Vì thế đối với phương pháp trị liệu của đối phương đưa cho chị ba, Tân Trạm cũng không tính toán đổi phương pháp khác mà chỉ muốn tăng cường hiệu quả của hai loại tiên đan này.
Mặc dù tiên đan thần diệu hơn linh đan, công hiệu cũng mạnh hơn nhưng cũng chính vì vậy sự chênh lệch hơn kém của tiên đan cũng lớn hơn so với linh đan.
Tiên đan thượng phẩm, hiệu quả tốt hơn tiên đan bình thường gấp mấy lần, mà tiên đan có cấp bậc hoàn mỹ lại càng tốt hơn mười mấy lần thậm chí là mấy chục lần.
Đây lại là thế giới tu luyện, là nguyên nhân vì sao tôn sùng tiên đan hoàn mỹ như vậy.
Thành cổ Đông Hoàng – Hồ Phong, rõ ràng chỉ là luyện chế ra thánh linh đan Long Huyết nhị phẩm, nhưng vì đan phương hoàn mỹ, lại có thể bán ra như tiên đan ngũ phẩm mà không ai phát hiện ra.
Cùng một viên tiên đan, sử dụng cùng một loại tiên thảo, nhưng hiệu quả của cấp bậc hoàn mỹ lại tốt hơn rất nhiều, đã thế còn không có tác dụng phụ, ai mà không muốn chứ.
Ý tưởng của Tân Trạm là lợi dụng Vô Tự Thiên Thư, phân giải thành phần của hai loại tiên đan này, rồi sau đó hoàn thiện để trở thành đan phương bản hoàn mỹ.
Với hiệu quả tăng gấp mười mấy lần, hơn nữa còn không có tác dụng phụ, nói không chừng thương tích của chị ba có thể được chữa lành. Ít nhất thì hiệu quả cũng mạnh hơn lúc trước rất nhiều.
Bàn tay thoáng dùng lực, hai viên tiên đan cực phẩm có giá trị cao liền thành bột phấn trong tay Tân Trạm. Sau đó, trong đầu chuyển động, Vô Tự Thiên Không tự mở, trong trang sách trào ra một lực hút, đem bột phấn của hai viên tiên đan hấp thu không còn một mẩu.
Tân Trạm khởi động trận pháp, nương theo cổ trận thần kỳ của tộc Nguyệt thượng cổ, Vô Tự Thiên Thư bắt đầu điên cuồng hấp thụ ánh trăng.
Đương nhiên, Tân Trạm cũng không có rảnh rỗi, sau khi tiến vào không gian luyện dược, Tân Trạm cũng bắt đầu thử luyện chế hai loại tiên đan này.
“Lần luyện đan trước mình còn là cảnh xuất khiếu bát phẩm, hiện tại đã là cảnh phân thân lục phẩm, hơn nữa nhờ vào hỏa diễm thuần khiết mình có thể tăng lên tới cảnh phân thần cửu phẩm. Có lẽ đủ để luyện ra tiên đan ngũ phẩm”
Tân Trạm âm thầm suy nghĩ.
Bản thân mình lúc ở cảnh xuất khiếu đã có thể luyện chế ra tiên đan nhị phẩm, hiện giờ cảnh giới tăng lên nhiều như vậy, không lí do gì lại không luyện chế được ngũ phẩm.
Trong không gian luyện dược, tốc độ dòng chảy thời gian khá chậm, một đêm này Tân Trạm đều luyện tập chế dược ở trong này.
Sau khi trải qua hơn nghìn lần, cuối cùng Tân Trạm cũng nắm được tỉnh túy của hai viên đan dược.
Hai ngày sau, Tân Trạm lại khôi phục quy luật tu luyện của trước kia.
Đa số thời gian đều là tiếp tục dùng thủy chỉ bản nguyên để luyện Tân Vương thể, thời gian còn lại ngoài tìm hiểu ký ức Như Ý Tiên Tôn lưu lại ra thì còn phải tế luyện kiếm tiên do Nam Vực chủ đưa đến…
Làm cho Tân Trạm ngoài ý muốn chính là tính chất của cây kiếm tiên mà Nam Vực chủ đưa đến dường như giống với cái mà chính mình thu hoạch được ở Qủy Hải. Nếu là như vậy, khi bản thân thi triển thuật ngự kiếm thì có thể điều khiển dễ dàng hơn.
“Tổng cộng 1050 thanh kiếm tiên”
Nhìn kiếm tiên trôi nổi trước mặt, khí tức dày đặc, dựng đứng lên trông như một rừng trúc, Tân Trạm có chút vừa lòng.
Anh ở trong Qủy Hải, tự mình thu được hơn 300 thanh, sau đó lại thông qua bang chủ Qủy Hải và giao dịch với tu sĩ khác thu được hơn 500 thanh.
Lúc đó, bản thân vì muốn kiếm được càng nhiều kiếm tiên, trong giao dịch cũng chịu một chút thiệt thòi. Nhưng hiện tại nhìn hơn nghìn thanh kiếm được tụ cùng một chõ, Tân Trạm cảm thấy cũng đáng giá.
Đưa tay ra nắm lại, 50 thanh kiếm vừa được Tân Trạm lấy ra lại được thả vào trong không gian chứa đồ.
Anh tính toán lần này chỉ luyện 1000 thanh kiếm tiên, còn lại thì dùng để bổ sung hư hao trong chiến đấu.