Một tiếng nổ vang lên, Thôi trưởng lão bị lôi kiếp đánh trúng trực tiếp đập xuống mặt đất.
Ông ta so với Hạ chấp sự còn thảm hơn, đối phuowng dù gì cũng cản trở một chút nhưng lần này Thôi trưởng lão về cơ bản không kịp đề phòng.
Chuyện này tương tự với Thôi trưởng lão dưới tình huống không hề phòng bị nhận trọn một kích của tu sĩ Cảnh giới Phân Thần cấp sáu đỉnh phong.
Thừa dịp ông ta trọng thương liền lấy mạng ông ta.
Tân Trạm cầm kiếm Thanh Đồng trong tay, kiếm ý giữa ấn đường xông ra ngoài, trong chu vi mười ba mét đều là kiếm quang, bao bọc toàn bộ phạm vi Thôi trưởng lão rơi xuống đất.
Liễu Mộng cũng hành động giống vậy, đánh ra các loại quầng sáng.
Thôi trưởng lão là Cảnh giới Phân Thần cấp sáu, cho dù ông ta đã bị thương nặng cũng tuyệt đối không thể xem thường.
Trong hố sâu, Thôi trưởng lão hiện tại chỉ có thể hình dung bằng một chữ thảm.
Ông ta vừa mới bị sét đánh cho thất khiếu chảy máu, còn chưa kịp đứng dậy đã bị kiếm quang chém cho toàn thân đầy vết thương.
Miễn cưỡng nhếch nhác bay lên thì lại bị một đạo linh khí của Liễu Mộng đánh trúng, ông ta lúc này vô cùng yếu ớt, về cơ bản không thể ngăn cản được, thân thể lại lân nữa rơi xuống.
Vừa mới rơi xuống lại vừa vặn đụng phải Chí hỏa đầy đất, dưới sự thiêu đốt mãnh liệt của hai loại Chí hỏa, Thôi trưởng lão thảm thiết kêu lên một lúc lâu, té xuống đất, cuối cùng không phát ra bất kỳ âm thanh nào nữa, cũng không biết là đã chết hay còn sống.
Liễu Mộng bay qua, trường tiên trong tay cuốn lấy đầu lâu của Thôi trưởng lão.
Ngay tại lúc này, một Nguyên Thần hốt hoảng bay ra, căm hận liếc nhìn hai người rồi nhanh chóng chạy trốn về phía xa.
Bên ngoài cơ thể ông ta bao bọc một tầng ánh sáng xanh, tốc độ lại nhanh đến không ngờ.
Liễu Mộng lại vung một roi giống như linh xà quấn lấy nguyên thần của Thôi trưởng lão, ông ta đau đớn hét lên một tiếng, lung lay suýt chút nữa đã tiêu tán.
Nhưng cuối cùng cũng không có tan vỡ mà ngược lại, tốc độ lại tăng lên, trong chớp mắt liền biến mất nơi phương xa.
“Chắc là một loại bí thuật dùng để chạy trốn của nguyên thần, đáng tiếc chưa kịp giết chết ông ta.”
Liễu Mộng oán hận bay trở lại, một đường đuổi giết đối phương, kết quả lại không thu hoạch được gì đúng là có hơi không cam lòng.
“Không có gì, chỉ cần Sài Chính Đạo còn tiếp tục sai người đuổi giết thì người này sớm muộn gì sẽ còn xuất hiện lại, cơ hội giết chết ông ta vẫn còn nhiều lắm” Tân Trạm cười nói.
Trận chiến này cuối cùng cũng kết thúc.
Ánh mắt của mọi người cũng rơi vào trên người Tân Trạm, trong mắt tràn đây những suy nghĩ vô cùng phức tạp.
Có sùng bái, hâm mộ, khâm phục, thậm chí là sợ hãi.
Đoạn đường này của Tân Trạm từ Cảnh giới Xuất Khiếu tăng lên Cảnh giới Phân Thần đã liên tục chém giết hai Cảnh giới Phân Thần cấp sáu, một cấp năm, tu vi thấp hơn thì đếm không xuể.
Tất cả mọi người đều chứng kiến hết thảy những thứ này, hành động vĩ đại tai nghe mắt thấy như thế đã hoàn toàn vượt qua sức tưởng tượng của con người.
Nhất là khi anh lấy tu vi Cảnh giới Phân Thần cấp một tiêu diệt Hạ chấp sự cấp sáu, cho dù là mượng lực lượng của lôi kiếp thì có bao nhiêu người có thể là được đến mức này.
“Mười loại bản nguyên lực đột phá Cảnh giới Phân Thần, chuyện này từ xưa đến nay vô cùng thưa thớt, nói không chừng Tân công tử tương lại sẽ trở thành người giống như Đông Hoàng đấy”
“Nghĩ đến sau này tôi làm việc cho người đứng đầu trời đất, hình như cũng không phải là chuyện gì mất mặt lắm mà ngược lại rất kiêu ngạo”
Hiện nay kinh phí mua truyện hơi cao nên anh/chị nào có dư thì ủng hộ donate VietWriter qua MoMo qua link này nhé:
https://nhantien.momo.vn/vietwriter
Còn không có thì ủng hộ bằng cách đọc ở web mình tăng view là ok rồi, cám ơn các bạn ạ.