Mục lục
Truyền Kỳ Chiến Thần - Tần Trạm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2603

Nhìn bộ dạng như vậy, trong giây lát một lượng máu lớn được tập hợp lại, giống như một khe suối nhỏ vậy.

Mọi người xung quanh nhìn thấy một màn này, đều thấy kinh hồn bạt vía, đồng thời cũng cảm thấy hết sức kinh hãi.

Anh em nhà họ Hồ tự làm mình bị thương như vậy, rốt cuộc là bọn họ đang làm cái gì? Cứ thế này máu cũng chảy hết luôn rồi, chưa đợi Tân Trạm ra tay, không phải đã tự hại chết mình rồi sao.

Trận pháp huyết sắc hấp thu máu của anh em nhà họ Hồ, ánh sáng ngày càng trở nên dày đặc, mùi máu tanh xông lên tận không trung, hơn một nửa nhà họ Diệp, đều bị bao phủ trong mùi nồng nặc này.

Trong đám người, chỉ có nụ cười của Trần Nghinh Dương là ngày càng đậm hơn.

Anh em nhà họ Hồ đúng là không phụ sự mong đợi của mình, sử dụng Cổ Ma Công, Tân Trạm thua là điêu không còn nghi ngờ.

Lúc này khi nhìn thấy anh em nhà họ Hồ vừa bắt đầu, Tân Trạm liền cảm thấy hơi thở của hai người này có chút khác thường.

Mà lúc này, cùng với vết thương mà mình gây ra cho bọn họ, hai tên này bắt đầu điên cuồng tự phá hủy bản thân mình, loại cảm giác đó lại càng rõ ràng hơn.

Hai anh em này, che giấu một thủ đoạn cực kỳ nguy hiểm.

“A a, mày đúng là cẩn thận thật đấy, không dám tùy tiện ra tay với bọn tao lần nữa, nhưng nếu như mày nghĩ rằng, những gì đã thể hiện trước đó, chính là thực lực thật sự của hai bọn †ao, vậy thì mày quá ngu ngốc rồ “Tao chỉ là không ngờ rằng, vì để giết mày, mà tao lại phải dùng đến thủ đoạn này”

Khắp người toàn máu tươi, Hồ Minh cả người tiều tụy gây gò, tàn tạ, nhìn Tân Trạm không chủ động ra tay, đột nhiên cười lên vài tiếng.

Người anh ta ở trong trận pháp bị lưỡi răng cưa cắt chém, đột nhiên nổ tung ra, một luồng khí đen kỳ dị từ trong cơ thể tỏa ra.

Cùng lúc đó, Hồ Trung im lặng đứng ở một bên cơ thể cũng nổ tung, mùi khí đen giống như thế cũng lan ra bên ngoài.

Sau khi hai người bị nổ khí đen được tạo ra tụ lại thành một nhóm, khiến trận pháp huyết sắc rơi vào trong tấm màn đen dày đặc.

Sức mạnh của ánh sáng màu đỏ và khói màu đen không ngừng va chạm vào nhau, không gian tĩnh lặng trở nên rung lắc.

Mà điều kỳ lạ là, sau khi hai người có cơ hội loại trừ lẫn nhau, vậy mà lại bắt đầu liên kết lại, hòa vào cùng một thể.

Hơi thở của hai anh em nhà họ Hồ, cùng với sự dày đặc của luồng khí đen, dần dần biến thành vô hình, giống như tan vào trong khí đen vậy, tất cả đều trở thành một màn sương đen kịt.

Tân Trạm hơi nhíu mày.

Trong trận pháp huyết sắc này, anh cảm nhận được một loại sức mạnh, đang không ngừng trở nên lớn mạnh.

Anh em nhà họ Hồ, dường như đang dùng phương thức nào đó, hấp thu sức mạnh của trận pháp, không ngừng tăng cao tu vi.

Không tiếp tục nhìn nữa, Tân Trạm lại lần nữa hất tay ra nắm lấy kiếm Thanh Đồng, linh khí truyền vào bên trong, hàng ngàn thanh kiếm giống như cơn mưa xối xả rơi xuống.

Ào ào ào!

Nhưng lần này, khi lưỡi kiếm mạnh mẽ tiếp xúc với trận pháp khí đen, giống như không thể nào chạm vào trận pháp kia được vậy, đột nhiên trong chớp mắt, tất cả đều bị bắn ra ngoài.

“Tình huống gì vậy?”

Trong lòng Tân Trạm có chút thay đổi, lúc đang muốn thử thăm dò lần nữa.

Thì màn sương mù đen kịt kia lại có sự thay đổi.

Ở giữa khí đen kịt, dường như có một vòng xoáy xuất hiện, ánh sáng đỏ trong bán kính một nghìn mét, bị nước biển nuốt chứng, bị hấp thụ hết.
Chương 2604
Sương mù đen và ánh sáng đỏ không ngừng yếu đi, cảnh tượng ở trước mắt mọi người ngày càng trở nên rõ ràng hơn.
Trong trận pháp, một thân xác màu đen đang nuốt tất cả mọi thứ không ngừng nghỉ.
Ngay sau đó, một âm thanh giống như dã thú gầm rú phát ra từ thân xác này.
“Oành!”
Sau một tiếng gầm lớn, linh khí cuồng bạo cuộn trào giống như sóng lớn, điên cuồng tràn ra tứ phía.
Gió lốc gào thét, khí tức tựa như uy áp của thiên địa không ngừng dồn lên buộc mọi người phải lui về phía sau.
“Hợp thể cảnh Cửu Phẩm, tiếp cận đỉnh phong”
Mặt ông cụ Diệp hơi biến sắc, rốt cuộc cảm nhận được thực lực của thân xác màu đen kia.
Nhưng khi ánh máu và sương đen đều biến mất, bên trong trừ thân xác đang bị bao phủ trong khí đen dày đặc thì không còn một ai khác.
Anh em nhà họ Hồ đã đi đâu mất rồi.
Chẳng lẽ hợp thể cảnh cửu phẩm này là do anh em nhà họ Hồ hóa thành?
Xèol Trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, sau khi thân xác màu đen gầm lên, cơ thể tựa như quỷ mị bỗng nhảy bật từ dưới đất lên.
Anh ta hướng thẳng về phía Tân Trạm, tốc độ nhanh đến mức làm cho người ta khó mà nắm bắt.
Tim Tân Trạm chực nhảy lên, bóng đen vọt về phía anh khiến anh thấy rõ được dáng vẻ của đối phương.
Trên lớp da của thân xác đen nhánh này lóe lên đường vân huyền ảo giống hệt trận pháp màu đỏ trước đó, mà thân hình lại hoàn mỹ tựa như chiến thần.
Kỳ lạ nhất vẫn là gương mặt anh ta, tai nhọn bốn mắt, bốn con mắt đỏ au lại to lớn.
Giống như bốn viên cầu, mà trên đầu lâu không có tóc và lỗ mũi, cả gương mặt như mặt phẳng, tướng mạo cực kỳ kinh khủng.
Chỉ trong chớp mắt, quái nhân màu đen hóa thân từ anh em nhà họ Hồ đã đến trước mặt Tân Trạm.
Miệng anh ta phát ra âm thanh nức nở khó nghe, đánh ra một tia sáng màu đen nhánh.
Ánh sáng này không ngừng khuếch trương trong tâm mắt của Tân Trạm, cơ thể Tân Trạm đột ngột lùi lại. Nhưng ánh sáng đen vẫn theo sát anh từ đầu đến cuối, như hình với bóng.
Tân Trạm nheo mắt lại, chí hỏa ngưng tụ trên đầu ngón tay, sau đó hóa thành một lá chắn to lớn cháy rực trước người, bao phủ toàn thân.
Nhưng ánh sáng đen kia bay đến không đâm vào lá chắn mà tựa như vô hình, đi xuyên qua.
“Chuyện gì xảy ra thế này?”
Đồng tử Tân Trạm co rụt lại.
Bịch một tiếng.
Ánh sáng đen đập vào ngực Tân Trạm khiến anh bay ngược ra ngoài.
Quái nhân đen sì nhếch miệng cười, ánh sáng đen lại bay trở về tay.
Tân Trạm đứng vững lại, sắc mặt bình tĩnh, xuất kiếm thanh đồng, tiếp tục đánh ra một loạt hoa quang.
Mà lần này, quái nhân màu đen không tránh không né, những ánh kiếm này xuyên qua người anh ta giống như trước đó nhưng không hề lưu lại dấu vết gì.
“Tân Trạm, mày cho rằng mánh khóe cuối cùng của hai huynh đệ tao chỉ đơn giản là tăng lên một chút tu vi thôi sao?”
Quái nhân khẳng khặc cười to, lại bay vút qua.
Tân Trạm ngưng tụ yêu hoàng chưởng, ầm ầm giáng xuống.
Nhưng chẳng khác gì lúc trước, yêu hoàng chưởng đụng vào quái nhân vẫn xuyên qua như cũ.
Mà quái nhân xuất thủ lại đánh lui Tân Trạm lần nữa.
Chương 2605

Trong nhất thời, cho dù Tân Trạm có thi triển thủ pháp gì đều không thương tổn mảy may đến quái nhân mà ngược lại còn chịu đòn.

“Ha ha, Tân Trạm à, đến giờ mày còn chưa rõ sao? Hiện tại †ao đã có thân thể vô địch, mày có dùng thủ đoạn nào cũng không thể làm tổn thương ta được.”

Lại đánh bay Tân Trạm lần nữa, quái nhân khinh thường cười to. Trong một câu nói lại chứa cả giọng của Hồ Minh và Hồ Trung.

“Rốt cuộc là thuật pháp gì thế này?”

Đám người quan chiến đều thầm kinh ngạc.

Tu sĩ chiến đấu với nhau, nội dung so đấu chính là thuật pháp và bản nguyên, mà quái nhân này không hề e ngại việc bị công kích bản nguyên, thuật pháp đều bị xuyên qua, vậy làm sao đối phó đây?

“Cha à, loại thủ đoạn này rốt cuộc là thứ gì vậy? Chẳng lẽ thật sự không có cách nào phá giải tr?”

Nhìn Tân Trạm cứ không ngừng lùi lại, Diệp Long Xuyên cũng thấy hơi bất an.

“Không rõ nữa, lão phu sống mấy vạn năm cũng chưa từng nhìn thấy loại bí thuật này” Sắc mặt ông cụ Diệp cũng nghiêm túc hẳn.

“Nhưng đại lục này quá lớn, các loại thủ đoạn quỷ dị tầng tầng lớp lớp, không ai dám nói mình hiểu được tất cả thuật pháp. Vả lại ta thấy thủ đoạn quỷ dị thế này rất có thể là bí thuật Ma Tông thượng cổ.”

“Thủ đoạn thượng cổ ư?” Diệp Long Xuyên cũng hơi kinh ngạc.

Bất kể là tiên quyết mà Tiên Tôn thượng cổ sử dụng hay ma công mà Ma Tôn dùng đều mạnh hơn linh pháp hiện tại rất nhiều.

Trong đó có một nguyên nhân rất quan trọng, chính là sức mạnh của tiên khí và ma khí đều lớn hơn linh khí tu sĩ hiện tại vận chuyển rất nhiều.

Nhưng sau thời thượng cổ, thiên địa đại biến.

Phương pháp luyện khí của tiên ma biến mất, cho nên bây giờ người có thể vận dụng hai loại khí tức thi triển công pháp thượng cổ đã ít lại càng thêm ít.

“Trước đó bọn họ tự bạo thân thể, lấy huyết nhục tế luyện, có lẽ là cách chiếm lấy ma khí. Hiện tại ma công đã thành, phải xem Tần công tử đối phó thế nào thôi” Ông cụ Diệp thâm trầm nói.

“Quái nhân này cũng giống như trận pháp kia, có thể bỏ qua bất kì thủ đoạn nào của ta ư? Hay chỉ là đang khoác lác, muốn làm tê liệt thủ đoạn của ta thôi?”

Tân Trạm không ngừng bay ngược, đôi mắt lấp lóe suy tư.

Trước đó anh đã đánh ra các loại chiêu thức, cũng không phải bắn tên không đích.

Kiếm mang là Tân Trạm vận chuyển tiên khí, Yêu Hoàng chưởng thì là yêu khí cô đọng, Viêm Hoàng chỉ lại là linh khí.

Thậm chí phía sau Tân Trạm còn thi triển nguyên khí luyện thể sĩ, thuật phù lục và thủ đoạn độc tu.

Nhưng bất kể là loại nào cũng không thể đánh trúng quái nhân chứ đừng nói là làm anh ta bị thương.

Nếu đúng như anh ta nói, chẳng lẽ hiện tại mình có dùng bất kỳ thủ đoạn nào cũng không thể thương tổn đến quái nhân mà anh em nhà họ Hồ ngưng tụ thành?

Chả trách Trần gia lại yên tâm đặt thành trì và thuyên báu trên người hai người này, đúng là có lý do của nó.

Một sự tồn tại gần như vô địch thì làm sao có thể chiến thắng đây?

Nhưng Tân Trạm cũng không tin vào cách nói này.

Thế gian không có thuật pháp vô địch chân chính, nếu không anh em nhà họ Hồ cần gì phải làm khách khanh cho.

Trần gia mà không tự mình sáng lập một đại tông hào môn.

“Thuật pháp đã vô hiệu thì thử thiếp thân cận chiến xem Sao: Kinh nghiệm chiến đấu của Tân Trạm phong phú biết bao, chỉ nháy mắt đã đổi mạch suy nghĩ.

Lần này đối mặt với quái nhân màu đen, Tân Trạm không thi triển bất kỳ thủ đoạn nào, mà chân đạp Thiên Hỏa bộ, thi triển Càn Khôn Di Chuyển quyết, chớp mắt đã tới trước mặt đối phương.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK