Thôn Thiên *Tu luyện công pháp, tăng tu vi là lợi ích của các người, liên quan gì đến tôi?”
Tân Trạm cười lạnh lùng, nói: “Tôi dốc sức bày nhiều trận pháp như vậy, luyện chế đan dược, chẳng lẽ anh cho rằng tôi thật lòng sẵn sàng giúp anh tăng tu vi sao?”
“Anh vậy mà còn ngớ ngẩn muốn mài giữa tôi, khen thưởng tôi, quả thực buồn cười. Ngại quá, tôi không có bất kỳ hứng thú gì với anh.”
Tân Trạm nói xong cũng không quay đầu lại, trực tiếp rời đi, không thèm nhìn Thạch Chấn lấy một cái.
Thạch Chấn trừng lớn đôi mắt, giống như bị sét đánh trúng.
Anh ta là Thiên tài Yêu tộc, từ nhỏ đã có thiên phú trời cho, được gia tộc bồi dưỡng, ‘Yêu Hoàng xem trọng, anh ta đã coi tất cả những việc này là chuyện đương nhiên.
Nhưng Tân Trạm vừa tới liền hung hăng quăng cho anh ta một cái tát, nói cho anh ta rằng, anh ta cũng không phải người muốn gì được nấy.
Mãi đến lúc này, Thạch Chấn mới đột nhiên hiểu được, Tần Trạm giúp Cốt Lâm tăng tu vi thần tốc, giúp đám người Lam Yên cũng nhanh chóng thăng cấp, hoàn toàn vì tốt cho bọn họ, mà Tân Trạm cũng được hưởng không ít Đây rõ ràng chính là cơ duyên lớn của mình, nhưng chính mình lại giơ tay năm ngón chỉ đạo nhân vật lợi hại cỡ này, sau khi thất bại còn muốn thực hiện hứa hẹn, khen thưởng Tân Trạm.
Nực cười không? Quá nực cười!
Sắc mặt Thạch Chấn đột nhiên đỏ lên, trong nháy mắt hổ thẹn vô cùng.
Tân Trạm nói không sai, anh ta là một tu sĩ nhân loại, vì sao phải chịu mình chỉ dạy? Mà mình còn nói một cách đúng tình hợp lý như thế, quả thực là đồ não tàn.
Buổi chiều hôm đó, Thạch Chấn biết điều hơn rất nhiều, yên lặng đi theo đám người Cốt Lâm, bị Tân Trạm bày trận pháp tra tấn cả buổi.
Từ đầu tới cuối Tân Trạm đều chẳng thèm chú ý đến Thạch Chấn dù chỉ một chút, ngay cả Thạch Chấn có làm tốt hay thất bại, anh đều không đưa ra bất cứ lời nhận xét đánh giá nào.
Quá trình này cực kỳ tra tấn giày vò, nhưng Thạch Chấn vẫn cắn răng kiên trì Anh ta không phục lắm, nếu Cốt Lâm có thể thông qua tu luyện vượt qua chính mình, vậy chính mình cũng có thể học theo Tân Trạm, lộn ngược dòng vượt lên.
Dù sao Tân Trạm cũng không đuổi ông đi, vậy ông sẽ ăn vạ ở chỗ này.
Tới chạng vạng, đám người Cốt Lâm đã mệt đến năm bẹp, chạy vào trong Tụ Linh Trận lớn khôi phục linh khí, Thạch Chấn tất nhiên không dám tùy tiện đi vào, anh ta ngồi xếp bãng ở một bên, nuốt đan dược mình mang đến.
“Cậu tính xử lý Thạch Chấn này thế nào?”
Ban đêm, Tân Trạm tu luyện bên trong sơn cốc, đại sư Nam Du đột nhiên xuất hiện, lên tiếng hỏi.
“Còn chưa nghĩ ra” Tân Trạm lắc đầu nói: “Thạch Chấn này có thiên phú trời cho, nhưng lại bị các người chiều hư, cần phải mài giũa tính tình một chút.”
“Cứng quá dễ gãy, làm cậu ta quá thất bại liệu có dẫn tới tình trạng không gượng dậy nổi không?” Đại sư Nam Du nói.
“Có lẽ sẽ, nhưng điều này phải xem bản thân anh ta, nếu tính cách anh ta quá yếu đuối, vậy cuối cùng cũng chẳng làm nên trò trống gì” Tân Trạm nói.
“Đại sư Nam Du, các người hiểu rõ tình hình khó khăn của Yêu tộc nhà các người hơn tôi.
Nhìn thấy Nam Du yên lặng không nói, Tân Trạm thở dài, nói tiếp: “Ưu thế lớn nhất của các người hiện tại chỉ có số lượng, nhưng suối Sinh Mệnh khô cạn, ưu thế của các người mất đi, Già Tinh Yêu Hoàng kia trọng thương trong bí cảnh ät hẳn là vì đi tìm phương pháp phá giải suối Sinh Mệnh phải không? Nếu Yêu tộc.
các người còn không xuất hiện thiên tài nổi dậy, liệu có thể giãng co được với đạo tông trong mấy năm?”
“Dựa vào sự gồng gánh của Tuyệt Nhật ‘Yêu Hoàng, có lẽ chỉ còn khoảng trăm năm”
Đại sư Nam Du chậm rãi nói.
“Tu sĩ nhân loại chúng tôi thông minh hơn so với các người tưởng tượng nhiều, nếu thế hệ này không tạo ra được thiên tài, không tới sáu mươi năm nữa, các người sẽ trở thành cá trên thớt” Tân Trạm nói bãng giọng hơi châm chọc.
Thân thế Nam Du chấn động, đôi mắt xuất hiện vẻ nặng nề, nhưng không nói lấy một lời phản đố “Một khi để Vấn Tông đoạt được dấy núi Quái Thú của các người, thực lực bọn họ sẽ bộc phát mạnh mẽ, những tông môn từng gồng gánh gia tộc tôi đều sẽ lọ nhằm vào chèn ép, thậm chí đến mức diệt tộc, các người đang đứng trên cùng chiếc thuyền với tôi, đây mới là nguyên nhân tôi giúp đỡ các người”
“Cho nên Thiên tài Yêu tộc này cứ giao cho tôi, nếu bọn họ thực sự có thế hệ sau kỳ tài ngút trời, tôi tuyệt đối sẽ không lãng phí, nhưng nếu chỉ là một thanh gỗ mục, cũng không cần phải tiếc nuối.”
“Tôi hiểu.’ Đại sư Nam Du cười khổ lắc đầu nói: “Nhóc Tân này, tôi đột nhiên hiểu rõ suy nghĩ của Yêu Hoàng, tìm sư phụ như cậu quả là tìm đúng người rồi”
“Đại sư quá khen, thời gian tới tôi muốn dẫn bọn họ đến một vùng đất nguy hiểm, cần có ông và Yêu Hoàng hỗ trợ” Tân Trạm nói Tâm Trạm đang nghĩ tới Vẫn Yêu Cốc, ban đêm ở nơi này có Huyết Hồn Thú do thiên nhiên tạo ra, sức mạnh vừa đủ, số lượng còn đông đảo, không lo lắng sẽ giết chết hết, rất phù hợp cho bọn họ luyện tập thực chiến.
“Yên tâm, chỗ tôi không thành vấn đề, hẳn là Yêu Hoàng cũng sẽ không phản đối” Đại sư Nam Du cười lên.
Nói xong việc chính, Tân Trạm đột nhiên nở nụ cười, nói: “Đại sư, ông đã từng luyện qua Càn Khôn Di Chuyển Quyết của Tuyệt Nhật ‘Yêu Hoàng kia chưa?”
“Chưa” Đại sư Nam Du đột nhiên căng thẳng, lắc đầu nói.
“Vậy ông thử nói qua tôi nghe xem công pháp này…” Tân Trạm đang muốn tham luận với đại sư Nam Du, đối phương lại ho khan một tiếng.
“Tân Trạm à, tôi bận rộn nhiều việc, còn có chút chuyện cần xử lý, đi trước đây”
Đại sư Nam Du nói xong, chột dạ chạy biến, tốc độ cực kỳ nhanh, đầu cũng không dám quay lại Quá đau trứng! Đây là cái bẫy Yêu Hoàng gài cậu, cậu tìm tôi nghiên cứu làm gì? Ngộ nhỡ sẩy chân lọt hố, Yêu Hoàng bệ hạ không giết tôi mới là lạ.
“Sao lại thế nhỉ? Cứ có cảm giác đại sư Nam Du hơi kỳ kỳ: Nụ cười của Tân Trạm cứng đờ trên mặt, lắc lắc đầu, có chút khó hiểu thấu phản ứng của đại sư Nam Du.
Càn Khôn Di Chuyển Quyết này tuy rằng rất huyền diệu, nhưng rất khó khống chế không gian, trước kia Tân Trạm đã thử ở ngoài sơn cốc rất nhiều lần, tiêu hao không ít linh khí và thân thức, nhưng vị trí dịch chuyển lại khác xa một trời một vực so với ý nghĩ trong đầu mình, không lần nào thành công.
“Chẳng lẽ mình lĩnh ngộ không gian bí thuật thất bại là vì hiểu không đủ sâu về không gian ư?”
Tân Trạm chớp mắt, cẩn thận nhớ lại.
Trong Thông Thiên Tháp, khi Triệu Lam Sơn kêu gào với mình từng nói qua, dựa vào tu vi của chính mình, không đủ tư cách sử dụng thuật pháp không gian, nhưng cuối cùng anh vẫn dùng thuật Thôn Thiên giam Triệu Lam Sơn lại, cũng suýt nữa trục xuất anh ta ra.
“Nếu nói về thuật pháp có liên hệ tới không gian, mình cũng chỉ có thuật Thôn Thiên, nhưng thuật pháp không gian kia không phải do mình thi triển, mà là người khổng lồ Thôn Thiên, tác dụng của thuật pháp này xem ra càng giống triệu hồi hơn”
Tân Trạm rơi vào trầm Thiên, Thôn Thiên, đúng rễ nỉ non: “Thôn Đôi mắt anh đột nhiên sáng ngời, nghĩ tới ít đồ vật trong không gian trữ vật. Sau đó Tân Trạm vừa niệm trong lòng, một ít máu tươi và huyền phù hơi thở kỳ lạ đột nhiên xuất hiện trước mặt anh.
Tại nơi thí luyện trong sơn cốc thần bí, Tân Trạm từng lấy không ít máu của thú Thôn Thiên, còn bị tên nhóc này giận dữ trực tiếp ném ra, có điều Tân Trạm không lãng phí số máu này, mà giữ lại trong không gian trữ vật.
“Tuy rằng thuật Thôn Thiên của mình không phải thuật pháp không gian, nhưng thú Thôn Thiên kia lại chính là thú không gian chính hiệu, máu của nó ắt hẳn sẽ có giá trị nghiên cứu không gian chứ nhỉ?”
Lấy máu ra, tỈ mỉ cảm nhận dao động trong đó, Tân Trạm tiến vào trong suy tư.
Thời gian một đêm nhanh chóng trôi qua.
Ngày thứ hai, Thạch Chấn vẫn đi theo mọi người như cũ, tu luyện không ngừng nghỉ.
Năm ngày cứ như vậy thấm thoắt trôi qua, chỉ còn cách thời điểm diễn ra Minh hội Yêu tộc một khoảng thời gian ngắn Không có đan dược bổ sung, cũng không có Tụ Linh Đại Trận khôi phục linh khí nhanh chóng, mấy ngày nay hơi thở của Thạch Chấn ngày càng yếu đi, nhưng anh ta vẫn không từ bỏ, cũng chưa từng hạ thấp yêu cầu.
Tân Trạm chứng kiến tất cả, nhưng không nói bất cứ điều gì.