“Trình độ chế tác con rối này của cậu thật sự vô cùng tuyệt vời, ông già này vô cùng khâm phục. Với năng lực của tôi, trong thời gian ngắn không thể nào tu sửa xong”
Tân Trạm gật gật đầu, điều này không ngoài dự liệu của anh.
Suy cho cùng, con rối này là một con rối hoàn mỹ do Vô Tự Thiên Thư tạo ra, nếu như ông lão này có bản lĩnh làm được như vậy, đây mới là chuyện kỳ lạ.
Tuy nhiên, sau khi xem qua con rối một lượt, ông lão có thể dùng thời gian ngắn như vậy để tu sửa những phần không cốt lõi của con rối, điều này cũng cho thấy người này quả thực rất thành thạo trong việc luyện khí.
Ba thầy trò ông lão căng thẳng nhìn Tân Trạm, trong lòng thấp thỏm, không biết Tân Trạm dự tính ra quyết định như thế nào.
“Bỏ qua cho các người, có thể. Nuốt đan dược này xuống, làm một ít việc cho tôi, chỉ cần các người nghiêm túc làm việc, không làm cho có lệ, trong vòng mười ngày, tôi sẽ trả lại tự do cho nhóm các người.”
Tân Trạm thu hồi con rối, trước mặt bọn họ, ném ra ba lọ độc dược.
“Đạo hữu, tôi biết cậu là Dược tôn, muốn ép chúng tôi làm việc, cũng không cần phiền phức như vậy, tôi tin tưởng cậu”
Ông lão nghiến răng nuốt viên độc đan vào, hai người đồ đệ cũng làm theo.
“Đi theo tôi”
Tân Trạm gật đầu, mấy người hướng về phía Cực Hàn Băng Cung bay đi.
Chu Chính từ bên ngoài Tụ Bảo Các đáp xuống, đôi chân hắn phù phiếm, sắc mặt trắng bệch, đến bây giờ vẫn chưa khôi phục lại được tinh thần.
“Tiền bối Tân thật sự quá khủng bố. Sau này dù cho nói cái gì đi nữa, tôi cũng sẽ không đắc tội anh ấy, cuốn sổ tay hướng dẫn bằng hình ảnh “Bách Mỹ” này, không thể bán bậy”
Chu Chính cầm mười đồng tử kim linh tệ trong tay, ngẩn người.
Chính mình buôn bán trong một ngày đã kiếm được thu hoạch của mấy chục ngày, đáng lẽ phải vui mừng, nhưng một đường này với Tân Trạm cũng cực kỳ hung hiểm, muốn cười cũng không thể nào cười nổi.
Trước tiên thông báo cho Cực Hàn Cung chủ, nhận được sự cho phép, Tân Trạm trực tiếp đưa ba người ông lão đến tuyết sơn phía sau sơn cốc.
Trên đường đi, hai bên cũng giới thiệu với nhau một chút, ông lão tên là Thẩm Lục, lần này cũng là đến nhà họ Tăng để thử vận may, xem con rối có lấy được ngọc giản truyền thừa hay không.
Tuy nhiên, bởi vì ngọc giản đã bị Tân Trạm lấy đi từ trước, cho nên bèn đưa đệ tử của mình đến hội giao dịch, tùy tiện đi dạo xung quanh, không ngờ lại gặp phải di vật của Linh Lung tiên các.
Vê phần “theo dõi”, cũng là một trong những mánh khóe mà ông lão kế thừa từ Linh Lung tiên các, nhân lúc tiếp Tân Trạm bèn lấy đi một chút khí tức của anh, sau đó đặt lên một con sâu rối đặc chế để đánh mùi, một đường đi theo Tân Trạm ra khỏi thành, cũng khóa chặt anh lại.
Biết được điều này, Tân Trạm cũng thầm bội phục, bản thân thay đổi hình dạng, che dấu tu vi, khí tức nhưng trên người mỗi người đều có mùi vị khác nhau, Thẩm Lục lại có thể lợi dụng điểm này để theo dõi.
Biết đối tượng mà bọn họ sắp phục vụ là Cực Hàn Băng Cung, ba thầy trò đều thả lỏng rất nhiều.
Cực Hàn Băng Cung ở sâu trong Bắc Vực vẫn là một tông phái tu tiên vô cùng nổi danh, hẳn cũng sẽ không làm ra mấy chuyện xé bỏ hứa hẹn.
Hơn nữa, Tân Trạm cũng đã hứa với Thẩm Lục, nếu đối phương làm tốt những việc mình giao, sau khi hoàn thành công việc, cổ giới vẫn còn, ông ta có thể lấy Linh Lung cổ giới nghiên cứu vài ngày. Thẩm Lục nghe vậy càng hưng phấn, liên tục nói lời cảm tạ.
Sau khi Tân Trạm vào trong sơn cốc không lâu, Cực Hàn Cung chủ cũng tới.