Mục lục
Truyền Kỳ Chiến Thần - Tần Trạm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Chương 1625

Anh đưa tay túm một cái, bản nguyên châu thuộc tính lửa và một cái lúc ẩn lúc hiện liền rơi vào trong tay.

Bây giờ anh không thèm để ý những thứ khác, tóm lại trước bắt được bản nguyên châu rồi nói sau.

“Đáng chết, sao lại quên mất thứ này”

Rất nhiều người sau khi thấy Tân Trạm lấy được bản nguyên châu đề thay đổi sắc mặt.

Bọn họ quá xem trọng truyền thừa của đại năng trong cổng ánh sáng, cộng thêm sự quấy rối của nhà họ Tống và nhà họ Sài, trong lúc nhất thời liền quên mất thứ này có thể lấy được.

Truyền thừa của đại năng xa xôi mờ mịt, bản nguyên châu này lại có thể dễ dàng lấy được như trở bàn tay!

Chờ Tân Trạm bay vút đi, bọn họ mới hồi thần lại.

Người này đúng là quá thông minh.

Không ít tu sĩ bên trong đại sảnh đều xông về phía này.

Nhân dịp bọn họ hướng đến mấy bản nguyên châu trôi lơ lửng, Tân Trạm lại tóm lấy viên bản nguyên châu thứ ba.

Còn dư lại mấy cái cũng trong chớp mắt liền bị mấy tu sĩ may mắn cướp được.

Tuy nhiên trừ Tân Trạm, những người khác nhiều nhất chỉ được một viên.

“Ranh con, mày không có tư cách lấy vật này, không muốn chết thì lập tức giao bản nguyên châu trong tay ra đây”

Một lão giả Cảnh giới Phân Thần cấp bảy tới chậm một bước nói, ông ta ngay cả một viên bản nguyên châu cũng không cướp được.

Sắc mặt ông ta xanh mét, trong lòng vô cùng buồn bực.

Lúc này ông ta cảm nhận được tu vi của Tân Trạm chỉ là Cảnh giới Phân Thần cấp ba liền không nhịn được lạnh lùng uy hiếp.

“Thứ này là vật vô chủ, ông muốn cướp sao?” Tân Trạm ngược lại không hề sợ hãi, bình tĩnh nói.

“Cướp của mày thì thế nào? Mau lấy ra đây” Lão giả quát lên.

“Ông không biết đạo lý đồ đã nuốt vào bụng thì không bao giờ phun ra sao, nếu muốn thì cứ tới đây mà cướp”

Tân Trạm lạn lùng cười một tiếng, lão giả kia thay đổi sắc mặt.

“Đúng là tự tìm đường chết”

Hơi thở xung quanh ông ta dao động, muốn ra tay ngay lập tức.

“Không nên kích động”

Một tên đồng bạn lập tức ngăn cản ông ta.

“Ông cản tôi làm gì” Lão giả tức giận nói.

“Bạn ông còn thông minh hơn ông, đừng quên, Như Ý Tiên Tôn muốn chọn ra người thừa kế từ năm trăm tu sĩ mà không phải là bốn trăm chín mươi chín người, ông muốn chết thì cứ thử xem”

Tân Trạm lạnh lùng lên tiếng, không thèm để ý ông ta nữa, xoay người rời đi.

Sắc mặt lão giả thay đổi không ngừng, không kịp phản ứng lại.

“Ông mà còn không ra tay thì tôi sẽ luyện hóa đấy” Tân Trạm lạnh nhạt nói.

“Thằng ranh này đúng là tự tìm đường chết”

Lão giả tức giận đến ngứa răng, lấy tu vi này của Tân Trạm, nếu ở bên ngoài ông ta chỉ cần tát một cái là có thể đập chết.

Nhưng hiện tại ông ta có hơi không dám ra tay.

Sauk hi xoắn xuýt một hồi, cuối cùng ông ta vẫn cắn răng thu hồi linh khí, phất tay áo rời đi.

Bản nguyên châu mặc dù quý hiếm như tóm lại vẫn có thể tìm được ở nơi khác, còn mạng nhỏ thì chỉ có một.

Quỷ mới biết nếu ông ta ra tay thì liệu có thế bị Như Ý Tiên Tôn trng nháy mắt giết chết hay không.
Chương 1626



Mọi người nghe thế cũng có chút khâm phục.



Trước kia không ít người nhìn Tân Trạm đỏ mắt, hiện tại lại ngừng cái suy nghĩ đó trong đầu.



Uy thế của Như Ý Tiên Tôn tất nhiên là đáng sợ nhưng có thể trong nháy mắt hiểu được quan hệ giữa người và người, đối mặt với cường giả cấp bảy mà vẫn không đổi sắc, Tân Trạm cũng được xem như nhân vật ghê gớm.



Vì một viên bản nguyên châu mà bỏ mạng, không đáng.



Sau đó Tân Trạm trực tiếp luyện hóa ba viên bản nguyên châu ngay trước mặt mọi người.



Lần này mọi người càng mất đi hứng thú, bây giờ cho dù có giết được Tân Trạm thì cũng không lấy lại được mấy viên bản nguyên châu kia.



“Lần này kiếm được ba viên, hai viên trong đó vô cùng có ích với mình”



Bản nguyên tinh khiết vô chủ vốn cực kỳ dễ dàng hấp thu, chỉ trong thời gian mấy cái chớp mắt Tân Trạm liền hấp thu mấy viên bản nguyên châu kia.



Trong đó một viên là thuộc tính hỏa mà viên có hơi thở mờ mờ ảo ảo kia lại là bản nguyên thuộc tính không gian, còn lại một viên thì mang một tia hơi thở hư ảo.



“Trong tài liệu giới thiệu của Tụ Bảo Các, Như Ý Tiên Tôn am hiểu nhất chính là ảo thuật, đây chẳng lẽ là gốc rễ của huyễn cảnh sao” Tân Trạm âm thầm suy đoán.



Anh cũng có một ít hiểu biết với ảo thuật.



Chẳng qua tiếc là thời gian anh nắm giữ thuật Tử Chú Thuật quá muộn, ở trên đó dùng suy nghĩ và n sử dụng cũng không có nhiều, khiến anh lúc đột phá Cảnh giới Phân Thần không có xuất hiện huyễn cảnh.



Nhưng Tân Trạm lại khá hứng thú với ảo thuật.



Dù sao ờ Cảnh giới Phân Thần thời gian dài, anh cũng có thể lĩnh ngộ được bản nguyên huyễn cảnh, đến lúc đó viên bản nguyên châu này sẽ hữu dụng.



“Ha ha, chú em Tân, cảm ơn cậu”



Nhiếp Phong Đình và Liễu Mộng đi tới, trên mặt tràn đầy vui mừng.



“Hai người như thế nào rồi?” Tân Trạm hỏi.



“Tốc độ không nhanh như cậu nhưng bởi vì lên đường sớm nên cũng lấy được một cái” Liễu Mộng cười nói.



Tân Trạm lúc hàng động cũng truyền âm cho hai người họ nên bọn họ đã lên đường trước tiên, sớm hơn nhiều so với người khác.



“Chúng ta cũng đi thôi, những người khác đều đã đi qua cổng ánh sáng” Nhiếp Phong Đình nhìn mọi người liên tục bay vào cổng ánh sáng liền nói.



“Muốn giúp cô gái này một tay không”



Tân Trạm lại chú ý tới cô gái đang khóc không thành tiếng phía sau cùng.



Cô gái này cũng khá xui xẻo, bạn đời đúng lúc trở thành người thứ một trăm lẻ một, trực tiếp bị Như Ý Tiên Tôn giết chết.



Nhiếp Phong Đình cũng lắc đầu một cái, có chút đồng tình nhìn cô gái kia.



Liễu Mộng lại tiến tới kéo cô ấy.



“Cảm ơn mọi người, là mạng của anh Túc không tốt, vốn dĩ tới đây à vì muốn tìm kiếm cơ duyên như không nghĩ đến lại mất mạng, nếu tôi là người cuối cùng rơi xuống, anh ấy chắc chắn sẽ không chết.”



Ba người Tân Trạm giúp cô gái chôn nam tu sĩ xấu số trong núi, cô gái lau nước mắt cảm tạ bọn họ.



“Nén bi thương, cũng không ai đoán trước được, Như Ý Tiên Tôn…” Nói đến đây, Nhiếp Phong Đình vội vàng im lặng, chẳng qua lại không biết làm sao lắc đầu.



“Cô ở lại đây hay là đi vào trong với chúng tôi?”Tân Trạm nhìn cổng ánh sáng, người đã vào trong hết.



“Tất nhiên là phải đi”



Cô gái lau sạch nước mắt, khóe mắt lướt qua một tia căm hận.



“Đừng kích động, Như Ý Tiên Tôn không phải là người mà cô có thể đối phó” Tân Trạm nhíu mày.
Chương 1627



“Lạm sát người vô tội như thế là tiên tôn cái chó má gì, tôi chỉ là không nghĩ đến, đại năng thượng cổ trong truyền thuyết đều là tiên phong đạo cốt hóa ra chỉ là lời nói dối. Tôi muốn đi xem thử rốt cuộc là ai có thể lấy được truyền thừa của ông ta”



Cô gái lạnh như băng nói.



Người phụ nữ này sợ là sẽ không từ bỏ ý đồ.



Tân Trạm híp mắt, khế thở dài một cái, cũng không nói gì nữa.



Mấy người đi qua cổng ánh sáng đến một thế giới hoang vu khổng lồ.



Nơi này không trăng không sao, mặt đất cũng trống trải vô cùng, không có bất kỳ cây cối nào.



Trên bầu trời, vô số ánh sáng bảy màu dập dờn, vặn vẹ giữa không trung như đang bị nướng trên lửa.



Dưới mặt đất thì đều là đất cát màu đen, không biết là bị vật chất gì nhuộm, tản ra một mùi vị kì quái, trải dài không thấy điểm dừng.



Xa xa phía trước, rất nhiều tu sĩ đã bay được mấy dặm.



Chẳng qua nơi này là không gian hư ảo, không có người nào dám dùng tốc độ quá nhanh, đều cẩn thận tiến về phía trước.



Mà Tần Trạm lại chú ý đến chỗ trống cách mười mấy dặm phía trước có hai điểm sáng quỷ dị màu đen đang lơ lửng, nơi đó chã chắn có thứ gì đó tồn tại.



“Chúng ta đi thôi.”



Thần thức Tân Trạm quét một vòng, không có phát hiện điều khác thường, trong lúc này, nữ tu sĩ cùng nhau tiến vào cổng ánh sáng không biết đã chạy đi đâu.



Ba người cùng nhau bay lên, có người đi trước chọn xong đường đi, bọn họ không cần e ngại cái gì, đều thả ra tốc độ nhanh nhất đuổi theo mọi người phía trước.



Mà khi cách điểm sáng màu đen kia càng gần thì Tân Trạm mới phát hiện ra, điểm sáng thật ra là hai vòng xoáy màu đen, mơ hồ có ánh sáng bắn ra từ phía trong.



1627-truyen-ky.jpg




“Cửa chết, của sống?”



Tất cả mọi người đều nhíu mày nhìn hai vòng xoáy.



Như Ý Tiên Tôn đúng là vô cùng kỳ dị quái đản, lựa chọn đệ tử truyền thừa không chỉ sát hạch tu vi, thiên phú thậm chí còn có phẩm hạnh.



Hai vòng xoáy này chẳng lẽ là so vận khí sao?



Khó trách ông ta lại tên là Như Ý, tác phong làm việc đúng là hết sức tùy ý.



Mọi người rỉ tai thì thầm với nhau, âm thầm bàn bạc vô cùng sôi nổi.



“Chọn thế nào đây? Hai vòng xoáy này nhìn hoàn toàn giống nhau, chẳng lẽ phải nghe theo tiên tôn kia nói, vào cửa sống thì sống còn vào cửa chết thì chết sao?” Nhiếp Phong Đình nhíu mày hỏi.



“Đừng quên người này rất quái đản, không chừng cửa sống chính là đường chết” Liễu Mộng cũng nhíu mày.



Theo thời gian trôi qua, lò hương Như Ý Tiên Tôn lưu lại kia đang không ngừng cháy, khói nhang mờ mờ ảo ảo, không ngừng thu nhỏ lại.
Chương 1628



Trong lòng mọi người bắt đầu trở nên lo lắng.



“Mẹ nó, liều mạng, dù sao hết giờ cũng chết, cứ chọn đại một cái thôi.”



Một tu sĩ đột nhiên đứng lên, sắc mặt đỏ bừng dường như đã ra một quyết định nhẫn tâm.



Bóng dáng động một cái liền lao thẳng về cửa sống.



Tống Linh Thông nháy mắt, mấy tên hộ vệ gật đầu đi theo tu sĩ kia.



Những người khác đều trợn to mắt nhìn mấy người kia bay vào trong cửa sống.



Mà trong nháy mắt khi bọn họ đi qua.



Xet xet!



Trong vòng xoáy đột nhiên xuất hiện vô số vết nứt không gian giống như những lưỡi dao sắc bén không ngừng xoay tròn dữ dội.



Những tu sĩ xuyên qua kia đều bị những vết nứt bất ngờ xuất hiện này quét qua, cơ bản không kịp phản kháng, thân thể trong chớp mắt liền biến thành thịt nát, ngay cả thần hồn cũng bị cắt nát.



“Cửa sống là đường chết”



Những tu sĩ rục rịch muốn đi theo người đàn ông kia vào cửa sống đều chảy mồ hôi ướt sũng lưng áo, trên mặt đầy kinh hoàng.



Nhưng một giây sau, mấy bóng người đột nhiên bay ra chạy thẳng đến cửa chết.



Trong đó bao gồm cả lão giả Cảnh giới Phân Thần cấp bảy lúc trước uy hiếp Tân Trạm.



Hơn nữa trong mấy người đó, tốc độ của ông ta là nhanh nhất.



Trước đó ông ta bởi vì bỏ lỡ cơ hội nên không cướp được bản nguyên châu, lần này ông ta đã sớm chầu chực thời cơ, sau khi người đàn ông kia bị cửa sống cắt nát trong nháy mắt liền xông thẳng về cửa chết.



“Hỏng bét, bị ông ta cướp một bước trước rồi”



Không ít tu sĩ kịp phản ứng cũng vội vàng bay lên.



Chỉ là người vội vàng cũng chỉ chiếm số ít, phần lớn tu sĩ vẫn lạnh lùng đứng yên tại chỗ quan sát tình hình.



“Ha ha, cửa chết quả nhiên không có vấn đề gì”



Lão giả liên tục tiến lên, sau khi bay vào vòng xoáy không nhìn thấy vết nứt không gian xuất hiện liền không nhịn được mừng rỡ.



Mấy chục tên tu sĩ chạy đến phía sau cũng bay vào trong vòng xoáy.



Lần này mọt người có hơi động lòng, lẽ nào cửa chết lại là đường sống?



Tuy nhiên lão giả kia chưa kịp vui vẻ được mấy giây, vòng xoáy lại xoay tròn dữ dội kéo theo ánh sáng bảy màu không ngừng lượn vòng bên trong.



Những tu sĩ đứng không vững ngã vào vòng xoáy kia, ánh sáng bảy màu tụ tập lại càng lúc càng nhiều đụng phải tu sĩ liền ngay lập tức đánh gãy xương cốt, cắt đứt gân tay gân chân của bọn họ.



Mấy hơi thở bên trong, bao gồm cả lão giả kia đều bị ánh sáng bảy màu đánh thành bãi máu.



“Đây là cái tình huống gì, của sống là đường chết, cửa chết vẫn là đường chết”



Không ít tu sĩ còn lại đều điên cuồng, bọn họ không nghĩ ra được biện pháp.



Hai vòng xoáy đều có người thử, toàn bộ đề không đi qua được, vậy bây giờ chọn cái nào đây?



“Mau nhìn cây hương kia đi, sắp cháy hết rồi kìa” Có người hoảng sợ kêu lên.



Như Ý Tiên Tôn đã nói, đến hết giờ mà vẫn chưa lựa chọn thì cũng sẽ chết.



Từ thái độ của ông ta với mọi người lúc trước, cho dù có giết hết tất cả những người đang đứng ở đây cũng không hề ngạc nhiên chút nào.



“Hay là chúng ta cứ dứt khoát đợi ở chỗ này, dù sao tiến vào vòng xoáy cũng sẽ chết, ông ta lựa chọn người thừa kế mà, lẽ nào có thể giết hết chúng ta sao?” Có người lạnh lùng hừ một tiếng.



Không ít người gật đầu, cảm thấy người này nói năng cũng có chút đạo lý.
Chương 1629



Nhưng rất nhanh có tu sĩ hắt cho một bát nước lạnh.



“Đừng quên, chúng ta cho dù có chết hết thì sau này cũng sẽ có tu sĩ khác tiến vào nơi đây, ông ta chỉ cần gó đủ năm trăm người là được, tiên tôn đã thân tử đạo tiêu lâu như vậy rồi, lẽ nào ông ta còn sợ chờ đợi thêm nữa sao?”



“Cáu này không được, cái kia cũng không được, vậy thì theo anh chúng ta nên làm gì?” Có người vội vàng la lên.



“Tân Trạm, anh có ý kiến gì không?”



Trong đám người, Nhiếp Phong Đình hỏi Tân Trạm.



Tân Trạm lúc trước đi qua sương trắng, còn lấy được bản nguyên châu, anh ta vẫn rất tín nhiệm Tân Trạm.



“Ông ta chỉ nói là, hai vòng xoáy kia một là cửa sống, một là cửa chết, bắt chúng ta đưa ra lựa chọn…”



Ánh mắt Tân Trạm lóe lên, anh cũng đang ngẫm nghĩ lời Như Ý Tiên Tôn nói trước khi biến mất.



“Có ý gì?” Nhiếp Phong Đình sững sờ một hồi, không hiểu hỏi lại.



“Ý anh là chúng ta chờ ở đây?” Liễu Mộng nhíu mày.



Đứng chờ tại chỗ, không chọn cửa sống hay cửa chết cũng là một loại lựa chọn.



“Lựa chọn này cũng có thể nhưng tôi nghĩ vẫn còn một lựa chọn khác” Tân Trạm đột nhiên nói.



“Tôi đi xem thử”



Vừa nói xong, Tân Trạm đột nhiên bay lên, lao thẳng về khoảng không giữa hai vòng xoáy.



“Tân Trạm, anh!”



Nhiếp Phong Đình hoảng sợ, hình ảnh mấy tên tu sĩ chết thảm kia vẫn còn ở ngay trước mắt, Tân Trạm bây giờ lại muốn lao đến đó, anh đây là muốn làm cái gì thế?



Vốn Tống Linh Thông và Sài Chính Đạo đang rục rịch xông lên, chợt thấy một người đàn ông mang mặt nạ quỷ bay lên thì tất cả đều tạm ngừng tiến lên.



Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn Tân Trạm, không biết anh sẽ lựa chọn như thế nào.



Mà bóng dáng của Tân Trạm chạy thẳng đế hai vòng xoáy, cuối cùng lại không bước vào bất cứ vòng xoáy nào mà lại đi xuyên qua ở giữa hai vòng xoáy.



“Cái gì?”



Thấy một màn này, tất cả mọi người đều sững sờ.



Một bên là cửa sống, một bên là cửa chết, Tân Trạm đều không chọn mà trực tiếp đi xuyên qua giữa.



Không đụng chạm vào hai vòng xoáy, Tân Trạm tất nhiên cũng không dẫn đến linh khí bảy màu hoặc vết nứt không gian, bình yên đi đến bên ngoài.



Tất cả mọi người như bị sét đánh, trong nháy mắt đều sững sờ ngay tại chỗ.



Không chọn cả hai vòng xoáy chính là câu trả lời cuối cùng.



“Đúng rồi, tôi đúng là ngu ngốc, Như Ý tiên tốn vốn dĩ không muốn chúng ta đi vào hai vòng xoáy này, thế giới bên ngoài rộng lớn như thế, tại sao phải đi qua hai vòng xoáy chứ”



Có người đột nhiên kịp phản ứng lại, dùng sức võ đầu một cái.



Không ít người đề lập tức phục hồi tinh thần lại, âm thầm chửi bản thân ngu xuẩn.



Đây chính là một cạm bẫy vô cùng tuyệt diệu, mọi người hoàn toàn bị lời nói của Như Ý Tiên Tôn lừa dối, sự chú ý đều đặt ở hai vòng xoáy nên bỏ quên chỉ tiết này.



“Nén hương sắp cháy hết rồi, đi mau”



Mọi người đều bay lên, chen lấn tiến vào khu vực trung gian giữa hai vòng xoáy.



“Quá nhiều tiên thảo”



Mà sau khi bay qua liền thấy trên mặt đất có không ít tiên thảo và linh dược sinh trưởng.



Trước mặt mọi người sáng lên, điên cuồng cướp đoạt.



Tân Trạm cũng không lấy quá nhiều mà chỉ cố ý tìm những thứ hữu dụng hoặc thu thập những tiên thảo có phấm cấp khá cao nên không hề bắt mắt.



Mà Liễu Mộng và Nhiếp Phong Đình đi theo Tân Trạm tiến vào khá sớm nên thu hoạch cũng rất phong phú.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK