Mục lục
Truyền Kỳ Chiến Thần - Tần Trạm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 416







Chương 416



Tiết Thiên Tung rút kiếm Bích Huyết ra, lực hóa cảnh lập tức dập dờn ở bốn phía.



“Vũ khí của hóa cảnh!” Cảm nhận được uy áp này xong, sắc mặt ba người lập tức thay đổi.



“Không hay, tranh thủ rút lui!” Bọn họ không hề nghĩ ngợi, lập tức muốn bỏ chạy.



Tần Trạm cau mày, vừa định đuổi theo lúc này Tiết Thiên Tung nói: “Linh Quy quan trọng hơn.”



Lúc này Tần Trạm mới dừng bước, anh xoay người lại, khẽ gật đầu.



Ba người này tuyệt đối là tông môn lâu đời, mà lần này bọn họ muốn mượn Linh Quy sống lại, chỉ sợ là một nhân vật lớn trong tông môn.



Tiết Thiên Tung tiến về trước, anh ta truyền nội kình vào trong kiếm Bích Huyết, sau đó một kiếm chém xuống!



Một khối mai rùa to lập tức rơi xuống đất!



“Máu này là thuốc dẫn của đan dược thiên giai, không thể lãng phí.” Tần Trạm vội vàng dùng thần khí không gian cất máu đi.



“Xương cốt này cũng có thể luyện khí, làm phiền cắt một miếng giúp tôi.”



“Còn có thịt kia nữa, thực ra có thể ăn, còn là vật đại bổ.”



“Làm phiền cắt một miếng mai rùa cho tôi, tôi muốn dùng làm khôi giáp.”



Tiết Thiên Tung vội vàng bận rộn, bọn họ không lấy được nhiều huyết nhục, chỉ là một mảng nhỏ, nhưng đủ chia cho mọi người rồi.



Đồ phân xong, Tiết Thiên Tung nhanh chóng cất kiếm Bích Huyết.



“Đồ đã tới tay, tranh thủ rút thôi.” Tiết Thiên Tung trầm giọng nói.



Tần Trạm gật đầu: “Ừm, ai cũng không biết khi nào bọn họ tỉnh lại.”



Mấy người ăn nhịp với nhau, lúc này chuẩn bị rời đi.



Trước khi rời đi, bỗng nhiên Tiết Thiên Tung gọi Tần Trạm lại.



Anh ta nói với Tần Trạm: “Anh là dược sư, nếu có cơ hội, hi vọng có thể giúp tôi luyện chế một đan dược, đến lúc đó tôi sẽ cung cấp phương thuốc cho anh.”



“Không thành vấn đề.” Tần Trạm cười nói.



“Anh Trạm, nếu không có
truyện gì, không bằng đến nhà họ Hạng tôi nói chuyện đi?” Hạng Mỹ Tuyết cười nói.



Tần Trạm nghĩ một lát, lắc đầu nói: “Không được, sau này còn có cơ hội.”



“Anh Trạm, có khả năng mấy ngày nữa tôi sẽ tới Việt Nam.” Lúc này, bỗng nhiên Hạng Mỹ Tuyết nói.



“Đến Việt Nam? Chẳng lẽ lại có Dược Vương gì đó xuất thế?” Tần Trạm nói đùa.



Hạng Mỹ Tuyết lắc đầu nói: “Không phải Dược Vương, là một cổ mộ, đợi tôi đến Việt Nam sẽ liên lạc với anh.”



“Được.” Tần Trạm đồng ý, sau đó rời khỏi nơi này.



Lúc này thủ đô vẫn không yên ổn như cũ.



Trong lúc này tất cả võ giả không dám rời khỏi cửa nhà, sợ gặp bất trắc.



Biệt thự Hương Uyển, trong đại sảnh.



Toàn thân Tô Vũ tỏa ra ánh sáng màu tối tăm, cả cơ thể gần như hư thối hoàn toàn! Nhìn có vẻ vô cùng dọa người!



Anh ta phát ra tiếng gào rống, càng giống như dã thú chấn nhiếp người!



Nhưng lúc này, khí tức của Tô Vũ đạt tới mức độ trước nay chưa từng có! Ngay cả Tô Tề Hải đứng trước mặt anh ta, đều đã hơi run rẩy.



“Tô Vũ, hay là thôi đi.” Tô Tề Hải cau mày nói.



Nhìn bộ dạng người không ra người quỷ không ra quỷ này của Tô Vũ, ngay cả Tô Tề Hải đều đã bắt đầu sợ hãi.



Nghe thấy câu này, ánh mắt Tô Vũ “vù” một tiếng nhìn về phía Tô Tề Hải!



Sát khí khủng bố lập tức bao bọc lấy Tô Tề Hải!



Sắc mặt Tô Tề Hải thay đổi, lùi về sau hai bước theo bản năng, lông mày nhíu chặt.



Tô Vũ nhìn chằm chằm Tô Tề Hải rất lâu, sau đó sát khí dâng cao.



Anh ta nhếch miệng nói: “Ba, đây là cơ hội cuối cùng của chúng ta… Sắp đạt thành rồi, vì sao ba lại muốn từ bỏ vào lúc này?”



Tô Tề Hải nghiến răng nói: “Nếu giá phải trả khi giết Tần Trạm là con biến thành bộ dạng như vậy, ba thà rằng không muốn!”



Tô Vũ cười ha ha nói: “Ba, bây giờ con tốt hơn bao giờ hết! Hiện giờ con vô địch thế giới, người nào cũng không giết được con!”



“Thân thể Tần Trạm mạnh, con có thể mạnh hơn cậu ta!” Tô Vũ hét to một tiếng, thịt thối trên người anh ta đột nhiên nhô lên, hóa thành bắp thịt dữ tợn!



“Ông nội của con có quyền có thế, con cũng có thể!” Tô Vũ cười quái dị: “Chỉ cần con ra lệnh một tiếng, tất cả gia tộc phương bắc sẽ phải nghe lời con! Đến lúc đó ông ta phải thoái vị cho conl”



Tuyệt đối không nghĩ tới, ý nghĩ của Tô Vũ, vậy mà trùng hợp với ý nghĩ của Tần Trạm! Đúng là tạo hóa trêu người!



“Đợi xem, đợi con giết được Tần Trạm, sẽ đi giết lão già chết tiệt kia, nhà họ Tô, sẽ là của hai chúng tal” Lúc này Tô Vũ tràn ngập dã tâm, bị linh hồn sống này nương nhờ xong, trong lòng anh ta không còn sợ hãi nữal Sắc mặt Tô Tê Hải vô cùng khó coi, nhưng không biết nên nói gì.



Lúc này, bỗng nhiên ông ta hoài nghi, chuyện mà mình theo đuổi, rốt cuộc có đúng hay không?



“Một tháng sau, là sinh nhật ông nội con.” Tô Tê Hải xoắn xuýt một lúc lâu mới mở miệng nói: “Hay là con đừng đi”



“Đi, vì sao con không đi?” Tô Vũ liên tục cười mỉa: “Con còn một màn kịch vui còn chưa trình diễn đâu!”



Sau đó Tô Vũ quay người đi về phía phòng mình.



Đứng trong phòng, Tô Vũ há miệng lẩm bẩm, trong miệng phát ra âm thanh kỳ lạ.



Cùng với âm thanh này, rất nhiêu người câm đầu gia tộc lớn phụ thuộc vào nhà họ Tô ở phía bắc Việt Nam, đôi mắt trở nên có chút đờ đẫn.



Sau đó trong đầu bọn họ đều vang lên giọng nói kỳ lạ: Từ hôm nay trở đi, các người là con rối của Tô Vũ tôi.



“Dạ.” Bọn họ cũng không biết gì lẩm bẩm mấy chữ.



Hiệp hội võ đạo thủ đô.



“Chuyện này còn chưa điều tra ra sao?” Thư ký Trịnh ngồi trong phòng họp, thờ ơ nhìn đám quản lý ở đây nói.



Thương Trụ lau mồ hôi, xấu hổ nói: “Còn chưa có, thủ đoạn của đối phương quá kỳ lạ, giống như…”



“Tôi không muốn nghe cái cớ này!”



Thư ký Trịnh lập tức vỗ lên mặt bàn, anh ta đứng dậy tức giận quát: “Từ khi Diệp Thiên Vọng tước đoạt thân phận phía chính phủ của chúng ta xong, địa vị của chúng ta càng ngày càng kémlI Bây giờ xảy ra chuyện như thế, phía trên đã bắt đầu hoài nghi chúng ta còn cần tôn tại nữa hay không!”



“Bây giờ khắp nơi đều đang tạo áp lực, các người đều ăn phân à?” Thư ký Trịnh nắm chặt tay tức giận nói.



Mọi người ở đây chảy mồ hôi lạnh ròng ròng, nhưng không dám phản bác một câu.



“Trước mắt đúng là chưa tìm thấy được hung thủ.” Đúng lúc này, Thương Trụ đột nhiên mở miệng.



“Nhưng mà trái lại tôi có một biện pháp.” Thương Trụ hơi nhếch miệng cười mỉa.



Thư ký Trịnh liếc mắt nhìn ông ta, không kiên nhẫn nói: “Nói.”



Thương Trụ chậm rãi mở miệng nói: “Tạm tìm con dê thế tội đã.”



“Người chịu tội thay?” Thư ký Trịnh nhíu mày: “Có ý gì?”



“Tôi cho mọi người xem một phần tài liệu trước.” Thương Trụ lấy văn kiện video clip ra, hình ảnh chiếu trên màn hình lớn.



Trên màn hình nhanh chóng truyền ra một cảnh tượng.



Cảnh tượng này, đúng là lúc Tần Trạm thi triển Phệ Linh Thuật.



Trọn vẹn ba video clip, tất cả đều được bọn họ lén quay lại.



“Các ông xem, thuật pháp này của hung thủ, có vài phần trùng khớp với hung thủ?” Thương Trụ chỉ Tần Trạm trên màn hình, thản nhiên nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK