Mục lục
Truyền Kỳ Chiến Thần - Tần Trạm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 642: Còn nợ tao ba mươi mốt nghìn năm trăm tỷ






**********



Lúc này anh ta đang cảm thấy vô cùng hối






hân.



Vốn cho rằng dẫn một Đại Võ Tông đến thì đã chắc chắn sẽ đối phó được với Tân Trạm, lại không ngờ rằng tên phế vật đó thậm chí còn không thể tiếp nối một chiêu của Tân Trạm.






"Tân Trạm, tất cả đều là hiểu lầm, bây giờ hãy bỏ qua ân oán giữa tôi và cậu



Nhìn thấy ánh mắt thiếu thân thiện của Tân Trạm nhìn qua, Wilson quay đầu trốn chui như chuột.






"Đi đâu?"Tần Trạm hừ lạnh một tiếng, năm hư không



một cái






Wilsor cảm giác được không gian xung quanh đã bị phong tỏa hết, không tự chủ được mình mà lùi lại



“Tân, Cậu Trạm. Wilson nuốt nước miếng, nhìn Tần Trạm gần trong gang tấc.






Trí nhớ của tao không tốt, mày vừa nói gì? Muốn tra tấn tạo như thế nào đấy?" Tần Trạm cưới lanh nói.



"Hình như là máy nói muốn đánh gãy tay chân tạo, sau đó ném xuống biển cho cá ăn đúng không?"






"Không có, tôi chưa nói gì hết. Wilson suýt nữa thì bật khóc.



"Tân Trạm, tôi là Phó bang chủ của bang Rản Độc. Cậu không thể... A!"Wilson còn chưa nói xong đã hét lên






một tiếng thảm thiết



trái của anh ta bị Trạm đã một củ gãy xương.






Sau đó Tân Trạm liên tục ra tay, Wilson gãy hết hai tay hai chân, vô lực năm trên mặt đất, liên tục kêu rên.



Nếu đổi lại là người khác thì lúc này đã đau đớn đến ngất đi, nhưng Tân Trạm lại cố ý truyền một luồng linh khi vào để cho Wilson tỉnh táo, cảm nhận được cơn đau đớn.






cậu bỏ qua cho tôi, dù có trả cái gì



tôi cũng Wilson đau đến mức không muốn sống






nữa, liên tục cầu xin Tần



Hiện tại anh ta tựa như một người tàn phế, hơn nữa toàn thân lại vô cùng đau nhức, đơngiản là khó không thể tải






Nhưng cầu nói kế tiếp của Tân Trạm lại làm



cho ông ta càng thêm đau đớn






"Hán Phó bang chủ của bang Rản Độc Phó có rất nhiều tiền. Thế này đi, giao ra ba nghìn năm trăm tỷ, tôi tha mạng cho ông



"Ba nghìn năm trăm tỷ, tiền Việt Nam à?"






Wilson run rẩy nói.



"Mày bị nhược tri hả?" Tần Trạm lại đã một củ, Wilson bị đã phát ra kêu thảm thiết như heo bị làm thịt.






"Chúng ta đang ở nước nước Ý, đương nhiên là tiền của các ông."



"Gần mấy trăm nghìn tỷ tiền Việt Nam?"






Wilson dùng vẻ mặt đưa đám nói: "Cậu Trạm, bây giờ tôi có thể đưa cậu một nghìn bảytrăm năm mươi tỷ tạm thời tôi không đưa ra



được nhiều tiền hơn






"Vậy thì cầm thuốc ra đổi cho tao Tân Trạm nghĩ nghĩ, bên trong kho bảo hiểm của bang Bang Mãnh Hổ có không ít linh dược, tên này là Phó bang chủ Wilson của bang Rắn Độc Phó bang chủ hàn là cũng có không ít



"Linh dược?" Wilson hơi do dự






Anh ta quả thật có một ít thứ đó, bao gồm khi trước đi Việt Nam, anh ta cũng mua không ít. Nhưng những thứ này có tác dụng rất lớn.



Tần Trạm nhanh chóng đạp thêm một đạp nữa, Wilson đau đớn kêu thảm thiết không ngừng.






"Còn do dự à? Nói cho mày biết, bây giờ mà đi bệnh viện chữa trị có khi còn nối liền lại được, nếu không sẽ tàn phế cả đời đấy""Tôi lấy, tôi lấy ra, cầu đừng đánh nữa



Wilson sốt ruột, nếu anh ta phải ngồi trên xe lần cả đời, không cử động nổi tay thì làm sao khoe của, làm sao chơi gái được nữa.






Tần Trạm làm cho tên Đại Võ Tông nợ tỉnh lại, Wilson lập tức gọi ông ta trở về lấy thuốc.



Lúc này, người nhà họ Tăng nhìn bang chúng bang Ran Độc năm rên hừ hừ trên mặt đất, còn có Phó bang chủ đang kêu gào thảm thiết, đều cảm thấy hơi sợ hãi.






Những tên khốn nạn hoành hành bá đạo, ngang ngược làm cản mấy ngày gần đây lại bị Tân Trạm dùng sức của một người đánh cho tất cả phải kêu rên, cầu xin tha thứ. Cảnh tượng này khắc thật sâu bên trong não họ.



Tăng Thông thì sợ hãi đến mức hai đầu gối






như nhũn ra.Trước đây anh ta khiêu khích Tâm Trạn nhiều lần nhưng không bị đối phương đánh chết, bay giờ cảm thấy mình vô cùng may mắn



Chỉ tồn một lát, Đại Võ Tông của bang Ran Độc đã vội vàng chạy đến, mang theo một cái tủ sát.






Bên trong đều là các loại linh được mà Wilson thu thập được.



Tân Trạm phát hiện bên trong thậm chí còn có một gốc Dược Vương.






"Cậu Trạm, bây giờ tôi đi được chưa " Wilson bị Đại Võ Tông kéo lên trên xe lăn, vô cùng khổ sở hỏi.



“Chuyển một nghìn bảy trăm năm mươi tỷ vào khoản này.






Tân Trạm nhìn anh ta một cái, đưa di động



đã gõ chữ vào bên trong qua."Cầu Trạm không phải tôi đã cho cầu linh






được rồi à? Wilson kinh sở



"Mày có đưa không?" Tần Trạm cười nheo






mát.



Wilson suýt chút nữa đã tè ra quân lần nữa.








Đưa, tôi đưa.



Wilson khổ sở bảo Đại Võ Tông thật hiện vài thao tác, chuyển một nghìn bảy trăm năm mươi tỷ cho Tân Trạm






"Linh được giá trị một nghìn bảy trăm năm mươi tỷ, sau đó ông lại chuyển cho tôi một nghìn bảy trăm năm mươi tỷ. Nhớ rõ, ông còn thiếu của tôi ba mươi mốt nghìn năm trăm tỷ"



Lúc Wilson gần đi, Tân Trạm còn nói thêm






Tại sao lại nợ thêm ba mươi mốt nghìn năm trầm tỷ? Wilson suýt nữa thì ngất đi.Tôi biết rồi



khuôn mặt của Wilson tim như gan heo, tên Tân Trạm này quả thật quá khốn nạn






"Cậu Tram, lần này phiền phức lớn rồi. Cậu đặc tôi bang Rản Độc, sau này không thể trở lại các nước nước Ý được nữa. Chờ Wilson và thành viên bang Rắn Độc đi hết rồi, Tăng Châu dùng sắc mặt nặng nề nói.



"Tuy tên Wilson kia là một tên phế vật, nhưng anh của gã, bang chủ Gerom thì đã đường đường chính chính trở thành nửa bước Hóa Cánh, còn có vô số thuộc hạ thuộc cấp bậc Đại Võ Tông. Rất khó đối phó."






"Không cần sợ, nếu bang Rắn Độc còn dám đặc tôi tôi, tôi diệt luôn là được rồi." Tần Tram lạnh nhạt nói.



Tân Trạm cũng phát hiện, dường như nếuchạy đến tiêu diệt bang thi thu hoạch linh dược sẽ thoải mái hơn là đi tìm mua rồi thu gom






A? Chuyện này. Tầng Châu hơi đứng hình.



Câu Trạm không sợ người thuộc cấp bậc






nửa Hoa Cảnh sao?



Ba, ba không biết đầu. Trước kia bang phái đệ nhất ở nước Ý chúng ta, bang Sói Hoang là do một mình Câu Trạm tiêu diệt






Tầng Lực vừa cười vừa nói.



"Cái gì? Cậu Trạm một mình diệt bang Sói






Hoang à!



Tầng Châu chấn động vô cùng, một người diệt một bang, đây là cảnh tượng hoành tráng






đến mức nào đây.



Nhưng sau đó, Tăng Châu lại mừng rỡ như






điênÔng ta nhận ra rằng lần này mình đã thành



công






Cậu Trạm có thực lực thế này mà lại tự mình lựa chọn đi theo ông ta, nhà họ Tăng chắc chắn sẽ quật khởi



"Tăng Lực, ba ngày sau là tiệc mừng thọ sáu mươi của ba, nhất định phải làm náo nhiệt một chút Ba muốn cho tất cả các gia tộc ở nước Ỷ biết, nhà họ Tăng ta sắp quật khởi." Về mặt của Tăng Châu hồng hào, mười phần tự tin.






“Cậu Trạm, lúc đó tôi mời cậu xuất hiện một chút có được không." Tăng Châu lại dò hỏi.



Tần Trạm gật gật đầu, mim cười.






Bồi dưỡng một gia tộc thuộc về mình ở trên đại lục phương Tây cũng có chỗ tốt cho anh.



Nhà họ Tăng làm người phát ngôn cho






mình, anh cảm thấy rất phù hợp.Bên trong một thế giới trên đây dung nham



và ảnh lửa






Ngọn lửa không ngừng trào ra từ bên trong



kẻ đất, aó dụng nhạm sôi sùng sục, hiện ra bọt khi.






Ở dưới nhiệt độ cao cực điểm, không khí cũng bị bóp méo biến hình



Một bóng dáng mặc áo choàng đen xuất hiện bên trong thế giới đầy ảnh lửa. Dáng người cô ấy nhẹ nhàng, xuyên thắng qua giữa đám lửa đang rực chảy.






Chính là Tô Uyên.



Sau khi cô ấy đi vào, dung nham càng sôi sùng sục, những con cá sấu lửa xuất hiện lao ra từ trong ao dung nham, tấn công về phía Tô Uyên






Tô Uyên không hề hoang mang, nhẹ nhàngbước liên tục né tranh, thanh kiếm dài trong tay không ngừng xẹt qua gặt đi tính mạng của



từng con yêu thủ






Một lát sau, trên mặt đất toàn là thi thể của



yêu thủ cả sâu.






Cơ thể mềm mại của Tô Uyên run rẩy, cô ấy



thở dốc liên tục.






Trên cơ thể có thêm mấy vết thương.



Nhưng Tô Uyên cũng không quan tâm mà chỉ hưng phấn đi đến trung tâm ao dung nham.






Ở nơi đó nở rộ một đóa hoa sen màu đỏ



rực như lửa.






Hoa sen màu lửa, hoa nở chín cảnh, linh khí tràn ngập thuần khiết không ngừng dao động khắp bốn phía, rõ ràng đây là một gốc Dược



Vương cực phẩm.Có ấy cẩn thận hải Hoa Sen Lửa xuống, cất






Tô Uyên rời khỏi nơi này



Ở một chỗ trên ngọn núi






"Đưa vật này tới Việt Nam, giao cho Tân



Trạm." Tô Uyên đón gió núi, mạng che mặt






cũng tung bay theo gió.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK