“Vậy thì sau khi kết thúc, chúng ta sẽ cùng nhau giết người này, ở đây có thể giết người, ai không tuân thủ quy tắc thì cũng nhau ra tay” Tân Trạm lạnh lùng nói.
“Đúng vậy, ông già này muốn đi xuống lòng đất, có lẽ yêu thú ở đó còn mạnh hơn, nguyên tố lửa cũng mạnh hơn. Ai không tuân theo quy tắc, tôi sẽ đánh chết kẻ đó.”
Người nói là một lão giả cảnh giới Phân Thần Cấp bảy, ông †a hừ lạnh một tiếng, toát ra khí chất mạnh mẽ.
Điều này đã khiến nhiều người muốn thừa nước đục thả câu phải thu ý xấu lại, cuối cùng hầu như tất cả tán tu đều tham gia.
Chỉ có vài người muốn lấy tư cách truyền thừa, hầu hết trong số họ đều khá thực dụng, họ chọn tiên thảo.
Nếu duy trì trận pháp trong một khoảng thời gian là có thể lấy được tiên thảo, còn có thể nhục nhã nhà họ Tống ngang ngược kia thì cũng đáng lắm.
“Xong rồi”
Tân Trạm và Nhiếp Phong Đình liếc nhìn nhau, cả hai mỉm cười.
Hai người một người đấm một người xoa, mhững tu sĩ này đều không nghỉ ngờ gì cả.
Đương nhiên Tân Trạm cũng không gài bãy những tán tu đó.
Chỉ cần duy trì trận pháp là có thể được đến một cây tiên thảo, thế nào cũng không thiệt.
Về phần người xuống lòng đất cũng không có giúp được gì cho Tân Trạm, đương nhiên cũng chưa nói tới lợi dụng.
Trận pháp được sắp xếp rất nhanh, trong chốc lát một đại trận dày đặc linh khí mọc lên trên vùng đất cát vàng, làn sương trắng mờ ảo lao thẳng lên trời, che khuất hoàn toàn cảnh sắc trong trận pháp.
“Hử?”
Ở phía xa, người đàn ông râu ngắn của nhà họ Tống trông thấy cảnh tượng này không khỏi cau mày.
“Thiếu chủ, đám tán tu này thật là đáng ghét, để bọn họ tránh sang một bên, còn gây rắc rối cho chúng ta, chi bằng giết hết tất cả bọn chúng đi” Người đàn ông nói với Tống Linh Thông.
“Đừng gây thêm chuyện nữa, bây giờ chuyện quan trọng nhất là săn giết yêu thú.”
Tống Linh Thông lắc đầu nói: “Những yêu thú đang xuất hiện bây giờ có tu vi ngày càng cao, không chừng lát nữa ông có thể phải ra tay giúp đỡ đấy, đi xem bọn chúng đang giở trò gì. Nếu không ảnh hưởng đến chúng ta, vậy đừng quan tâm”
Người đàn ông râu ngắn gật đầu.
Vê phía săn giết yêu thú, quả thực có một số thay đổi.
Đám yêu thú kia bị nhà họ Tống tàn sát, tu vi của những con mới ra ngày càng mạnh, cho nên phần lớn sức lực của anh ta ta đều tập trung vào đây.
Không ngờ trong nháy mắt, đám tán tu thấp kém kia lại gây chuyện.
“Đám người chết tiệt này, bọn họ bày trận pháp ẩn nấp này là muốn làm gì?”
Người đàn ông râu ngắn bỏ qua chuyện bên này, vội vàng bay về phía trận pháp sương mù màu trắng.
Trong màn sương trắng bao phủ dày đặc, mọi người ngồi xếp bằng một chỗ, Nhiếp Phong Đình trấn thủ trong đó, điều khiển toàn cục của trận pháp.
Những kẻ muốn đi xuống lòng đất săn giết yêu thú đã biến mất sâu bên trong màn sương trắng, tự tìm kiếm vị trí của mình, đào sâu vào trong cát vàng.
“Liễu Mộng, dưới lòng đất giao cho cô.” Tân Trạm truyền âm nói.
Cái gọi là săn giết yêu thú dưới lòng đất đương nhiên chỉ là một lời ngụy biện, thứ mà Liễu Mộng muốn tìm kiếm chính là nội hạch có thể tồn tại dưới lòng đất.
Mà Tân Trạm lại ngẩng đầu nhìn khoảng không đẳng xa, quan sát cái gọi là ánh mặt trời thiêu đốt.
Phán đoán của bản thân là đúng hay sai, sẽ có câu trả lời ngay thôi.
Chương 1637
“Nếu dưới lòng đất có nội hạch Hỏa Diễm, chắc chắn tôi sẽ lấy ra cho anh” Liễu Mộng gật đầu nói.
Tân Trạm gật đầu, hai người đồng thời hành động.
Được linh khí bao phủ, Liễu Mộng nhảy xuống lòng đất, Tân Trạm cũng bay lên không trung dưới sự che phủ của màn sương trắng cao vút.
Càng bay lên cao, Tân Trạm càng cảm thấy chính mình đã đoán đúng, trong lòng có chút chờ mong. .
Nơi đây là huyễn giới mà Như Ý Tiên Tôn kia tạo ra, cũng không phải thế giới thực, làm sao lại có ngôi sao thật lơ lửng trên không trung chứ.
Cái này treo trên bầu trời, mặt trời nóng bỏng đnag không ngừng tỏa ra nhiệt độ cực cao, chắc chắn là có liên quan gì đó với tinh túy của ngọn lửa.
Đương nhiên, nếu như mình đoán sai, thì lân này nghĩa trang Đại Năng sẽ hoàn toàn vô duyên với mình.
“Ai cho các người bày trận pháp? Hủy bỏ trận pháp cho tai”
Đúng vào lúc này, người đàn ông râu ngắn cũng bay tới bên ngoài trận pháp ẩn nấp, sắc mặt lạnh lùng quát màn sương trắng.
“Ha ha, nhà họ Tống ngang ngược không phải cũng ngang ngược thế này sao? Chúng tôi không tranh yêu thú với các người, các người còn muốn quản chúng tôi làm gì hả?”
“Đúng vậy, thật là nực cười, chúng tôi không hủy bỏ ông làm gì được chúng tôi nào?”
“Có giỏi thì ông vào đây này”
Cách trận pháp, người đàn ông râu ngắn thậm chí còn không thể nhìn thấy diện mạo của họ, cho nên những tu sĩ này không kiêng nể gì, cả đám đều cười lạnh, nói tất cả những gì bình thường họ không dám nói ra.
“Chúng mày muốn chết à?”
Ánh mắt người đàn ông râu ngắn lạnh lùng, trong mắt ông †a, đám người trong sương trắng này chỉ như con sâu cái kiến, thế mà lại dám măng mình.
Ông ta giơ tay lên, linh khí động trời lập tức tụ lại trong lòng bàn tay, sau đó đánh ra một chưởng mạnh mẽ.
Được truyền qua trận pháp sương trắng này, ngay cả giọng nói cũng thay đổi, càng không thấy hơi thở, nên hoàn toàn không sợ bị người đàn ông râu ngắn nghe ra.
Người đàn ông râu ngắn cau mày.
“Mấy con sâu bọ này hình như không sợ mình phá vỡ trận pháp. Nếu bọn chúng thật sự đang giở trò gì, hẳn là phải cực kỳ lo lắng, sợ mình sẽ phá vỡ trận pháp”
Ông ta suy nghĩ, rất nhanh đã đưa ra kết luận.
Đám người này hẳn là căm hận vì bị nhà họ Tống đuổi đi, nên cố tình làm trò khiến mình phân tâm.
“Hừ, nếu đám người này muốn ẩn nấp, vậy cứ ở đấy đi”
Người đàn ông râu ngắn hừ lạnh, ông ta đưa tay hình thành một vòng trận pháp cảnh báo sớm bên ngoài sương trắng.
Bằng cách này, ngay khi đối phương muốn rời khỏi trận pháp sương trắng, phía ông ta có thể ngay lập tức tìm ra manh mối.
Như vậy sẽ không có gì phải sợ nữa.
Chương 1638
Không tiếp tục ở lại đây nữa, người đàn ông râu ngắn lại bay trở về.
Trên không trung, Tân Trạm càng lúc bay càng cao, dần dần đạt đến độ cao mà sương trắng cũng không thể với tới nữa.
Tân Trạm không thể không kinh ngạc, thực lực của Như Ý Tiên Tôn này quả là siêu phàm.
Chỉ là trong một tiểu giới trong cơ thể mà lại to lớn như vậy, bầu trời cao đến khó lường.
Đứng ở đây, anh đã không thể nhìn thấy được mọi thứ bên dưới nữa, chỉ có thể mơ hồ cảm nhận được chút hơi thở cực kỳ mờ ảo nào đó.
Hơn nữa cách mặt trời chói chang kia càng gần, Tân Trạm lại càng cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.
Nhìn từ bên dưới, mặt trời này không khác gì bình thường, nhưng khi bay đủ cao là có thể nhận thấy hình dạng của thứ này có chút kỳ lạ.
Mặt trời này không phải là hình tròn mà là hình dẹt.
Ngôi sao thật cũng không phải hình dạng này.
Vả lại cho dù tu vi có mạnh mẽ hơn nữa, nếu không có năng lượng khai thiên lập địa cũng không thể tạo ra được một ngôi sao thật trong cơ thể.
“Phán đoán của mình hẳn là đúng, vấn đề tiếp theo chính là làm thế nào lấy được thứ này”
Sau khi đến một vị trí nhất định, Tân Trạm không tiếp tục đi lên nữa, mà bay về phía mặt trời kia.
Anh thật sự muốn xem xem, rốt cuộc hình dáng thứ đó là cái gì.
Nhưng mà bay một hồi, Tân Trạm cảm giác mình đã đi không dưới mấy trăm kilomet, ưng mặt trời kiaãn còn cách xa vô cùng, dường như không tới gần được chút nào.
“Không đúng, hình như mình đã quên mất gì đó.”
Tân Trạm dừng chân lại, lơ lửng trên không trung, hơi suy tư.
“Mặt trời này là giả, cho nên mình không thể thật sự bay ra khỏi thế giới này, vậy tại sao mình lại có cảm giác vẫn đang giậm chân tại chỗ nhỉ?”
“Nơi này là do Như Ý Tiên Tôn sắp xếp, Như Ý Tiên Tôn…”
Tân Trạm yên lặng suy nghĩ, đột nhiên ánh mắt lóe lên vẻ đã hiểu.
“Đúng vậy, Như Ý Tiên Tôn giỏi nhất là ảo giác. Ông ta có thể biến thế giới này trông giống như thế giới thật, tất nhiên trong đó cũng ẩn chứa đạo pháp huyễn thuật. Mình muốn bắt được mặt trời này bằng ánh mắt, dùng mắt thường nhìn sẽ rơi xuống”
Nghĩ đến đây, Tân Trạm trực tiếp nhắm hai mắt lại.
Thần thức lập tức thu lại, đồng thời vận chuyển hỏa chỉ bản nguyên trong thức hải, chỉ có thông qua bản nguyên cảm nhận được nhiệt độ.
“Ở bên này”
Mặc dù Tân Trạm đã đóng lại ngũ quan, nhưng trong suy nghĩ lại cảm nhận được một bên chứa ngọn lửa cực kỳ nóng, ánh sáng vô cùng chói mắt.
Anh lơ lửng trên không, bay về phía ánh sáng rực rỡ.
Vài phút sau, ánh sáng rực rỡ kia gần như bao phủ toàn thân Tân Trạm.
Nhiệt độ nóng cháy kia khiến cho Tân Trạm phóng ra hai luồng chí hỏa, ngăn nó lại bên ngoài cơ thể.
Đưa tay bắt lấy ánh sáng rực rỡ kia, Tân Trạm đột nhiên cảm nhận được một tiếng động như tiếng vỏ trứng vỡ, sau đó anh thì tay vào nắm lấy một viên tinh thạch to cỡ bằng lòng bàn tay.
“Quả nhiên đây mới là tinh túy”
Tân Trạm mở mắt ra, phát hiện thấy mình đang ở trong vầng ánh sáng chói mắt, trong tay cầm một viên tinh thạch màu đỏ thẫm đang toát ra nhiệt độ vô cùng nóng.
Sau đó anh lấy viên tinh thạch ra khỏi vầng ánh sáng rực rỡ này, trực tiếp đùng chí hỏa vây lấy rồi bỏ nó vào túi của mình.
Âm ầm!
Đúng vào lúc này, đột nhiên xảy ra dị thường.
Chương 1639
Mặt trời vốn dĩ đang đốt lửa hừng hực giữa trời và đất, đang lơ lửng trên không trung, tỏa ra ánh sáng và sức nóng vô hạn, bỗng nhiên tối sâm lại.
Trong phút chốc bầu trời trở nên u ám, nhiệt độ giảm mạnh, mọi người đều lập tức cảm thấy có gì đó không ổn.
Tất cả mọi người bên trong trận pháp đều kinh ngạc ngẩng đầu lên, người đàn ông râu ngắn nhà họ Tống cũng nghi hoặc nhìn qua.
“Không xong rồi: Trong lòng Tân Trạm khế giật mình một cái, hôm nay tay mình lấy đi tinh túy của ngọn lửa trên trời tương đương với việc thay đổi điều kiện ánh sáng và nhiệt độ ở nơi này, mọi người sẽ phát hiện ra.
Ngay sau đó, một đạo thần thức mãnh liệt xông thẳng lên trời, lập tức quét qua Tân Trạm.
“Có người trên bầu trời, chính là gã đàn ông đeo mặt nạ kia, trong tay gã đang cầm thứ gì đó.
Sắc mặt người đàn ông râu ngắn đột nhiên thay đổi, mặc dù Tân Trạm đã sử dụng thuật ẩn thân trong tích tắc, dùng đủ mọi cách cố hết sức che giấu hơi thở của mình, nhưng ông ta vẫn cảm nhận được Tân Trạm đang ôm một viên tinh thạch màu đỏ thẫm trong lòng.
“Sao trên bầu trời lại có tinh thạch? Mà viên tinh thạch kia lại có mùi vị của hỏa diễm? Thứ này có liên quan gì với thế giới này vậy?”
Không, nếu viên tinh thạch này có thể cung cấp đầy đủ hỏa diễm cho trời đất thì rốt cuộc tinh túy hỏa diễm thuần khiết nhất của thế giới này là hỏa diễm trong cơ thể yêu thú hay thứ này?”
“Thiếu chủ”
Người đàn ông râu ngắn lập tức quay đầu nhìn Tống Linh Thông, báo cho anh ta biết tất cả những điều này.
“Đúng là tinh túy hỏa diễm ở đây, nhưng cũng có thể ở đây không chỉ có một tinh túy hỏa diễm”“
Tống Linh Thông nhíu mày, hỏa diễm trong đám yêu thú này đều bị mình thu mất, lúc này đang dần dân ngưng tụ thành hình dáng một viên tinh thạch.
Là một thiên tài của tộc Đông Hoàng, Tống Linh Thông cũng có hiểu biết sâu rộng, anh ta có thể cảm nhận được rằng mùi vị hỏa diễm trong viên tinh thạch này không thể làm giả được.
“Ông đi bắt người này về, đem viên tinh thạch hỏa diễm của anh ta cho tôi, tôi còn phải trông chừng ở đây” Tống Linh Thông sắp xếp.
Yêu thú xông ra từ bốn phía, tu vi đã vượt qua cảnh giới Phân Thần Cấp sáu, hiện tại anh ta không thể không ra tay trấn áp một số yêu thú mạnh.
“Vâng thưa thiếu chủ” Người đàn ông râu ngắn gật đầu.
Mặc dù tu vi của ông ta cao hơn Tống Linh Thông hai bậc, nhưng ông ta không dám làm trái lời Tống Linh Thông.
Ai cũng biết là sau này nhà họ Tống rất có thể sẽ thuộc về Tống Linh Thông, tu vi của đối phương rất nhanh cũng sẽ vượt qua chính mình.
Vèo!
Người đàn ông giống như một mũi tên vừa bắn ra, mạnh mẽ bay về phía bầu trời.
“Gã cảnh giới Phân Thần Cấp chín lại đây rồi”
Trong lòng Tân Trạm giật mình thật mạnh.
Bản thân mình chỉ có cảnh giới Phân Thần Cấp ba, cho dù có vài mánh khóe nhưng so với cảnh giới Phân Thần Cấp chín đỉnh cao, vẫn không hề có phần thắng.
Vận chuyển tiến vào thuật ẩn thân, Tân Trạm không ngừng chạy về phía xa, cách xa người đàn ông kia ra.
Người đàn ông râu ngắn lơ lửng trên không trung, nhìn xung quanh, mở ra thần thức.
“Người đâu rồi? Thằng nhóc này cứ như đã biến mất vậy, đúng là lắm trò”
Người đàn ông không thấy bóng dáng Tân Trạm đâu, sắc mặt không khỏi trầm xuống.
“Nhưng chỉ cần gã mang theo tinh thạch hỏa diễm, mình có cách tìm ra gã.”
Người đàn ông râu ngắn cười lạnh một tiếng, lật bàn tay lấy ra một vật giống như la bàn, rồi đưa một sợi hỏa diễm vào trong đó.