Linh quái giãy dụa không thoát khỏi trói buộc, mắt thấy Tân Trạm đang nhìn xuống, không khỏi bị dọa đến phát run.
“Đã nhận thua rồi nhanh như vậy rồi sao?” Tân Trạm nói.
“Mấy bộ xương đó đã là thủ đoạn mạnh nhất của tôi, bọn họ đều không phải là đối thủ của tiền bối, tôi càng không có cơ hội” Linh quái cay đẳng nói.
“Nhưng tiền bối đừng giết tôi, tôi bằng lòng lấy ra thứ tốt nhất tặng cho tiền bối, đổi lấy tính mạng của tôi. Ngoài ra có thể xin thề, từ này rời khỏi khu vực này, không bao giờ trở về nữa”
vietwriter.vn
“Thứ tốt ư? Một con linh quái như ông có thể có thứ tốt gì.
Đừng nói những thứ linh tệ hay linh thạch các loại đồ vật kia, tôi không thiếu những thứ này” Tân Trạm xem thường nói.
“Tiền bối đừng xem thường t Mặt linh quái kìm nén đến đỏ bừng, nhếch mép nói: “Tôi biết chút đồ kia của tôi không lọt được vào mắt của ngài, nhưng thứ tốt mà tôi nói, tiền bối nhất định sẽ hứng thú”
“Ồ? Vậy ông nói xem”
Thấy linh thú nói đến chắc chắn như vậy, Tân Trạm cũng hơi nổi lên một chút hứng thú.
“Tiền bối ngài biết rằng tôi là linh thể chí dương, trời sinh có khả năng cảm nhận được sự tồn tại của vật thể cực dương trong trời đất so với tu sĩ hoặc bất kì sinh linh nào”
Linh quái chậm rãi mở miệng: “Ví dụ trận pháp âm dương nhà họ Hạ, căn bản tôi không hiểu cách hình thành trận pháp, nhưng có thể dựa vào sự cảm nhận dương khí, che giấu tất cả tu sĩ trông giữ tiến vào trong đó”
“Nói trọng điểm đi, nếu như ông muốn trì hoãn thời gian, vậy thì ông đã nghĩ nhiều rồi” Tân Trạm lạnh lùng cắt đứt nói.
Vẻ mặt linh quái cứng đờ, thầm mảng Tân Trạm xảo quyệt, lập tức lắc đầu nói: “Tiền bối, tôi nói những thứ này, chỉ là muốn nói rõ rằng tôi rất nhạy cảm với vật chí dương, mà ở một ngọn núi hoang không xa, tôi phát hiện được sự tồn tại của vật chí dương”
“Vật Thiên địa chí dương là gì?”
Tân Trạm nghe tới đây, trong lòng cũng hơi động.
“Chuyện này tôi không biết, nơi đó dường như là nơi đạo tiêu của một vị tu sĩ loài người nào đó, hoặc là trong lúc tu luyện tình cờ mất mạng, tóm lại là trong đó, khí tức chí dương cực kỳ nồng đậm” Linh quái nghiêm túc nói.
“Chỉ đáng tiếc đạo hành của tôi vẫn còn thấp, không có cách nào phá vỡ hoàn toàn phong ấn, nhưng tôi dám lấy tính mạng của bản thân ra xác nhận, đó là một loại khí tức khiến linh thể của tôi run rẩy, nhất địch cực kỳ mạnh mẽ”
“Tiền bối, chỉ cần ngài hứa sẽ tha cho t‹ sẽ giành bảo vật này cho ngài, đổi lấy tính mạng” Linh quái cầu xin nói.
“Đưa tôi đến xem, nếu như những gì ông nói là thật, chỉ cần sau này ông không làm chuyện ác, tôi sẽ suy xét buông tha cho ông” Tân Trạm nói.
“Cảm ơn tiền bối đã không giết, trải qua chuyện này tôi mới nhận thấy tu sĩ loài người mạnh thế nào. Hơn nữa không còn bảo vật cất giấu kia nữa, sau này bị tóm được, đến cả vật để tôi đổi lấy tính mạng cũng không có, sau này không dám làm ra loại chuyện ngu ngốc này nữa” Vẻ mặt linh quái hối hận nói.
Sau đó, linh quái được Tân Trạm lặng lẽ thả ra, nó liền bay lên đưa Tân Trạm đi đến phía sâu bên trong dãy núi.
Đại khái bay được thời gian một nén hương, hai người đã đến một chỗ cực kỳ hoang vắng bên trong dãy núi.
Thượng giới Đại Lục vắng vẻ, những ngọn núi hoang vắng này rất dễ gặp, nếu như thật sự có tu sĩ ở đây tu luyện gian khổ hoặc cố gắng đột phá trước khi chết, vậy cho dù chết rồi, hàng trăm ngàn năm cũng khó có người phát hiện.
Và dưới sự chỉ dẫn của linh quái, Tân Trạm hạ xuống một chỗ sườn núi của ngọn núi.