Chương 556: Bàn tay của cha
Nghe được những lời này, vẻ mặt của Tần Trạm biến sắc.
Anh không ngờ đảm bóng đen này lại tham lam như vậy, muốn một mình độc chiếm với thân thể này!
Tần Trạm không kịp suy nghĩ, anh vội vàng thúc giục thần thức, trong đầu lập tức nổ tung một mảnh kim quang!
Và người bí ẩn trong phủ Luân Hồi cũng ủ ra hào quang màu xanh, bắt đầu cuộc đối đầu với thần thức của Tần Trạm!
Hai sức mạnh va chạm kịch liệt trong nội tâm Tần Trạm, Tần Trạm đột nhiên cảm thấy nhức đầu và thống khổ! “Tên nhóc này, thần trí khá mạnh.” Giọng nói giễu cợt trong đầu anh vang lên: “Nhưng thật đáng tiếc, trước mặt ta vẫn còn chưa đủ!”
Nói xong, ánh sáng màu xanh lam kia bộc phát, áp chế thần thức của Tần Trạm
Tần Trạm sắc mặt biến đổi kịch liệt, anh thậm chí không quan tâm đến cơn đau, tập trung toàn lực vào thần thức, liều mạng chống cự
Nhưng lão quái vật này không biết đã sống được bao lâu, thần thức của ông ta quá mạnh, cho dù là Tần Trạm liều mạng, anh cũng không thể ngăn cản được!
“Haha, từ hôm nay, thân thể này thuộc về ta.” Giọng nói giễu cợt vang lên: “Để trả ơn cậu, tôi sẽ thay cậu giết kẻ thù của cậu.
Thần thức của Tần Trạm liên tục bị đẩy lùi, càng ngày càng nhỏ.
Thân thể của anh gần như bị lão già này chiếm hết Tần Trạm thậm chí có thể cảm giác được chính mình thiếu chút nữa mất đi quyền kiểm soát thân thể “Bùm!”
Lúc này, tâm trí Tần Trạm đột nhiên phát ra tiếng nổ ầm ĩ.
Sau đó, sức mạnh thần thức của Tần Trạm tăng vọt, từng mảng ánh sáng vàng vọt tới! “Hả?” Lão già không khỏi hơi kinh ngạc: “Lại là cái gì đây?”
Vào lúc này, một bóng người chậm rãi đứng ra khỏi thần thức của Tần Trạm.
Sắc mặt lạnh lùng, trong mắt lộ ra vẻ kiêu ngạo không nói nên lời, giống như vẻ kiêu ngạo từ trên cao nhìn xuống. Giọng nói vô cùng uy nghiêm, cùng vẻ mặt lạnh lùng khiến biểu cảm của lão già này đột nhiên thay đổi! Ý thức màu lam của lão ta đang nhanh chóng co rút lại, và lão ta không ngừng rút lui. “Chuyện này làm sao có thể!” Lão già cả kinh: “Trong cơ thể cậu còn có thần thức khác?”
Lúc này, bóng dáng trong cơ thể Tần Trạm lộ ra rõ ràng. “Cha?” Tần Trạm nhìn rõ khuôn mặt này, trợn tròn mắt. Anh hào hứng nói: “Cha, là cha sao!”
Nhưng bóng dáng vẫn không nói, chỉ lạnh lùng nhìn lão giả trong phủ Luân Hồi.
Chỉ một cái liếc mắt đã khiến lão già này khiếp sợ. “Là cậu!” Lúc này, lão già đột nhiên kêu lên, sau đó thần thức nhanh chóng biến mất, co quắp trên chân, không dám nhúc nhích.
Cha của Tần Trạm không rời đi ngay, cũng không có động tác gì, chỉ lạnh lùng đứng như vậy nhìn thần thức màu lam.
Thần thức đó cuộn tròn trong cơ thể Tần Trạm, thậm chỉ có chút run rẩy.
Lão ta dường như ngủ thiếp đi, không dám có bất cứ cử động nào.
Nhìn một hồi lâu, cha của Tần Trạm mới chậm rãi biển mất ở trong thần thức.
Tần Trạm tuyệt vọng gọi cha, nhưng không ai đáp lại anh. “
truyện gì thế, chẳng nhẽ cha luôn tồn tại trong cơ thể của con sao” Tần Trạm thì thào nói, vẻ mặt vô cùng phức tap.
Anh luôn cho rằng mình là một đứa trẻ không được ai yêu thương, cưng chiều nhưng giờ anh lại thấy rằng dường như cha luôn ở bên cạnh anh.
Mỗi khi gặp nạn, Tần Trạm luôn có thể mượn lực một thế lực khác. Sức mạnh này đến từ cha của anh ấy. “Đi rồi sao?” Vừa lúc Tần Trạm đang uể oải, ông già trong phủ Luân Hồi đột nhiên ngập ngừng hỏi.
Tân Trạm mặc kệ, chỉ ngây người ngồi yên, không biết đang suy nghĩ gì.
Đây là lần đầu tiên Tần Trạm có cảm giác dựa dẫm, dường như mọi việc anh làm không phải do một mình anh làm mà là đang chiến đấu bên cạnh cha mình. “Mẹ kiếp, là cha cậu sao?” Lão già trong phủ Luân Hồi tựa hồ như vẫn còn sợ hãi kéo dài. “Tại sao cậu không nói sớm hơn? Cậu mà nói sớm thì tôi không bao giờ tới thân thể tiều tụy này của cậu! Đi đây, có duyên sẽ gặp lại. Tạm biệt. ”
Nói xong, linh hồn trong phủ Luân Hồi liền chuẩn bị rời “Am!” đi.
Vào lúc này, những tia sáng màu vàng kim đột nhiên xuất hiện từ trong tâm trí Tần Trạm.
Ánh sáng này trực tiếp hóa thành một sợi dây xích, trói chặt thần thức màu lam. “Chuyện gì thế này!” Linh hồn trong phủ Luân Hồi đột nhiên hoảng sợ, liều mạng giãy dụa, nhưng lại phát hiện xích vàng càng ngày càng mạnh!
Cho dù có năng lực lên trời, lão ta cũng không thể thoát khỏi thân thể của Tần Trạm
Không nói đến việc chiếm ưu thế, lão ta hiện tại rõ ràng chính là tù binh! “Mẹ kiếp!” Linh hồn không khỏi nổ tung: “Ta bị lừa! Ta bị lừa!”
Tần Trạm không thèm nói chuyện với lão ta, ngay từ đầu đây đã không phải là cách của anh. Hơn nữa, lão giày này cũng là tự làm tự chịu “Đây là do người kia ra tay sao?” Linh hồn trong phủ Luân Hồi không khỏi có chút chấn động.
Lão ta nhớ tới ánh mắt của người đó, chỉ cảm thấy toàn thân sợ hãi.
Tần Trạm vẫn không nói lời nào, sau khi gặp lại cha, anh đột nhiên cảm thấy mình có cơ hội chiến thắng!
Một suy nghĩ đột phá xuất hiện!
Tần Trạm không dám lãng phí thời gian, lập tức khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu khai sáng đường đi trong phủ Luân Hồi này.
Đây là một môi trường cực kỳ an toàn, không ai dám ngang nhiên lộng hành.
Tần Trạm ngồi ở chỗ này, anh rõ ràng cảm giác mình vừa bước vào một cánh cổng, chỉ cần đi qua cánh cổng này, chính là lúc đột phá.
Không khí xung quanh truyền vào trong cơ thể Tần Trạm, Tần Trạm khẽ nhắm mắt lại, toàn thân cảm thấy rất vui vẻ. “Ầm bùm bùm”
Cơ hồi lần này do tình cảm gia đình mang lại và vượt xa những lợi ích mà Tần Trạm đem đến khi đến cửa chết.
Cuối cùng, Tần Trạm đã chạm vào trần nhà, lúc này tại họa sắp ập đến! “Nhóc con, đừng gây sự ở đây!” Lão già lo lắng hét lên: “Đây là phủ Luân Hồi, tôi không bao giờ cho phép cậu phá hủy nơi này!” Tần Trạm mặc kệ, lúc này, dường như anh đã hiểu rõ nội tâm của mình, cả người lộ vẻ hăng hái.
Trời đang pha sương, một cơn gió thổi qua, tóc của Tần Trạm bị hất tung.
Anh nhìn bầu trời mà không có chút sợ hãi trong mắt, thậm chí còn mơ hồ có chút mong đợi.
Thần thức trong phủ Luân Hồi vẫn đang giãy dụa tuyệt vọng, nhưng đây là một cái lồng do chính cha của Tân Trạm sắp xếp!
Cho dù linh hồn này là một cao thủ cũng không thể thoát ra “Kết thúc rồi, phủ Luân Hồi của tôi!” Lão ta quẫn bách, tay chân đập loạn xạ, chỉ có thể đứng nhìn thảm cảnh sắp tới.
“Rac rac!”
Dưới tiếng sấm âm u, đại nạn cuối cùng cũng đến Tia sét dường như cắt xuyên qua khoảng không, và rơi thẳng xuống!