“Ừ, hắc điển sát lục này giết càng nhiều người thì Khương Thời Miễn sẽ càng mạnh cho nên có thể cứu thì cứu, cũng là vì chúng ta” Tân Thiên nói.
“Mặt khác còn có thể kiếm lợi nữa” Tân Trạm cười nhạt nói.
Mấy ngày qua, đối với cá tính của Tân Thiên anh cũng đã hiểu không ít.
Với người ngoài mà nói, anh ta là người không lợi không dậy sớm.
“Khà khà, không gạt được em tư, tiên thuyền của anh cũng không phải là không tiêu hao, nếu ngồi chung một thuyền thì chịu một ít phí thuyền cũng là bình thường” Tân Thiên không che giấu chút nào nói.
“Kế tiếp anh hai có ý định gì?” Tân Trạm nói.
“Đương nhiên là tìm cơ hội giết Khương Thời Miễn, anh thấy chiến trường sát lục này không đơn giản. Nếu làm ra hắc điển sát lục này thì việc trốn tránh chắc chắn là không có tác dụng” Tân Thiên nghiêm nghị nói.
“Đây cũng là kết quả mấy ngày nay anh và những người khác trên thuyền cùng thảo luận”
“Chiến trường mở ra nhưng mãi không tìm được phương thức kết thúc hoặc thời gian cụ thể thì hắc điển sát lục rất có thể là có liên quan tới chiến trường.”
Tân Trạm cũng gật đầu, ý tưởng này lại không mưu mà hợp với anh hai.
“Vốn dĩ nếu em tư không trở về, anh định tìm cơ hội đi tìm Khương Thời Miễn gây phiền toái rồi” Tân Thiên nói.
“Anh có biện pháp đối phó với anh ta?” Tân Trạm tò mò nói.
“Có ý tưởng” Tân Thiên cười thần bí, thuận tay lấy ra một cây kiếm cổ dán lá bùa phong ấn nhưng anh ta vẫn chưa nói xong.
Bọn họ nghiêng về khoảng không phía trước lắc lư một trận, sau đó thêm trăm tu sĩ từ trong giết ra.
Ánh mắt người đứng đầu tràn đầy oán hận, dẫn mọi người đánh về phía tiên thuyền.
“Tân Thiên, giao Tân Trạm ra, lấy tiên tàng của tao về, bọn †ao tha chết cho mày”
“Long Thần, thằng nhóc này vẫn còn sống.
Thấy người tới, Tân Trạm cũng hơi kinh ngạc.
“Lúc trước mang theo Xích Giao Long và Long Thần, bay vào chỗ Phệ Thiên Trùng vô chủ, Tân Trạm vốn cho rằng Long Thần chắc chăn phải chết, không ngờ rằng lại có thể bảo toàn tình mạng, bây giờ còn đi theo Khương Thời Miễn đuổi giết anh hai bọn họ.
“Thắng nhóc này đúng là mạng lớn, hơn nữa còn căm ghét chúng ta lúc trước lừa anh ta, quả đúng là âm hồn bất tán, nhưng không sao, anh có thể mặc kệ anh ta” Tân Thiên mắng một câu.
Anh ta khống chế thuyền bay, thay đổi phương hướng.
Mà đám người Long Thần ở phía sau theo sát không ngừng.
Bay không được bao lâu, hư không phía trước mọi người lại lắc lư.
Lão già Ám Ảnh Minh mang theo một đám thuộc hạ cũng bay ra.
Tân Trạm nheo mắt lại, băng đảng Ngọc Quỷ là có thù hằn với bọn họ nhưng Ám Ảnh Minh thì hoàn toàn là nhằm vào mình mới ra tay với anh hai bọn họ.
“Mẹ nó, lão già này nối giáo cho giặc, sớm muộn gì cũng bị Khương Thời Miễn giết chết.”
Tân Thiên chỉ có thể quay ngược lại nhưng rẽ ngoặt mấy phen, thoáng cái chúng tu băng đảng Ngọc Quỷ đã đuổi kịp.
Mấy trăm tu sĩ tập hợp thành một vòng, linh khí tụ hội giống như mây đen che đỉnh.
Trong thoáng chốc đủ mọi thuật pháp, Tân Thiên không có †âm tư tán dóc, tập trung tinh lực khống chế tiên thuyền.