Kiếm được không ít linh tệ, tâm trạng của cô gái rất tốt, nhìn xung quanh thấy việc buôn bán cũng không bận, liền trực tiếp dẫn Tân Trạm đi qua đó.
Ý nghĩ của Tân Trạm rất đơn giản, nếu dược tôn nhất phẩm không đủ để mua dược liệu, vậy thì cao một chút chắc là được.
Nếu vật này có trong hội dược sư, dù sao cũng không thể để đấy cho vui được. Hơn nữa, cái lệnh bài này của mình vẫn là cấp bậc lần trước khi tham gia thi đấu dược sư tại cổ thành Đông Hoàng. Tu vi hiện giờ đã tăng lên nhiều như vậy, cũng là thời điểm nên tăng cấp bậc cho lệnh bài rồi Đảm nhiệm chức vụ ở hội dược sư đã nhiều năm, cô gái ngựa quen đường cũ, rất nhanh đã dẫn Tân Trạm đến một tòa đại điện. Trong điện, có không ít dược sư đang chờ đợi, nhìn thấy cô gái, không ít nam dược sư đều lộ ra ánh mắt kinh diễm.
“Chị Hy đến rồi”
Có người của hội dược sư, nhìn thấy cô gái liền cười đi đến chào hỏi.
“Đây đều là những người đến tham gia khảo hạch luyện dược sư sao?” Chị Hy nhìn nhìn bên cạnh rồi nói.
“Đúng vậy, hôm nay người đến khảo hạch không ít, các anh em phụ trách sắp xếp cũng có chút bận rộn” Dược sư kia cười nói.
“Giúp tôi báo danh cho vị đạo hữu này nữa, cậu ấy cũng đến tham gia khảo hạch” Chị Hy chỉ về phía Tân Trạm.
“Vị đạo hữu này, không biết nên gọi cậu như thế nào?”
Dược sư nhìn về phía Tân Trạm, lấy ra một cái ngọc giản ghi chép, cười nói: “Không cần căng thẳng, cậu là bạn của chị Hy, có gì thắc mắc, chỉ cần trong quy tắc cho phép, cái gì tôi cũng có thể trả lời cậu”
“Cảm ơn”
Tân Trạm cũng cười, đem lệnh bài của mình đưa cho dược sư. Dù sao bản thân mình cũng không biết gì về khảo hạch luyện dược sư này, cần tiến hành những hạng mục gì, có dược sư này giúp đỡ, tất nhiên là rất tốt.
“Người anh em tuổi vẫn còn trẻ đã khảo hạch dược tôn, xem ra cũng có chút bản lĩnh. Thật ra khảo hạch ở Tân Hoàng Đô không có gì khác biệt so với các thành khác, điểm khác biệt duy nhất đó là chúng tôi dùng linh trận khảo hạch, thần hồn của luyện dược sư trực tiếp tiến vào bên trong linh trận, không cần tiêu hao quá nhiều tài nguyên”
Xem ra quan hệ của dược sư kia với chị Hy không tệ, lại có tính nói nhiều, cho nên nói một tràng dài.
Tân Trạm thế mới biết thì ra khảo hạch dược sư tại Tân Hoàng Độ, lại có chút cùng loại với không gian luyện dược của mình. Là không lãng phí tiên thảo linh dược thật mà là được biến ảo trong trận pháp, khảo hạch ra kết quả.
Theo như lời dược sư kia nói, vật này cực kỳ hiếm có, cả Tân Hoàng Đô cũng chỉ có một cái, là năm đó hội trưởng khai quật được từ trong một di tích thượng cổ.
Xem ra không gian luyện thuốc này của mình, e rằng cũng đến từ thời cổ đại.
“Phải luyện chế Thanh Thủy Đan và Ngọc Phượng Đan sao?”
Tân Trạm nghe thấy đối phương tiếp tục giới thiệu, nhíu mày.
Lúc trước luyện thuốc ở thành cổ Đông Hoàng, nhưng các tu sĩ đều tùy ý phát huy, không có yêu cầu gì đặc biệt.
“Đúng vậy, bởi vì việc kiểm tra đánh giá được tiến hành trọng trận pháp ảo hóa, cho nên trận pháp đo lượng chính xác nhất chính là các viên tiên đan cơ bản. Mà gần đây đúng lúc là hai loại đáp ứng được. Có điều điểm tốt nhất ở đan dược này chính là mỗi một cấp đều có thể luyện chế được, hơn nữa hiệu quả sẽ không giống nhau, cho nên thông qua luyện đan, có thể kiểm tra được thực lực của đồng đạo”
“Nếu như có người không biết luyện đan dược này thì làm sao?” Tân Trạm hỏi.
“Cái này…”
Vị dược sư ngẩn ra, cười khổ nói: “Nhưng Thanh Thủy Đan và Ngọc Phượng Đan là loại đan dược thường dùng để các dược sư luyện tập nhất, chắc không có dược sư nào chưa luyện chế qua đâu”