Mục lục
Truyền Kỳ Chiến Thần - Tần Trạm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 479







Chương 479



“Ầm ầm!”



Quả cầu đen này mang theo sức mạnh cuồn cuộn vô tận, dùng xu thế nghiền ép lao thẳng về phía Tần Trạm!



Hơi thở kinh khủng tràn ngập hơn phân nửa nước Bàn, tất cả mọi người bị hơi thở này ép tới mức không thở nổi!



Cách xa nhau mấy mét, Tần Trạm đã bị hơi thở này ép cho liên tục lùi lại. Anh cắn chặt răng, phẫn nộ liều mạng tiến lên, kiếm Thanh Đồng trong tay lấp lóe tỏa sáng!



Từng hơi thở từ trong lòng bàn tay Tần Trạm mà ra, quanh quần trên chuôi kiếm! Lúc này kiếm Thanh Đồng bắt đầu rung lên!



“Chu Thiên Thập Tam Trảm, Đệ Tứ Trảm!” Tần Trạm phẫn nộ quát lớn một tiếng, kiếm quang to lớn từ thân kiếm Thanh Đồng bùng nổ Cả thanh trường kiếm phẫn nộ bổ xuống, trong nháy mắt khi hai thứ va vào nhau, kiếm Thanh Đồng phát ra sức mạnh to lớn, cổ tay Tần Trạm bị đánh tới đau nhức Kiếm quang kia nhanh chóng bị quả cầu đen này làm cho tan biến, vậy mà lại không thể ngăn cản được nửa bướ!



c Tần Trạm cắn răng, anh chuẩn bị thúc giục Đệ Ngũ Trảm của Chu Thiên Thập Tam Trảm!



Thế nhưng đúng vào lúc này,
truyện khiến cho mọi người khiếp sợ đã xảy ra, kiểm Thanh Đồng trong tay Tần Trạm lại phát ra tiếng gãy!



Sắc mặt Tần Trạm lập tức thay đổi, dưới luồng sức mạnh này, kiếm Thanh Đồng vậy mà đã gãy!



Chuôi kiếm nằm trong tay Tần Trạm, mũi kiếm lại từ trên cao rơi xuống, cắm xuống đất.



Sắc mặt của mọi người đều trở nên cực kỳ khó coi, vũ khí cũng đã gãy, còn đối phó thế nào?



Bọn họ chạy tới trước lưỡi kiếm, có người thử rút ra, lại phát hiện thân kiếm này cực kỳ nóng, căn bản không chạm vào được.



“Bảo vệ thanh kiếm này cho tốt!” Có người quát to một tiếng.



Lập tức, dân chúng vây xem đều tự giác vây quanh kiếm Thanh Đồng.



“Ầm ầm”



Quả cầu đen kia còn đang lăn về phía trước, hơi thở kinh khủng càng ngày càng cường thịnh.



Tần Trạm cắn rằng, anh dứt khoát quăng chuôi kiếm trong tay, sau đó siết nắm đấm.



“Anh ấy chuẩn bị dùng cơ thể cứng rắn chống đỡ!” Mọi người phát hiện cảnh tượng này đều hét lên!



“Không được, không được!” “Tiếp tục như vậy anh sẽ chết đó!”



Tất nhiên Tần Trạm biết rõ tính nguy hiểm của chuyện này, nhưng hiện tại anh lại không có lựa chọn nào khác.



“Cho dù cậu là thân thể Kim Huyền cũng tuyệt đối không chịu nổi.” Thần linh cười lạnh nói: “Nhãi con, hôm nay cậu chắc chắn sẽ chết.”



Tần Trạm hít sâu một hơi, anh điều chỉnh khí kình toàn thân tới cực hạn.



Ánh sáng vàng ảm đạm vừa nãy lại dấy lên, hai đấm hoàn toàn bị ánh sáng vàng bao phủ.



Tần Trạm ngẩng đầu nhìn quả cầu đen càng lúc càng đến gần, một luồng khí hủy diệt đập vào mặt.



“A!”



Lúc này, cuối cùng Tần Trạm cũng hành động!



Anh nổi giận gầm lên một tiếng, chủ động đón quả cầu cực đại này!



“Ầm ầm!”



Trong tích tắc ánh sáng vàng và ánh sáng đen va chạm, bầu trời lập tức bị chói thành một mảnh trắng xóa!



Quả cầu đen kia như nổ tung giữa không trung, làn khí cuồn cuộn khuếch tán ra bốn phía, nhiệt độ lập tức tăng gấp mấy lần!



Mọi người ngẩng đầu nhìn không trung, nhưng mắt của bọn họ đã bị ánh sáng nóng bỏng này chói đến mức không mở nổi, thậm chí có người mắt còn bị thương!



“Sao rồi?” Có người hét lớn.



“Không biết, tôi không nhìn thấy gì cả.”



“Vị anh hùng kia sẽ không chết chứ?”



“Ngậm cái mỏ quạ đen của ông lại đi!”



Đúng vào lúc này, một bóng người từ trên không trung rơi xuống!



“Ầm”



Mặt đất lập tức bị nện ra một cái hố to, vết rạn rậm rạp chằng chịt lan ra bốn phía.



Người này chính là Tần Trạm.



Cơ thể của anh gần như bị hủy hoàn toàn, ánh sáng vàng trên người biến mất, chỉ còn lại máu đỏ tươi!



Hơi thở của Tần Trạm cực kỳ yếu ớt, nằm dưới đất không nhúc nhích giống như đã chết!



Người xung quanh vội vàng vây lại, bọn họ nhào tới trước mặt Tần Trạm, nóng nảy hét lên: “Anh sao rồi? Có bác sĩ không, mau tới xem thử đi!”



“Cút hết ra!” Lúc này, Hứa Bắc Xuyên giống như phát điên đẩy đám đồng lao đến.



Anh ta ôm lấy cơ thể Tần Trạm, liều mạng hô lớn: “Sư phụ, anh sao rồi, anh đừng làm tôi sợ!” Tần Trạm nhắm mắt, im lặng. Hứa Bắc Xuyên cắn rằng, anh ta nâng hai tay lên, đặt lên ngực Tần Trạm, từng chỗ chân khí theo cổ tay anh ta chảy ra.



Nhưng cơ thể Tần Trạm giống như bị phong ấn, chân khí căn bản không thể nào đưa vào!



Hứa Bắc Xuyên lập tức luống cuống, anh ta theo Tần Trạm trải qua vô số trận chiến lớn nhỏ, từ trước đến nay Tần Trạm chưa từng xuất hiện trạng thái thế này!



“Sư phụ, sư phụ, anh mau tỉnh lại đi!” Hứa Bắc Xuyên lo lắng hét lớn.



“Ha ha, vô dụng thôi.”



Trên không, thần linh đứng trên mọi người.



Anh nhìn bọn họ, thản nhiên nói: “Không ai có thể sống dưới sức mạnh hủy diệt của tôi.”



Trong lòng mọi người quanh quẩn nỗi lo, ai cũng không dám nói chuyện.



“Các người đều là con dân của tôi, tôi cũng không đành lòng giết các người.” Thần linh nhàn nhạt mở miệng nói: “Quỳ xuống, thần phục, tôi sẽ tha thứ cho tội lỗi của các người !



Giọng nói của ông ta vang vọng hồi lâu, mà dân chúng thì rơi vào trầm mặc.



“Thần linh cái mả mẹ nhà ông, ông là cái thá gì, rõ ràng ông chính là ác ma!” Lúc này, có thanh niên không nhịn được chỉ vào thần linh mắng ầm lên.



“Hả?”



Thần linh cười lạnh một tiếng, ngón tay ông ta nhẹ nhàng nhấn một cái, thanh niên kia lập tức ngã xuống đất không dậy nổi.



Anh ta bị hút cạn tuổi thọ mà chết.



“Đây chính là kết quả chống đối tôi!” Thần linh lạnh giọng nói: “Quỳ xuống hết cho tôi!”



“Quỳ con mẹ ông”



Cuối cùng, cảm xúc của đám đông bùng nổi Vô số người bắt đầu hét lên, tiếng chửi rủa tràn ngập phía chân trời!



Sắc mặt thần linh lạnh lùng tột cùng, ông ta đứng trên không trung, chắp tay sau lưng, lạnh lùng nhìn cảnh này.



“Đúng là không biết sống chết.”



Thần linh cười lạnh nói: “Nếu đã vậy, các người đi chết hết đi!”



Nói xong, ông ta giơ tay lên, chuẩn bị hấp thu tất cả thọ nguyên của mọi người.



Ngay vào lúc này, bỗng nhiên trên người Tần Trạm dấy lên từng ánh hào quang!



Lập tức, hơi thở của anh bắt đầu khôi phục từng chút, mà cùng lúc đó, trời quang vạn dặm lập tức rậm rạp mây đenl Từng tia sét nổi lên giữa mây đen, giống như muốn phân nộ bổ xuống bất kỳ lúc nào!



“Trời cao cũng không nhìn nổi sao?”



Có dân chúng tuyệt vọng kêu.



“Trời cao cái gì, rõ ràng đây chính là thiên kiếp! Thiên kiếp bước vào đại võ tông!” Có người phản ứng lại.



Bọn họ nhìn Tần Trạm ngã dưới đất, hưng phấn nói: “Anh ta sắp đột phá!”



Đột phá vào lúc này, hiển nhiên khơi lại niềm tin của bọn họ!



Thế nhưng, niềm tin này nhanh chóng bị dập tắt.



Đột phá trước mặt thần linh, sẽ thành công sao? Khả năng thật sự quá thấp!



“Hừ, trên người cậu đúng là tràn đầy kỳ tích.” Thần linh lạnh lùng nói: “Dưới tình huống như vậy mà còn có thể đột phá, đáng tiếc.”



Trên tay ông ta nổi lên sức mạnh, cơ thể “vèo” một phát đã đi tới trước mặt Tần Trạm.



“Cậu cảm thấy cậu có thể bước vào đại võ tông ư? Nằm mơ.” Thần linh nhếch môi cười lạnh.



“Ông dám!” Hứa Bắc Xuyên nhanh chóng đứng ra, chắn trước mặt Tần Trạm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK