Băng Thần Kiếm Quyết mà muốn phát huy uy lực lớn nhất thì phải cần linh kiếm đặc biệt có thể xuyên thấu được hàn khí.
Tuy răng linh kiếm Tân Trạm đưa lúc trước cũng không tồi nhưng khoảng cách giữa chúng rất rõ ràng.
“Cảm ơn Thống lĩnh Tân”
Ngô Đông đưa tay lên, Lý Vy và những người khác cũng hành lễ.
Thấy được uy lực của Băng Thần Kiếm Quyết, chuyện bọn họ đặt cược lúc trước đương nhiên cũng không phải nhắc đến nữa.
Miệng Lý Vy mấp máy, muốn nói xin lỗi nhưng lại không mở miệng ra được.
“Ừm, có chuyện gì thì đến tìm tôi, tôi về nghỉ ngơi một chút”
Tân Trạm không hề chú ý đến mấy chuyện này, anh hất hất tay rồi bay đi.
“Bây giờ mấy người tâm phục khẩu phục rồi chứ?”
Sau khi Tân Trạm đi mất Cực Hàn Cung Chủ xuất hiện bên cạnh mọi người.
“Cung chủ, là chúng tôi trách nhầm Thống lĩnh Tân rồi”
Ngô Đông cười bất lực.
“Đặc biệt là tôi, mong cung chủ trách phạt” Lý Vy cũng cúi đầu nói.
Bọn họ cứ tưởng Tân Trạm tu vi không cao, lại tự ý hành động, toàn chỉ huy bừa, không thèm coi Tân Trạm là thống lĩnh.
Thế nhưng bây giờ họ mới ý thức được mọi việc mà Tân Trạm làm đều là đúng.
“Thực ra bà đây nhịn lâu lắm rồi, có một vài lời tôi muốn nói từ lâu rồi” Dư bà bà nhìn mọi người tâm phục khẩu phục nên mới nhịn không nói gì.
“Thực ra mấy ngày này Thống lĩnh Tân yêu cầu mọi người tu luyện thêm, mọi người thấy cực khổ nhưng Thống lĩnh Tân cũng không nhẹ nhàng gì đâu. Tiên đan để giúp mọi người khôi phục linh khí nhanh đều là do Thống lĩnh Tân tự chế luyện ra đó”
“Dư bà bà, bà nói tiên đan mà chúng tôi uống đều do.
Thống lĩnh Tân tự tay…”
Không ít người trong Hàn Băng Vệ đều rất kinh ngạc, bọn họ cứ tưởng đây là thuốc Cực Hàn Băng Cung nhờ Dược Tôn luyện thành, không ngờ người luyện ra lại là Tân Trạm.
“Không sai, hơn nữa lão thân đã quan sát rồi, tiên đan đó đều là đan dược ngũ phẩm trở lên, nghĩ thôi cũng biết Thống lĩnh Tân tốn sức thế nào để bảo vệ mọi người”
Dư bà bà nói với vẻ rất khổ tâm: “Khi mọi người tu luyện trong đêm có để ý thấy trận pháp ngưng tụ nhiều linh khí hơn không, hơn nữa cũng thuần khiết hơn. Điều này là do Thống lĩnh Tân làm đó, anh ấy rất hiểu trận pháp, cố tình khắc họa lại trận pháp của mọi người”
Nghe đến đây, mọi người đều thấy có lỗi, mặt Lý Vy còn đỏ ửng lên.
“Không chỉ thế” Cực Hàn Cung Chủ thở dài một hơi, nói.
“Linh kiếm, phi kiếm mà mọi người dùng cũng là do cậu Tân cho người tạo ra. Ngô Đông, Lý Vy, mấy người chẳng hiểu gì về Tân Trạm cả”
“Cậu ấy đã nói với tôi, sở dĩ làm mọi người cực nhọc như vậy không phải là vì muốn làm khó hay hành hạ mọi người gì cả mà là vì cậu ấy không muốn bất cứ ai trong mấy người chết trong Vĩnh Cực Thánh Tông. Cậu ấy muốn mọi người đều sống”
“Cung chủ, tôi!”
Lý Vy hối hận vô cùng, chỉ muốn tìm cái lỗ để chui vào thôi.
Sắc mặt của Ngô Đông và những người khác cũng phức tạp không kém.