Sẽ có nguy hiểm sao?
Trong lòng Tân Trạm khẽ động, anh hỏi lại, Tân Sương Nhan lại đầy vẻ thần bí, cũng không nói cho anh cụ thể là đi đâu.
Có điều từ nhỏ tính cách Tân Sương Nhan đã hiếu chiến, xem ra phương pháp của cô ấy cũng không tách khỏi chiến đấu được.
Hai chị em cùng đồng hành, một đường hướng đến chỗ sâu của tổ địa nhà họ Tân mà đi.
Chỗ của Tân Hoàng Thành hai mặt bằng phẳng, một mặt có sông lớn từ ngoài thành chảy qua, một mặt khác là dãy núi trải dài.
Tân Sương Nhan chuyến này là mang Tân Trạm đến biên giới của gia tộc tổ địa, tới gần chỗ dấy núi kia.
Nơi này vị trí văng vẻ, tựa như ngàn dặm không có người ở.
“Em tư, nhìn kĩ này”
Tân Sương Nhan đi đến dưới chân một ngọn núi, đột nhiên lấy ra lệnh bài của mình, sau đó đặt lên trên tảng đá bên cạnh.
Lập tức, tảng đá kia phát ra tầng tầng ánh sáng chói mắt, Tân Trạm chỉ thấy không gian trước mặt đột nhiên rung lắc một chút, giống như gợn sóng nổi lên trên mặt hồ yên tĩnh, cảnh vật phía trước nhanh chóng xảy ra biến hóa.
Cơ hồ là trong nháy mắt, ngọn núi thấp bé nguyên bản biến mất, một tòa cung điện nguy nga xuất hiện trước mắt hai người.
“Đây là vùng đất trung tâm của nhà họ Tân, chỉ có những tu sĩ có tư cách nhất định mới biết được, cũng chỉ có bọn họ mới có thể mang người đến”
Tân Sương Nhan thu lại lệnh bài, sau đó dẫn Tân Trạm đi vào vầng sáng bên trong.
“Em có thể cảm nhận được gì?” Cô ấy hỏi.
“Em cảm thấy được khí tức bản nguyên của nơi này, hình như dày đặc hơn so với bên ngoài” Tân Trạm cảm nhận một phen, lên tiếng nói.
“Không sai, đây chính là do các thế hệ nhà họ Tân góp nhặt được”
Tân Sương Nhan vừa giới thiệu, hai người vừa đi về phía tòa cung điện kia.
“Lần trước em đến tổ địa, đã tham dự sát hạch, chắc cũng đã gặp qua hồn phách của tổ tiên. Ở đó tập hợp đại năng, kí ức các đời của nhà họ Tân chúng ta, mà nơi này lại là nơi bản nguyên của tổ tiên tụ tập”
“Bọn họ sau khi chết đi, bản nguyên sẽ được sắp đặt giữ lại nơi này sao?” Tân Trạm hít một hơi, nói.
Bản thân có được bản nguyên ngũ hành của Như Ý Tiên Tôn, là đã nhận được lợi ích không nhỏ, bên trong cung điện to lớn này lại chứa bản nguyên của vô số tổ tiên nhà họ Tân?
Nhưng Tân Trạm lại có chút nghi hoặc, bản nguyên vốn dĩ thuộc về trời đất, bình thường tu sĩ sau khi chết, vật này sẽ trở về với trời đất, tổ tiên nhà họ Tân cưỡng ép giữ lại bản nguyên của chính mình, chẳng lẽ chuyện này rất dễ dàng ư?
“Đương nhiên, tổ tiên chúng ta có thể giữ lại bản nguyên ở tổ địa, chính là dựa vào một bảo vật có lẽ có ngưồn gốc từ xa xưa: Dường như nhận ra sự nghỉ hoặc của Tân Trạm, Tân Sương Nhan lên tiếng giải thích.
“Bảo vật này có thể chứa đựng bản nguyên sao?” Tân Trạm kinh ngạc hỏi.
“Không sai, mỗi một thế hệ Tân Hoàng và đại năng nhà họ Tân đương thời, chỉ cần không ngoài ý muốn chết đi, thời điểm đạo tiêu đều sẽ rời khỏi đại lục này, tiến vào không gian dị độ mà bảo vật đó mở ra. Ở đó sau khi chết, bản nguyên sẽ trở về với thế giới không gian đó, chúng ta đã lưu giữ bản nguyên như vậy đấy”
Hai người nói đoạn, Tân Sương Nhan đẩy ra cửa chính của cung điện, cất bước đi vào bên trong.
“Vậy nên, bên trong chứa đựng một lượng lớn bản nguyên hệ kim, chỉ cần em làm theo cách của chị, bảo đảm sẽ có thu hoạch rất lớn”