Bùm!
Tân Trạm đột ngột sử dụng Thiên hỏa bước, thân thể giống như kinh hồng, nháy mắt đã bay qua ngoại môn.
Nội môn và ngoại môn cách nhau một ngọn núi, hơn nữa trận pháp ngăn cản cũng không giống nhau.
Tân Trạm mở mắt thần, toàn bộ trận pháp lập tức hiện ra.
Anh đi qua đi lại trong màn sáng của trận pháp, chỗ nào không thể đi qua được thì trực tiếp dùng linh khí phá hỏng, khiến cho hai con mắt của Thu Nguyệt trợn tròn, đầu nổ âm ầm.
Tân Trạm lại to gan như vậy, dùng sức phá vỡ cấm chế, trực tiếp giết vào nội môn.
“Nói cho tôi biết, người này ở chỗ nào?” Tân Trạm bay vào nội môn, nói với Thu Nguyệt vẫn còn đang ngẩn người.
“Chấp sự Liễu chắc đang ở Điện Chấp Sự, chính là ở hướng kia”
Thu Nguyệt chỉ chỉ vào một tòa nhà trên núi.
Tân Trạm đột ngột bay từ dưới đất lên.
Mà vừa mới đến gần Điện Chấp Sự đã nghe được một tiếng gầm to đầy tức giận.
“Cậu là người ở đâu? Một kẻ nam tu, tại sao có thể đi vào nội môn, là ai để cho cậu vào.”
Cách đó không xa, một người phụ nữ đang bay đến Điện Chấp Sự, thấy Tân Trạm, bà ta lạnh lùng quát lên.
“Đây chính là chấp sự Liễu.”
Thu Vũ chỉ vào nữ tu trung niên đang gào thét nói.
“Bà chính là chấp sự Liễu: Ánh mắt Tân Trạm lạnh lùng.
Anh cảm ứng được một ít linh khí khí tức của Tô Uyên trên người đối phương, đó là linh khí được lưu lại khi Tô Uyên đánh vào bà ta.
Chấp sự Liễu nhìn thấy Tô Uyên đã bị bao vây, Sử Thi Vũ và mọi người ở Cực Hỏa Môn đang bận bịu phá núi băng, không có việc cho mình nữa nên bay trở lại trước, nhưng không ngờ giữa đường lại gặp phải Tân Trạm.
Một luồng linh khí đẩy Thu Nguyệt sang một bên, Tân Trạm đột nhiên lao về phía chấp sự Liễu, đồng thời đưa tay ra, trên trời, một bàn tay to được ngưng tụ lại, che khắp bầu trời, vươn ra bắt lấy chấp sự Liễu.
Cảnh ồn ào này khiến rất nhiều người ở nội môn hoảng sợ.
“Cậu muốn làm phản phải không?”
Chấp sự Liễu giận dữ, không ngờ người đàn ông này lại chủ động ra tay với bà ta, cũng khởi động linh khí vô cùng đáng sợ trong cơ thể.
“Tôi hỏi bà, Tô Uyên bị bà đưa đi đâu ri Ánh mắt Tân Trạm lạnh lùng, tiên khí ở giữa hai đầu lông mày không ngừng phát ra.
Anh cũng không định nói nhảm với loại người này.
“Cậu tới tìm Tô Uyên” Trong lòng chấp sự Liễu kinh hãi, không ngờ việc này lại bị phát hiện nhanh như vậy.
Mà vẻ mặt của bà ta cũng bị Tân Trạm nhìn thấy, khiến cho anh càng tin tưởng mình đoán đã đúng.
Trong lòng Tân Trạm giận dữ, anh trực tiếp dâng tiên khí lên, đánh xuống ba chưởng Yêu Hoàng giống như thiên thạch.
Thế giới tăm tối, hư không chấn động, nổ ầm ầm, giống như sấm sét truyền khắp bốn phương.
Bùm bùm bùm!
Cho dù chấp sự Liễu tập trung linh khí toàn thân thì vẫn bị ba chưởng ấn trực tiếp đánh cho rơi xuống đất.
Sau đó, chân Tân Trạm bước lên hư không, lập tức đi tới bên cạnh chấp sự Liễu, trực tiếp cầm bà ta lên.
Chấp sự Liễu phun ra một ngụm máu tươi, lúc này, xương cốt cả người đã vỡ vụn rất nhiều, tình huống vô cùng thê thảm.