Mục lục
Truyền Kỳ Chiến Thần - Tần Trạm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1976


Ngũ Tổ lên tiếng nhắc nhở, anh ta và Tứ Tổ cùng chia nhau đứng hai bên huyết ngọc. Cả người họ nhanh chóng tản ra từng luồng linh khí, sau đó hai người họ nhanh chóng sử dụng những thủ pháp đặc biệt, bắt đầu đưa vào bên trong viên cổ ngọc này.


Ngay sau đó, huyết sắc bên trong viên cổ ngọc này tựa như đang sôi trài, không ngừng lan truyền ra. Tiếp theo bên trong viên ngọc thạch này đột nhiên bắn ra một nguồn ánh sáng màu đỏ, xông thẳng về phía ba người Tân Trạm.


Tân Trạm nhanh chóng tập trung tinh thần, khi tia sáng này xông tới thì nhanh chóng bao bọc cả ba người họ vào trong.


Sau đó một luồng khí mạnh mẽ đột nhiên dâng trào, tràn ngập tại chỗ ba người họ đang đứng.


Ba người Tân Trạm theo tia sáng màu đỏ đó mà biến mất trong đại điện.


Sự sôi trào bên trong huyết ngọc dần dần lắng xuống, đại điện cũng lần nữa khôi phục lại dáng vẻ bình tĩnh vốn có.


Tứ Tổ và Ngũ Tổ đứng sánh vai nhau, nghiêm túc nhìn về phía viên cổ ngọc kia.


“Tứ Tổ, anh nói xem cái tên nhóc họ Tiêu đó, tốt bụng đưa báu vật của tổ tiên nhà họ Tần về đây thật sự chỉ là vì để có thể vào bên trong không gian này hút lấy một chút nguyên khí thôi sao?” Ngũ Tổ đột nhiên lên tiếng hỏi.


Không có người ngoài ở đây vì thế lúc này hai người họ cũng không cần kiêng dè gì nữa, tinh thân nhanh chóng trở nên rạo rực.


Hiển nhiên là tất cả những thứ trước đây đều là ngụy trang cho người lớn nhìn thấy.


“Tôi cũng cảm thấy vô cùng kỳ lạ. Thanh kiếm Tân Long này không hề tầm thường, là một bảo vật cao cấp do tổ tiên để lại. Thế mà nhà họ Tiêu lại đồng ý trả lại món bảo vật này cho nhà họ Tân, e rằng có mưu đồ không hề nhỏ.”


Ngũ Tổ chỉ khế hừ một tiếng.


Năm đại hoàng tộc cũng không phải quá hòa thuận với nhau, cũng có những lúc tranh đấu với nhau. Mặc dù nhà họ Tiêu và nhà họ Tân cũng tương đối hòa thuận thế nhưng nếu bên nào có cơ hội gài bãy đối phương thì chắc chắn cũng sẽ không từ bỏ cơ hội đó.


Vì thế việc mà Tiêu Vương Nam tốt bụng trả lại bảo vật cho nhà họ Tân chắc chắn không hề đơn giản.


“Thế nhưng bên trong không gian này thì ngoại trừ nhà họ.


†ần ra thì những tu sĩ khác nếu muốn hấp thụ nguyên khí cũng là việc không hề dễ dàng” Ngũ Tổ suy tư lên tiếng.


“Chẳng lẽ anh ta tới là vì Lôi Long sao?” Tứ Tổ đột nhiên lên tiếng.


“Lôi Long? Nhà họ Tiêu biết chuyện này sao?”


Ngũ Tổ nghe thấy thế thì cảm thấy vô cùng kinh ngạc.


Tổ tiên nhà họ Tân, dùng huyết ngọc này để mở ra không gian này. Mục đích khi họ làm thế chẳng qua cũng là để tạo ra lực lượng cho con cháu sử dụng. Thế nhưng sau một thời gian dài cũng không biết vì lý do gì mà trong không gian này đột nhiên có một số thay đổi, ở chỗ sâu nhất trong không gian đột nhiên xuất hiện một con Lôi Long.


Kể từ sau khi con Lôi Long này ra đời, nó đã ăn Lôi Đình bên trong không gian này để lớn lên, đơn giản là hóa thân thành bản nguyên lôi, mỗi một tấc da thịt trên cơ thể nó đều thấm nhuần Lôi Nguyên.


Nếu để cho cái tên Tiêu Vương Nam này đưa Lôi Long chạy đi vậy thì sẽ là một sự tổn thất vô cùng lớn với nhà họ Tân.


“Không đúng, cho dù tin tức này có bị lộ ra ngoài. Hai ta cũng chỉ trấn áp con Lôi Long kia chứ không thể nào mang nó ra khỏi đây được, vì thế chắc chắn cái tên nhóc họ Tiêu này không có bản lĩnh làm việc đó đâu”


“Chắc chắn không thể nào đâu”


Tứ Tổ lắc đầu nói: “Thế nhưng anh cũng nói đúng đấy, nhà họ Tiêu đều là những tên cáo già, vì thế chúng ta không thể không đề phòng được. Chúng ta phải theo dõi sát sao những người đó, may mắn là chúng ta giữ lại người kế nhiệm, có đứa bé kia của Sương Nhan thì chúng ta cũng yên tâm hơn một chút”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK