Chương 432
Tuy anh ta không còn tay chân nhưng đối với võ tông vẫn có thể phát động thể tiến công,
Chỉ thấy trong miệng Hỏa Báo phun ra một luồng nội kình như ngân châm! Nội kình này vô cùng bén nhọn, đủ để xuyên thủng sắt thép, lấy mạng người ta!
“Vù!”
Cây ngân châm này trong chớp mắt đâm vào Tần Trạm, nhưng điều khiến Hỏa Báo kinh hoảng là sau khi va chạm vào Tần Trạm, cây ngân châm này bị gãy thành hai!
“Tại sao có thể như vậy?” Sắc mặt Hỏa Báo khó coi: “Chẳng lẽ không còn thần thức mà anh ta vẫn mạnh đến vậy?”
Lúc dung hợp với mai rùa, người Tần Trạm đã trở nên cứng đến mức xưa nay chưa từng có!
Đừng nói võ tông, ngay cả đại võ tông cũng khó mà đánh xuyên qua người Tần Trạm đượ!
c “Vù vù vù!”
Hỏa Báo chưa từ bỏ ý định, anh ta há mồm phun ra hơn mười cây ngân châm nữa! Nhưng mỗi lần ngân châm chạm vào người Tần Trạm cũng vỡ nát ngay lập tứ!
c “Tôi không tin!” Hỏa Báo giận dữ nói, anh ta đã phải vận động tất cả nội kình ép lên mọi tử huyệt trên người Tần Trạm, cả mắt, cổ thậm chí cả thân dưới!
Nhưng điều khiến Hỏa Báo khó chịu nhất là kể cả thân dưới cũng không thể xuyên qua đượ!
c “Con mẹ nó!” Hỏa Báo nổi trận lôi đình, nhìn thấy tiền trước mắt mà không lấy được, anh ta làm sao nguôi giận nổi!
Thần thức và linh hỏa của Tần Trạm vẫn đang trong trạng thái dung hợp, vì quá đau nên người Tần Trạm vẫn không ngừng run lên,
Hỏa Báo suy tư một lúc lâu, anh ta hít sâu một hơi, quyết định tha không đánh chết Tần Trạm nữa, bởi vì anh ta không đả thương được Tần Trạm,
Ngay lúc Hỏa Báo chuẩn bị rời đi, Tần Trạm chợt giơ tay lên, bàn tay màu vàng đen trực tiếp đánh về phía đầu Hỏa Báo!
Hỏa Báo thay đổi sắc mặt, anh ta hoảng hốt rống to, nhưng không thể ngăn cản bàn tay này tới gần,
“Đùng” một tiếng giòn giã vang lên, đầu Hỏa Báo bị đánh vỡ nát!
Cho dù Tần Trạm đang trong trạng thái mơ màng nhưng vẫn có thể đánh nát đầu Hỏa Báo!
Tần Trạm của ngày hôm nay có thể tự xưng vô địch trong giới võ tông rồi!
Người trong quán bar vẫn trong tình trạng hôn mê, không biết qua bao lâu, cuối cùng Tần Trạm cũng bắt đầu từ từ khôi phục lại ý thức,
Ngọn linh hoả này không nhập vào trong biển thần thức vàng của Tần Trạm, trong lúc dung hợp, linh khí trong cơ thể Tần Trạm như bị chấn động, quay cuồng trong người,
Sức mạnh dồi dào tràn khắp toàn thân,
Mà điều khiến Tần Trạm giật mình nhất là linh hỏa này và cơ thể Tần Trạm lại dung hợp thành một!
“Xem ra linh hỏa có thể thăng cấp thực lực của mình.” Tần Trạm nghĩ thầm trong lòng,
Trước đây Tần Trạm cho rằng thăng cấp thực lực chỉ có một con đường duy nhất đó là thăng cấp đẳng cấp của mình,
Nhưng bây giờ Tần Trạm mới phát hiện ra, cho dù không bước vào đại võ tông vẫn có cơ hội vô địch,
Bởi vì thực sự có rất nhiều cách để thăng cấp thực lực,
Nhìn thi thể của Hỏa Báo trên mặt đất, Tần Trạm không nhịn được nghĩ thầm: “Rất nhanh hiệp hội võ đạo thủ đô sẽ phát hiện ra vị trí của mình.”
Một khi đánh nhau với người khác, đồng nghĩa với việc bị lộ mục tiêu,
Cho nên, khi màn đêm buông xuống Tần Trạm lập tức rời khỏi đây, chạy về hướng Vĩnh Dương,
Ở phía bắc của Vĩnh Dương có một ngôi mộ khổng lồ được khai quật,
Mà bây giờ, có một người đang đứng trên ngôi mộ này,
Anh ta mặc áo đen, đứng trên chóp mộ,
Gió lạnh thổi qua làm tung bay vạt áo màu đen của anh ta lên cao mấy mét. Đưa mắt nhìn, giống như một con dơi khổng lồ, “Trông ngôi mộ này không có gì cả, vì sao ông còn truyền tin ra ngoài” Người này không phải ai khác chính là Tô Vũ!
Anh ta đã lục soát ngôi mộ này từ trước, bây giờ trong ngôi mộ này chẳng còn gì cả,
Rất nhanh, có một giọng nói khàn khàn quỷ dị vang lên trong đầu anh ta: “Càng nhiều người tới, thực lực của chúng ta càng tăng nhanh, không phải sao?”
Tô Vũ nghe vậy, không nén nổi khặc khặc cười đầy quái dị nói: “Chẳng phải ông sẽ nuốt sạch tất cả thiên tài trên đời này sao.”
Tiếng cười “Khà khà” quái dị không ngừng vang lên trong đầu anh ta,
Sau một lúc lâu, Tô Vũ hỏi: “Tóm lại, thực lực của chúng ta có thể đạt được cấp độ nào? Nửa bước đại võ tông? Hay đại võ tông?”
“Đại võ tông?” Giọng nói đó lại vang lên trong đầu anh ta, giọng nói tràn đầy khinh thường,
“Lúc tôi còn trong thời kỳ đỉnh cao, đã là nửa bước Hóa Cảnh rồi! Chỉ cần cắn nuốt được nhiều người, tôi có thể giúp cậu đứng ở nơi cao nhất trong thế giới này! Khiến tất cả mọi người phải cúi đầu gọi thần!” Giọng nói đó u ám lạnh lùng,
Nửa bước Hóa Cảnh!
Cấp độ này đã không còn tồn tại từ sớm rồi Trong lòng Tô Vũ hưng phấn không thôi, nếu như thật sự bước chân được vào nửa bước Hóa Cảnh, đừng nói Tần Trạm, kể cả Diệp Thiên Vọng cũng phải nuốt hận!
“Tôi vẫn thắc mắc một vấn đề.” Tô Vũ nói tiếp: “Hóa Cảnh có thật sự tôn tại không?”
Giọng nói đó im lặng một lúc lâu, sau đó nhếch miệng cười lạnh nói: “Đã không thấy Hóa Cảnh cả trăm năm rồi.”
Thực lực hiện tại của Tô Vũ đã không ai sánh được rồi,
Nếu như lần này thuận lợi, thậm chí anh ta sẽ có cơ hội bước vào cảnh giới đại võ tông!
Giống như anh ta, ở đằng xa khôn chỉ có một Tô Vũ mặc áo khoác đen, chỉ cần anh ta ra lệnh một tiếng, mấy ngàn người mặc đồ đen sẽ xuất hiện!
Đấn lúc đó, tông môn chó má gì cũng không đáng được nhắc tới!
Rất nhiều võ giả đều tụ tập ở Vĩnh Dương,
Trong đó có cả Hạng Mĩ Tuyết, Chúc Diêu, Kiều Thành và các con cưng của trời,
“Âm khí thật mạnh.” Đứng dưới ngôi mộ lớn, Hạng Mĩ Tuyết không nhịn được cau mày nói,
“Không chỉ âm khí, sát khí cũng mãnh liệt.” Hạng Việt Khang thấp giọng nói,
Rất nhiều võ giả đều tụ tập ở đây, lằng lặng nhìn ngôi mộ,
Lúc này, có bốn năm người đàn ông mặc trang phục chuyên nghiệp đi tới,
“Là người của hiệp hội võ đạo.” Có người nhận ra mấy người này, lông mày lập tức nhíu lại,
Hiệp hội võ đạo mà tham gia thì chắc chắn họ sẽ là những người đứng đầu,
Thật sự khó nói liệu có lấy được bảo bối trong mộ không,
Mấy người hiệp hội võ đạo lạnh lùng quét mắt nhìn mọi người, trong mắt tràn đầy ý uy hiếp,
Dù không nói gì nhưng lại đưa bản thân lên địa vị trên cao,
“Không biết Tần Trạm có tới không nữa.” Chúc Diêu nhìn ngôi mộ, trong lòng nghĩ thâm,
“Cô Chúc.” Kiều Thành đứng cách đó không xa đi tới,
Anh ta cười nói: “Cô Chúc, cô đi một mình sao?”
Chúc Diêu gật đầu nói: “Anh Kiều cũng có hứng thú với ngôi mộ này à?”
“Haha, tiện thì xem thôi.” Kiều Thành nói: “Tùy duyên.,
Không có nhiều người trẻ tuổi ở Việt Nam có danh hiệu tới đây, chỉ có hai người Kiều Thành và Chúc Diêu,
Vì vậy, hai người bọn họ đương nhiên đứng cạnh nhau,
Trong một góc tối, Tô Vũ đang nhếch mép, lạnh lùng nhìn tất cả,
Thực lực càng cao, Tô Vũ cũng dần không còn hình dáng con người nữa rồi,
Miệng để lộ răng nanh, cơ thể như bị máu đen nhuộm dần, nhìn rất buồn nôn nhưng cũng rất đáng sợ,
“Hiệp hội võ đạo thủ đô cũng tới.”
Tô Vũ nhếch môi nói,
Sau đó, giọng nói kia lại cười quái dị đáp: “Cắn nuốt những người này là chúng ta có thể tiến vào cảnh giới nửa bước đại võ tông.”