt được Tân Trạm, không ít linh dịch thánh tuyền trong tay Tân Trạm sẽ là của ông ta.
Chương 1598



“Một đám hỗn tạp, tránh ra!”



Thôi trưởng lão lạnh lùng hừ một tiếng, Vân công tử cùng lắm chỉ là Cảnh giới Phân Thần cấp bốn, lão giả áo xám và đám văn sĩ kia cũng chỉ là cấp hai, cấp ba.



Linh khí của ông ta cuồng bạo, những người này liền bay ra xa.



Liễu Mộng xuất hiện, trường tiên trong tay vung lên quấn quanh cổ Thôi trưởng lão.



Thôi trưởng lão lạnh lùng cười một tiếng, ngón tay khế búng một cái chính xác tìm được vị trí của roi da, sau đó đánh bay.



“Ranh con, dám đột phá ở chỗ này, đúng là ngu xuẩn, lão già này sẽ giúp mày một tay.”



Thôi trưởng lão ha ha cười lớn, một bước đi tới trước mặt Tân Trạm, đánh về phía đầu anh.



Ầm!



Nhưng trong giây phút đó, một màn sáng đột nhiên xuất hiện ngăn trở trước người Thôi trưởng lão.



Nụ cười của Thôi trưởng lão ngay lập tức cứng ngắc, ông †a lúc này mới phát hiện bên ngoài Tân Trạm chẳng biết lúc nào lại có mấy tấm phù lục trôi lơ lửng, hoàn toàn bảo vệ anh bên trong.



“Đến cuối cùng là ông ngu hay là tôi ngu”



Tân Trạm chậm rãi mở mắt, trên bầu trời, mây đen vốn đã tản ra lại lần nữa ngưng tụ.



“Cảnh giới Phân Thần cấp ba”



Trong lòng Thôi trưởng lão run lên, chợt quay đầu bỏ chạy.



Ông ta đột nhiên nghĩ đến, lúc trước Hạ chấp sự bị giết chết cũng bởi vì Tân Trạm đột phá tu vi.



Mặc dù không biết hai người này có quan hệ thế nào nhưng Tân Trạm nếu có thể lợi ùng lôi kiếp để giết Hạ chấp sự thì cũng có thể giết được ông ta.



Hai người Thôi trưởng lão không nghĩ đến Tân Trạm có thể thao túng lực lượng của lôi kiếp không phải vì bọn họ ngu xuẩn.



Mà Vương Tử trước đây thấy được lúc Tân Trạm độ kiếp, biết anh có hơn mười bản nguyên lực nhưng Thôi trưởng lão lại không biết chuyện này.



Mà cũng may là Vương Tử ở những giây phút cuối cùng mới giác ngộ ra.



Bởi vì không phải chỉ cần cảm nhận được thuộc tính lôi cơ bản liền có thể thao túng lôi kiếp.



1599-truyen-ky.jpg




Một đạo lôi kiếp vô cùng lớn đột nhiên đánh xuống, dưới sự không chế của Tân Trạm không do dự lao thẳng về phía Thôi trưởng lão.



“Bí thuật Hổ Huyền”



Thôi trưởng lão khẽ quát một tiếng, hư không sau lưng đột nhiên hiện ra hư ảnh của một con hổ yêu to lớn, sau đó mãnh hổ này đột nhiên chui vào cơ thể ông ta.



Ở lúc lôi kiếp đánh xuống, Thôi trưởng lão đưa tay đánh vào lôi kiếp, hư ảnh của hổ yêu đồng thời cũng hiện lên.



Âm!



So với chấp sự Hạ không hề có bất cứ sự chuẩn bị nào lúc trước, Thôi trưởng lão chuẩn bị đầy đủ hơn.
Chương 1599



Một chiêu này đánh xuống, ông ta chẳng qua chỉ bị chấn bay khỏi không trung rơi xuống mặt đất, khóe miệng tràn ra một ngụm máu tươi.



Chỉ bị thương nhẹ, không có bị thương nặng.



Sau đó, đạo lôi kiếp thứ hai đánh xuống, Thôi trưởng lão lại lần nữa thúc giục ra lực lượng của mãnh hổ, hư ảnh hổ yêu †o lớn phóng lên cao nuối chứng lôi kiếp.



“Hộc… hộc……”



Thôi trưởng lão thở hổn hển, trên mặt lại hiện lên nụ cười, cố hết sức nhìn chằm chằm Tân Trạm.



“Hai đạo lôi kiếp, lão già này đỡ được, để xem bây giờ cậu còn thủ đoạn gì nữa, mau chết đi”



Thôi trưởng lão cảm giác trong cơ thể vẫn còn dư lực lượng liền lao về phía Tân Trạm.



Linh khí thả ra ngập trời, một con mãnh hổ phóng về phía Tân Trạm như muốn nuốt chửng anh.



Đoàng đoàng đoàng.



Tân Trạm bay ngược ra ngoài, những tấm phù văn bảo vệ xung quanh toàn bộ vỡ nát.



“Hiện tại ông còn không muốn chạy trốn có phải đã quên một chuyện rồi không”



Sắc mặt Tân Trạm vô cùng bình tĩnh, ánh mặt lạnh lùng nhìn chằm chằm Thôi trưởng lão.



“Cái gì?” Thôi trưởng lão trong nháy mắt hơi sững sờ.



“Tôi hiện tại đã không phải là Cảnh giới Xuất Khiếu mà là Cảnh giới Phân Thần cấp ba, còn ông thì vẫn là Cảnh giới Phân Thần cấp sáu” Tân Trạm nói.



“Vậy thì như thế nào, cậu vẫn chênh lệch với tô ba cảnh, lão già này vẫn có thể giết chết cậu như cũ”



Thôi trưởng lão cười mỉa một tiếng, lại lần nữa sử dụng hư ảnh của mãnh hổ.



“Sai rồi, chuyện này có nghĩ là tôi có thể sử dụng thuật pháp, nắm chặt ông trong lòng bàn tay”



Khóe miệng Tân Trạm hiện lên một nụ cười, giữa ấn đường bắn ra một tia sáng màu đỏ.



Tia sáng này bay ra phía xa xa, trong nháy mắt nổ vang một tiếng trong hư không.



Sau đó một cỗ hơi thở hoang vắng thời viễn cổ tràn ngập khắp nơi đó.



Một người khổng lồ bốn mắt chậm rãi đi ra từ hư không.



Cái miệng vô cùng to lớn, trực tiếp nứt ra đến bên tai, phía bên trong có một vòng xoáy màu đen bộc phát lực hút khủng khiếp.



Thôn Thiên Thuật!



Sắc mặt Thôi trưởng lão nhanh chóng biến đổi, không nghĩ đến Tân Trạm lại có thể biết được loại kỳ thuật thượng cổ này.



Vòng xoáy đó sinh ra lực hút cực mạnh, Thôi trưởng lão vội vàng bộc phát linh khí để chống trả, thân thể xuất hiện mấy giây dừng lại.



Cũng vào lúc này, Tân Trạm đột nhiên bay về phía mây đen.



Anh đưa tay chụp lấy gì đó trong không trung, vô số lôi điện lóng lánh ngưng tụ lại thành một cây trường thương.



“Chết đi!”



Tân Trạm khẽ quát, lực lượng nơi cánh tay bùng nổ, trường thương lôi điện đột nhiên phá vỡ bầu trời lao thẳng về phía Thôi trưởng lão.



“Không tốt”



Thôi trưởng lão đang ngăn cản lực hút của người khổng lồ Thôn Thiên, trước mặt lại có một câu trường thương không ngừng đánh tới.



Sắc mặt ông ta lập tức trở nên dữ tợn, cả người bay lên không trung.



Mà Tân Trạm cũng ngay tại lúc này, trong mắt lướt qua một tia sáng, đưa tay chỉ một cái.



Âm!



Một đạo lôi kiếp ngay giờ phú này đột nhiên đánh xuống.



Thời cơ vô cùng chính xác ngay trong nháy mắt Thôi trưởng lão bay lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK