Bà ấy đưa cho Tân Trạm một túi trữ vật, bên trong chứa đầy các loại tài liệu luyện khí khác nhau.
Đây là điêu mà Tân Trừng đã yêu cầu thầy trò Thẩm Lục làm, đó là tạo ra một một trăm thanh linh kiếm phù hợp với Băng Thần Kiếm Quyết cho Hàn Bích Vân sử dụng.
“Tân Trạm, tôi nghe nói cậu giúp Hàn Bích Vân thay đổi cách luyện Băng Thần Kiếm Quyết, còn tu bổ toàn bộ công pháp” Cực Hàn Cung chủ hỏi.
“Cung chủ không tin sao?” Tân Trạm nói.
“Không phải vậy. Dùng người thì không nghỉ ngờ người, nghi ngờ người thì không dùng người. Nếu đã cho cậu phụ trách việc này, tôi cũng sẽ không qua đây chỉ để hỏi vấn đề này” Cực Hàn Cung chủ lắc đầu nói.
“Tuy nhiên thời gian cấp bách, việc thay đổi cách tu luyện công pháp chắc hẳn khiến Hàn Bích Vân cực kỳ mỏi mệt, nếu cần luyện dược sư hoặc tiên đan, cậu cứ việc mở miệng”
“Cái này đúng thật là cần một ít” Tân Trạm cười nói: “Nhưng luyện dược sư hoặc là đan dược đã luyện thành thì không cần. Cung chủ trực tiếp đưa linh thảo tiên thảo cho tôi, tôi sẽ tự luyện chế”
“Cũng được, tóm lại là cần gì thì cứ lên tiếng”
Cực Hàn Cung chủ sảng khoái đồng ý.
Nếu đã gửi gắm hy vọng về chuyến đi Cực Địa đến trên người Tân Trạm và Tô Uyên, thì đồ vật mà hai người bọn họ cần, bản thân sẽ cố hết sức thỏa mãn bọn họ.
Dù sao, hai người cũng là đang giúp đỡ Cực Hàn Băng Cung.
“Tân Trạm, thật ra phẩm hạnh của Ngô Đông và Lý Vy cũng không tệ. Chỉ là cậu lần đầu tiên tới đây, trực tiếp trở thành chỉ huy, đã khiến các cô ấy và cậu phát sinh chút mâu thuẫn. Tôi muốn tìm một cơ hội, tập hợp mọi người lại, cùng nhau giải quyết vấn đề này” Cực Hàn Cung chủ cùng Tân Trạm đi trong sơn cốc, mở miệng nói.
“Việc này không cần thiết. Chuyện này tôi có thể giải quyết. Cung chủ, bà cứ thoải mái đi” Tân Trạm cười nhẹ nói.
Cực Hàn Cung chủ sửng sốt, sau đó gật đầu không nói gì.
Hai người nói xong, bèn đi đến bên trong sơn cốc, nơi huấn luyện Hàn Bích Vân.
Đây là một bãi đất trống rộng lớn được linh vụ bao phủ, bốn phía dày đặc văn trận, bên trên có hàng trăm viên cực phẩm linh thạch tỏa ra ánh sáng chói mắt.
Bên trong trận pháp linh khí ngút trời, đan với nhau thành một chiếc bát úp ngược, che đậy hoàn toàn bên trong.
Cách quầng sáng của trận pháp, mặc dù không thể nhìn thấy bên trong có cái gì, nhưng vẫn có thể nghe thấy trong đó vọng ra những tiếng quát và tiếng nổ đùng đùng trong hư không.
Tân Trạm và Cực Hàn Cung chủ đều đứng bên ngoài trận pháp.
Tất nhiên, việc huấn luyện Hàn Bích Vân không phải chỉ bế môn không thực chiến, nhốt những Hàn Bích Vân này vào một sơn cốc để tu luyện có thể giúp họ tăng lên lực chiến.
Sở dĩ tập trung tại sơn cốc bí mật này là vì nơi này có ảo ảnh trận rất lớn do các đời Cung chủ trước đây của Cực Hàn Băng Cung tạo ra.
Trong ảo ảnh này, tu sĩ có thể mô phỏng việc chạm trán với nhiều yêu thú hoặc tình huống như bên ngoài Vĩnh Cực Thánh Sơn, từ đó có chuẩn bị sẵn sàng từ trước.
Mặc dù những yêu thú được tạo ra ở đó là giả, nhưng sức mạnh và trình độ của chúng là thật, cũng chỉ có như vậy mới có thể tạo ra hiệu quả thực chiến.
Thứ này không chỉ có ở Cực Hàn Băng Cung, mà ở Cực Hỏa Môn cũng có.
Tân Trạm quan sát văn trận ở đây, phát hiện ra rằng nguyên lý của ảo trận này có lẽ tương tự như tháp thí luyện của gia tộc họ Tăng.
Tất cả đều đang tạo ra một thế giới, để các tu trong điều kiện tương đối an toàn, có thể tự mình không ngừng tăng cường ma luyện.
Ngoài trận pháp, còn có các trưởng lão phụ trách khống chế, duy trì trận pháp hoạt động.
“Gặp qua Cung chủ”