Chương 465
So với Kiều Thành, Tần Trạm lại cảm thấy Đằng Ngạo có mấy phần đáng yêu, ít nhất anh ta không lải nhải, quái gở giống đàn bà như Kiều Thành.
Lúc Tần Trạm đi thẳng về phía trước, người xung quanh vội vàng nhường ra một con đường, sợ không cẩn thận bị ảnh hưởng tới.
Rất nhanh, Tần Trạm đã đứng đối diện Kiều Thành.
Vị trí của bọn họ cách người vây xem cực xa, chừng hơn trăm mét.
Khoảng cách xa như vậy, cuộc nói
truyện của hai người bọn họ trên cơ bản không ai có thể nghe thấy được.
“Tần Trạm, tôi chờ ngày này rất lâu rồi.” Kiều Thành cười lạnh nói: “Không thể không nói, nếu như là anh ở thời kỳ đỉnh phong, tôi không phải là đối thủ của anh.”
“Không giả bộ nữa hả?” Tần Trạm nhướng mày nói: “Anh rất thích cảm giác được người ta vây quanh, đúng không?”
Kiều Thành cắn răng nói: “Anh thì biết cái gì chứ! Có đôi khi giả vờ cũng là một loại thủ đoạn.”
“Anh nói không sai.” Tần Trạm nhẹ gật đầu: “Tôi thừa nhận.”
Dường như Kiều Thành có chút không thể chờ đợi, trên tay anh ta quần quanh sức mạnh vạn quân, bỗng nhiên đánh một quyền về phía ngực Tần Trạm.
“Ngày này sang năm tôi sẽ đến mộ anh thắp một nén nhang!” Theo một tiếng gầm lên giận dữ này, quả đấm của anh ta xoáy lên một trận cuồng phong!
Ngoài trăm thước nhìn lại giống như xé nát hư không!”
“Lạch cạch.”
Đúng vào lúc này, bỗng nhiên Tần Trạm giơ tay lên, giữ nắm đấm của Kiều Thành lại.
Bàn tay anh giống như một cái kìm sắt, gắt gao nắm cú đấm của Kiều Thành trong tay.
Sắc mặt Kiều Thành lập tức trở nên cực kỳ khó coi, trong mắt viết đầy không thể tin.
“Anh khôi phục thực lực rồi?” Kiều Thành điên cuồng nuốt nước miếng, một cảm giác sợ hãi lập tức lan tràn khắp đáy lòng!
Tần Trạm cười lạnh nói: “Anh nói rất đúng, có đôi khi giả vờ cũng là một loại thủ đoạn. Nhưng hiện tại tôi không muốn giả vờ, tôi muốn ngả bài, tôi muốn đánh chết anh.”
Vừa dứt lời, trên người Tần Trạm lập tức bùng lên ánh sáng màu vàng đen hủy diệt Ánh sáng này trực tiếp phóng xa tới khoảng cách mấy trăm mét, biến toàn bộ địa điểm thành màu vàng đen!
Mọi người chìm trong ánh sáng, chỉ cảm thấy toàn thân vô cùng ấm áp, thoải mái dễ chịu giống như tắm mình trong nắng xuân!
“Ầm!”
Sau đó, Tần Trạm nắm tay trái lại, dùng khí thế sét đánh không kịp bưng tai, trực tiếp đập vào miệng Kiều Thành!
Cơ thể Kiều Thành “vèo” một phát ngã bay ra ngoài, môi anh ta gần như bị đập nát, một cái răng hàm từ trong miệng phun ra.
“Anh vậy mà khôi phục thực lực, sao có thể như vậy được!” Kiều Thành hoảng sợ nói.
Tần Trạm nhếch miệng cười bảo: “Nói thật cho anh biết, thực lực của tôi chẳng những khôi phục mà còn tiến thêm một bước.
Tuy rằng kim đan trong cơ thể anh khô cạn, nhưng sau khi nhận được bù đắp lại giống như chạm đáy rồi tăng lên lại, lập tức phun trào mấy chục lần!
Tần Trạm hôm nay có thể bước vào cảnh giới võ tông nhị phẩm bất kỳ lúc nào, chỉ là anh vẫn luôn áp chế mà thôi!
Cũng chính giờ khắc này, ánh sáng vàng trên người Tần Trạm bùng ra, bầu trời trực tiếp giáng xuống sấm rền, gần như bổ cháy mảnh đất này!
“Đây là thiên kiếp hả?” Đằng Ngạo nhìn thấy cảnh tượng như vậy, sắc mặt lập tức hơi thay đổi. “Không phải nói tới cảnh giới đại võ tông mới có thể đón thiên kiếp giáng xuống sao? Chẳng lẽ anh ta đã bước chân vào đại võ tông?”
“Không đúng.” Đằng Ngạo liên tục tự phủ định: “Thằng nhãi này hình như hơi kỳ lạ, thiên kiếp này không giống với thiên kiếp của đại võ tông”
Tăng lên trong giai đoạn nhỏ, uy lực của thiên kiếp cũng không mạnh, nhưng vẫn bổ Kiều Thành tới kinh ngạc, anh ta không ngừng né tránh thiên lôi, thoạt nhìn chật vật không chịu nổi.
“Xảy ra
truyện gì vậy? Sao cậu Kiều cứ trốn mãi thế?”
“Sao trời lại giáng sấm sét chứ? Có ai đang lập lời thề hả?”
“Mẹ kiếp, cả ông trời cũng giúp Tần Trạm này sao? Ông trời mù hả?”
Loại thiên kiếp này gần như không tạo được tổn thương gì cho Tần Trạm, hơn nữa thời gian quá ngắn, chẳng mấy chốc đã kết thúc.
Một luồng sức mạnh mênh mông tràn ngập trong cơ thể Tần Trạm, cảm giác sung mãn này khiến anh thoải mái dễ chịu từng đợt.
“Lâu lắm rồi không có cảm giác này.” Tần Trạm cảm thán nói, một giây sau, ánh mắt của Tần Trạm liền bắn về phía Kiều Thành!
Sắc mặt Kiều Thành trở nên cực kỳ khó coi, anh ta cắn răng nói: “Tần Trạm, giữa anh và tôi còn chưa đến bước không chết không ngừng, chi bằng từ giờ trở đi ngừng chiến giảng hòa!”
Vẻ mặt Tần Trạm giễu cợt nhìn Kiều Thành, không nói câu gì.
Kiều Thành lo lắng nói: “Tôi biết anh muốn làm gì, kẻ địch của anh là nhà họ Tô, không phải tôi! Nếu tôi và anh hợp tác, đối phó một nhà họ Tô chẳng đáng là gì, tin tôi đi!”
Tần Trạm gật gù nói: “Anh nói tiếp đi, tôi xem thử có thể đả động được tôi không.”
Kiều Thành lau vết máu trên môi, mở hình thức “thông não”: “Trên thế giới này không có kẻ địch vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn! Tần Trạm, quan hệ của nhà họ Kiều chúng tôi thâm nhập toàn bộ thành phố Trung Nguyên, cho dù là nhà họ Tô cũng không thể thò tay vào! Mà tôi đã sắp tiếp nhận nhà họ Kiều, đến lúc đó tôi chính là gia chủ nhà họ Kiều, mọi
truyện đều do tôi quyết định!”
“Vì một chút ân oán như vậy, lãng phí cơ hội thế này, anh cảm thấy đáng giá không!”
Kiều Thành lải nhải, liều mạng cũng muốn giữ được tính mạng của mình.
Vẻ mặt anh ta mong đợi nhìn Tần Trạm, bộ dạng nghiễm nhiên đã mất hết ý chí chiến đấu.
Tần Trạm sờ cằm suy nghĩ hồi lâu mới nói: “Lời anh nói ngược lại có chút đạo lý, nhưng làm gia chủ nhà họ Kiều, hình như cũng không cần có vũ lực gì đúng không? Chẳng phải vừa rồi anh đã nói rồi ư, phế đi tu vi, làm người bình thường, tôi cảm thấy đề nghị này cực kỳ tốt!”
Kiều Thành cực kỳ hoảng sợ, anh ta nóng nảy nói: “Tần Trạm, nhà chúng tôi là võ đạo thế gia! Nếu tôi bị phế đi, vị trí gia chủ nhà họ Kiều tuyệt đối không tới lượt tôi!”
“
truyện đó liên quan gì đến tôi hả?” Tần Trạm cười lạnh nói: “Kiều Thành, loại người như anh, cho dù tôi không giết anh, cả đời này anh cũng không có cơ hội tiến thêm một bước, làm người bình thường không tốt sao?”
Kiều Thành biến sắc, anh ta cắn răng nói: “Tần Trạm, anh thật sự phải liều chết không thôi với tôi ư?”
“Cũng không phải, nếu như anh bằng lòng tự phế tu vi, tôi có thể tha cho anh một mạng.” Tần Trạm nhếch miệng cười nói.
Kiều Thành hét lớn một tiếng, kẽ ngón tay của anh ta chấn động, trường thương lập tức xuất hiện trong lòng bàn tay.
“Tần Trạm, anh khinh người quá đáng, thật sự tưởng Kiều Thành tôi sợ anh hả!” Kiều Thành liên tục gào thét: “Đến đây đi, tôi ngược lại muốn xem thử cuối cùng anh có bao nhiêu bản lĩnh!”
Nói xong, trường thương trên tay anh ta ngưng tụ một con rồng dài, khí kình hình rồng vút lên trời, uốn lượn giữa mây xanh!
Liếc mắt nhìn giống như một con rồng thần chân chính!
“ÁI” Kiều Thành nổi giận gầm lên một tiếng, lại là một con rông thần lao về phía trời cao!
Hai con rông thân uốn lượn giữa đám mây, uy lực cuồn cuộn vô tận, khí thế mãnh liệt mà tới!
“Thuật pháp mạnh quát”
“Đó là tuyệt học của nhà họ Kiều, nghe nói hơn trăm người của nhà họ Kiều, có thể tu được thuật này không quá ba người!”
“Cậu Kiều không hổ danh là người đứng đầu Trung Nguyên, quả nhiên là kỳ tài ngút trời! Hôm nay Tần Trạm này chắc chắn phải chết rồi!”
“Âm Trường thương trong tay Kiều Thành giống như gậy chỉ huy, anh ta chợt chỉ về phía Tần Trạm, hai con rông thần trên không trung lập tức từ trên bầu trời lao xuống!