Mục lục
Truyền Kỳ Chiến Thần - Tần Trạm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1382

“Người khắp thiên hạ đều cho rằng tôi là dược tôn cấp năm, suốt ngày đến nhờ tôi giúp đỡ, nhưng thật ra, tôi là dược tôn cấp năm không thể luyện ra tiên đan cấp năm”


“Rốt cuộc là chuyện gì vậy?” Tân Trạm cau mày nói.

“Chuyện đã đến nước này, bây giờ cũng không còn gì phải nữa. Cậu tha cho tôi một mạng, chắc cũng là vì muốn tôi giúp cậu luyện Băng Nguyên Đan phải không. Bây giờ tôi không luyện được, chắc hẳn lát nữa cậu sẽ lại giết tôi”

Gương mặt Hồ Phong mang nét tuyệt vọng nói: “Vì vậy tôi thành thật nói cho cậu biết, linh khí của tôi có vấn đề”

“Vừa rồi chắc cậu cũng quan sát thấy nhỉ, khi tôi và cậu đánh nhau, con hỏa long đó đột nhiên biến mất, là vì tôi cũng không thể khống chế được linh khí của mình”

Tân Trạm suy nghĩ cẩn thận, quả nhiên đúng như lời Hồ Phong nói.

Nếu nói như thế, không phải Hồ Phong không chịu giúp mình luyện đan, mà là ông ta luyện đan thất bại.

“Tôi đồng ý với cậu, là vì Băng Nguyên Đan này chỉ là thứ rất thông thường, khi thân thể tôi không có vấn đề gì cũng từng luyện chế thành công. Nhưng không ngờ trong ba ngày, tôi đã phải bỏ hơn hai mươi lò thuốc mà không luyện được thành công dù chỉ một viên”

Hồ Phong buồn bã nói: “Cậu cũng là luyện đan sư, chắc cũng hiểu cảm giác mỗi lần phải đổ bỏ đan dược là như thế nào. Ba ngày nay tôi đã luyện tới mức tuyệt vọng rồi. Tôi không phải kẻ dối trá. Tất cả là do căn bệnh quái lạ này ép tôi”

“Trước đó thanh danh của ông bê bối, cũng chính là vì nguyên nhân này sao” Tân Trạm nói.


“Phải, năm đó tôi phong nhã hào hoa, cũng là dược sư kiêu hùng đương thế được nhiều người kỳ vọng. Nhưng không ngờ lại mắc phải căn bệnh quái lạ này, khiến đan dược tôi luyện chế ngay chính bản thân tôi cũng không chắc cái nào có vấn đề”

“Sau này tôi rời khỏi thành cổ Đông Hoàng chính là để tìm cách chữa bệnh cho cơ thể. Cũng trải qua mấy lần sinh tử nhưng vẫn không tìm được đáp án, nhưng tình cờ lại tìm được phương pháp luyện đan hoàn hảo này. Long Huyết Thánh Linh Đan này không đòi hỏi phải khống chế linh khí nhiều. Vì vậy tôi mới có đủ can đảm để quay trở lại thành cổ, tiếp tục tìm kiếm cơ hội chữa bệnh.

“Nhưng đã tìm hơn trăm năm rồi, vẫn chỉ là một vũng bùn, có khả năng cả đời này tôi cũng sẽ không tìm được phương pháp chữa trị.”

“Chuyện này là tôi làm sai. Những chuyện mà cậu muốn biết tôi đã nói ra hết rồi, muốn chém muốn róc thịt hay giết tôi tùy cậu.’ Hồ Phong bi thảm nói.

Ông ta vung tay lên, lấy quả Lôi Nguyên từ trong thức hải ra, trả lại cho Tân Trạm.

Lúc này ông ta đã từ bỏ phản kháng, sau khi nói ra tất cả, đột nhiên ông có cảm giác như trút hết được gánh nặng xuống người cũng nhẹ nhõm Có lẽ, cứ như vậy kết thúc cuộc đời này cũng tốt.

Tân Trạm rơi vào trầm mặc.


Khả năng viên Băng Nguyên đan này, chính là lần thử nghiệm cuối cùng của ông ta, nhưng niềm kiêu ngạo của ông ta vẫn lại bị đánh nát.

Nhìn đống bã thuốc kia, Tân Trạm khế lắc đầu.

Cho dù không tận mắt thấy được tình huống lúc ấy, nhưng anh có thể tưởng tượng được, tâm trạng của Hồ Phong lúc hai mươi mấy lô đan dược kia bị phế đã tuyệt vọng đến mức nào.



  • Chương 1383



    “Vậy tại sao ông lại đồng ý với tôi, cho dù ông có quả Lôi Nguyên, vấn đề về linh khí của ông cũng không được giải quyết, quả Lôi Nguyên cũng không thể tăng thực lực của ông lên được” Tân Trạm nghỉ ngờ nói.



    “Tôi đã từng nhìn thấy trong một cuốn sách cổ xưa, căn tu của quả Lôi Nguyên có thể phối thành bí phương, có khả năng trị được bệnh của tôi, nhưng sau khi uống thử, lại phát hiện vẫn phí công vô ích không hề có tác dụng.”




    “Căn tu của quả Lôi Nguyên này đã bị tôi phá hư, nếu tôi trả lại cho cậu, cậu nhất định sẽ nghỉ ngờ, nói không chừng từ đấy mà suy đoán ra bí mật của tôi, cho nên tôi không thể để cho cậu sống được”



    “Việc này là lỗi của tôi, nếu như cậu lo lắng giết tôi sẽ chọc phiền phức, vậy tôi sẽ tự sát, dù sao cũng là tôi mắc nợ cậu”



    Hồ Phong cũng rất kiên quyết, hoặc là nói ông ta đã hoàn toàn tuyệt vọng.



    Ông ta đột nhiên rút ra một thanh kiếm, không chút do dự hướng về phía cổ của mình chém xuống.



    “Keng” một tiếng.



    Tân Trạm gảy nhẹ tay, xuất ra một đạo linh khí, đánh bay thanh kiếm trên tay của Hồ Phong.



    Hồ Phong mở mắt ra, hơi kinh ngạc nhìn Tân Trạm.



    Tân Trạm không giết ông ta, cũng không cho ông tatự sát, rốt cuộc là muốn cái gì.



    “Giết chết ông là chuyện rất dễ dàng, nhưng Băng Nguyên đan cấp năm, tôi phải tìm ai luyện chế đây” Tân Trạm lắc đầu nói.



    “Nhưng căn bản là tôi không luyện chế ra được cấp năm tiên đan”“



    Hồ Phong bất đắc dĩ nói.




    “Trước kia không được, nhưng bây giờ ông gặp được tôi thì chưa chắc” Tân Trạm nói.



    Hồ Phong sững sờ, Tân Trạm là có ý gì?



    Mặc dù thực lực của Tân Trạm không tệ, nhưng ông dám khẳng định là anh ta không có thực lực của Dược Tôn, cho nên dù ông có dạy cho anh ta đi chăng nữa, cũng không có khả năng trong thời gian ngắn luyện chế ra cấp năm tiên đan.



    Tân Trạm cũng không giải thích, thỉnh thoảng anh lại hỏi chuyện liên quan tới linh khí của Hồ Phong.



    Những chuyện này cũng không có gì là bí mật mà phải giấu diếm, Tân Trạm hỏi gì ông cũng trả lời.



    Đồng thời, Tân Trạm cũng trò chuyện với Phù Ma trong thức hải .



    Trước lúc Hồ Phong tự sát, anh đột nhiên nghĩ đến một loại phương pháp đã từng nhìn thấy ở đâu đó.



    “Ý cậu nói là loại phương pháp thần hồn tương thông phù lục.’ Phù Ma hơi nghi hoặc một chút nói: “Vậy vật này có tác dụng gì.”



    “Tôi muốn luyện đan với Hồ Phong” Tân Trạm nói.



    “Hai người cùng luyện đan?”





    “Tân Trạm, tôi thấy phương pháp này nếu có thể thành công, thật đúng là tuyệt vời.”



    Phù Ma xem xong, suy nghĩ kỹ một hồi thì hai mắt sáng lên.



    Nếu làm được thì rất đáng mong đợi.
    Chương 1384

    Luyên đan sư tăng lên không nhanh bằng tu luyện, tu vi của bản thân, cảm ngộ trong luyện đan, thiên phú và cả kinh nghiệm tích lũy đều là những thứ không thể thiết Tân Trạm muốn tu luyện đến dược tôn cấp năm sợ rằng phải mất một thời gian khá lâu.


    Nhưng nếu hai người luyện đan thành công đồng nghĩa với việc Tân Trạm lắc mình một cái sẽ biến thành dược tôn cấp năm!

    Đến lúc đó, đừng nói là Băng Nguyên đan, những tiên đan từ cấp năm trở xuống đều có thể luyện chế được.

    Đây chính là bước nhảy vọt lớn.

    Một người ở cảnh giới Xuất Khiếu, luyện ra số lượng lớn tiên đan cấp năm, suy nghĩ một chút đã thấy vô cùng kích thích.

    “Ông có loại phù lục này không?” Tân Trạm hỏi.

    “Ha hả, loại phù lục này thuộc về thời kỳ thượng cổ, rất ít phù sư sở hữu nó, nhưng đúng lúc lão phu lại không phải phù sư bình thường” Phù Ma đắc ý nói.

    “Nhưng Tân Trạm, cậu không lo lắng Hồ Phong không đáng tin cậy sao?” Phù Ma hỏi lại.

    “Tuy rằng cậu có mệnh hồn của ông ta, nhưng thần hồn tương thông, nếu ông ta muốn hại cậu sau thì sẽ rất nguy hiểm”


    “Chỉ cần tôi có thể hợp tác luyện đan với ông ta, tương lai ông ta nếm được quả ngọt thì sao lại hại tôi được?” Tân Trạm cười nhạt.

    Phù Ma suy nghĩ cẩn thận, cũng gật đầu.

    Điều đau khổ nhất của Hồ Phong lúc này chính là có danh tiếng của dược tôn cấp năm, nhưng lại không luyện chế ra được đan dược, một khi Tân Trạm có thể thực hiện giúp ông ta, vậy thì ông ta chỉ còn cách lệ thuộc vào Tân Trạm.

    Bên kia, Tân Trạm cơ bản đã hỏi xong thông tin muốn biết từ Hồ Phong.

    Đúng như anh đoán, Hồ Phong quả thực có thể thỏa mãn yêu cầu hai người hợp tác.

    Điều này cũng khiến Tân Trạm hoàn toàn an tâm.

    “Đi theo tôi”


    “Ông có từng nghĩ qua chuyện hợp tác luyện đan chưa?” Tân Trạm hỏi.

    Hồ Phong sửng sốt, suy nghĩ một chút mới nói: “Tôi cũng đã từng nghĩ tới, nhưng mà hai người phối hợp cần quá nhiều điều kiện”

    “Ví dụ như, hai người nên phải có đủ thời gian luyện tập, tu vi của người kia cũng phải tương tự với tôi, có thể chịu được linh khí tôi vận chuyển, có kinh nghiệm luyện chế đặc biệt tốt, còn phải hai bên tin tưởng nhau, sẽ không phản bội tôi, người như thế thật sự là lông phượng sừng lân.”

    Chương 1385



    “Cuối cùng, tốt nhất nên có một phù lục câu thông thần hồn hoặc một đại trận, thứ này càng khó tìm hơn”



    Hồ Phong nói đén đây liền buông tay: “Cho nên, phương pháp này hoàn toàn không thể thực hiện được”




    “Nhưng nếu tôi nói, tôi có đáp ứng điều kiện mà ông đề cập thì sao?” Tân Trạm không nhanh không chậm nói.



    “Ý cậu là?”



    Hồ Phong đột nhiên mở to mắt nhìn Tân Trạm.



    “Đúng, tôi và ông hợp tác luyện chế đan dược thì thế nào?” Tân Trạm hỏi.



    “Không được, không được”



    Hồ Phong không ngừng lắc đầu nói: “Tuy rằng cậu có thể luyện chế đan dược nhưng giữa chúng ta không tồn tại vấn đề tín nhiệm, hơn nữa †u vi của cậu quá thấp, chúng ta không có biện pháp hợp tác, về cơ bản không thể luyện chế được tiên đan cấp năm”



    “Không thử thì làm sao biết được” Tân Trạm ngắt lời Hồ Phong.



    Tân Trạm vừa nói vừa ném phù lục do Phù Ma vừa luyện chế cho Hồ Phong.



    “Đây là không gian luyện chế đan dược của tôi, tài nguyên gần như vô tận, được hay không được, thử một chút thì có mất mát gì đâu”



    “Được rồi, nhưng tôi khuyên cậu không nên kỳ vọng quá nhiều”




    Cầm phù lục, Hồ Phong thở dài.



    Sau khi trải qua bao nhiêu hy vọng và thất vọng, Hồ Phong không còn ôm hi vọng quá lớn vào việc có thể luyện chế ra tiên dược cao cấp.



    Xem Tân Trạm thái độ đã quyết, ông ta đành phải cùng nhau thí nghiệm mấy lần, để cho Tân Trạm từ bỏ ý định này.



    “Vậy chúng ta trước hết khơi thông thần thức, sau đó bắt đầu từ đan dược sơ cấp nhất”



    Tân Trạm lên tiếng, sau đó hai người bắt đầu khơi thông thần thức.



    Cùng với ánh sáng rực rỡ của phù lục, trên đỉnh đầu hai người dâng lên từng đạo thần thức, sau đó những ánh sáng rực rỡ này dần dần hội tụ, một cây cầu nối liền thân thức hiện lên giữa hai người họ.



    Thức hải Tân Trạm đột nhiên run lên, cảm thấy trong cơ thể mình nhiều ra một cảm giác huyền ảo khó tả.



    Anh mở mắt, tâm niệm vừa động, cánh tay của Hồ Phong đã bị mình nâng lên.



    Hồ Phong nhất thời sợ hết hồn.



    Mà cùng lúc đó, trong cơ thể của Tân Trạm, dấu vết do cha anh để lại cũng lay động một cái, dường như cảm nhận được cổ sức mạnh này.





    Sau một hồi thích ứng, Hồ Phong vận chuyển thần thức của mình vào trong cơ thể Tân Trạm, hai người chính thức bắt tay hợp tác luyện chế đan dược.



    Bởi vì vấn đề linh lực của Hồ Phong, quá trình luyện chế thuốc vẫn do Tân Trạm vận hành.



    Anh cầm lên từng bó linh thảo, bỏ vào lò luyện đan, khống chế linh hỏa liên tục đốt cháy.
    Chương 1386



    Phương pháp luyện đan hai người phối hợp vô cùng phức tạp, như ban đầu cha anh, Phù Ma, muốn chiếm lấy thân xác của Tân Trạm.



    Nhưng là không phải như thế, Hồ Phong có thể cùng Tân Trạm chia sẻ tất cả kinh nghiệm nhưng không thể thao túng Tân Trạm làm bất cứ gì.




    Lúc này trong đầu Tân Trạm đã có tất cả thông tin về luyện chế đan dược của Hồ Phong, bao gồm chỉ tiết, kinh nghiệm, còn có cường độ thần thức cảnh giới Phân Thần cấp bốn của đối phương.



    Nói cách khác, linh lực là của Tân Trạm, thần thức quan sát đan dược là do Hồ Phong cung cấp.



    Lúc đầu, hai người họ hợp tác khá lạnh nhạt, lò luyện đan phát ra một tiếng phốc, lô linh đan cấp một cũng bị thất bại.



    Điều này khiến cho một chút hy vọng vừa dân lên của Hồ Phong trong lúc nhất thời rơi vào khoảng không.



    Tân Trạm im lặng không nói, cũng không cảm thấy thất vọng vì thất bại.



    Anh phân tích nguyên nhân, lại bắt đầu luyện đan lần nữa.



    Lần lượt thất bại, lần lượt lặp lại.



    Quá trình này kéo dài một giờ, cuối cùng, một viên linh đan cấp một hoàn mỹ ra lò.



    Hồ Phong cười khổ, lúc ông ta mới sáu tuổi đã luyện chế ra linh đan cấp một, hiện tại lại phải dựa vào Tân Trạm mới có thể luyện chế ra.



    “Tân Trạm, cậu tính đi, luyện chế một viên linh đan cấp một cần một tiếng đồng hồ, chúng ta khi nào thì mới có thể phối hợp luyện chế ra được tiên đan chứ” Hồ Phong lại khuyên bảo.



    “Ông không cảm thấy, với sự phối hợp ngày càng thành thạo của chúng ta, tỷ lệ thành công đang tăng lên sao?”




    Tân Trạm lắc đầu.



    Hồ Phong này đã bị liên tục đả kích quá nhiều lần, hiện tại không có chút tự tin nào.



    Tiếp theo, dưới sự cưỡng ép của Tân Trạm, Hồ Phong không còn cách nào khác là lên tinh thần tiếp tục.



    Chỉ là đúng như lời Tân Trạm nói, sau lần đầu tiên không suôn sẻ giờ đã dần dần trôi chảy, tốc độ phối hợp luyện đan của hai người đã tăng lên một cách nhanh chóng.



    Linh đan cấp hai, cấp ba đều là một lần thành công, linh đan cấp bốn sau khi nổ lò một lần cũng thành công.



    Tâm trạng của Hồ Phong theo đó cũng trở nên có chút hưng phấn, không còn than thở nói mấy câu bực bội nữa mà dốc hết tâm sức vào trong.



    Cứ như vậy một vài tiếng đồng hồ nữa trôi qua.



    Sau khi một viên linh đan cấp chín ra lò, cảm nhận của Hồ Phong khá phức tạp.



    Ngón tay ông ta không kìm được run rẩy, trong lòng không kìm nén được sự kích động và vui sướng.



    Ông ta đã quên mất bao nhiêu năm bản thân không luyện chế ra linh đan này, mặc dù mượn tay của Tân Trạm, nhưng kinh nghiệm và thần thức sử dụng đều là của ông ta.





    Ông ta mặc dù mượn tay Tân Trạm nhưng lại tìm được cảm giác vui vẻ khi luyện chế đan dược.



    Loại cảm giác mất đi rồi có lại này khiến ông ta suýt nữa rơi nước mắt.



    Hít một hơi thật sâu, lần này Hồ Phong còn khẩn trương hơn so với Tân Trạm, ông ta vô cùng nóng lòng muốn luyện chế ra tiên đan.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK