Mục lục
Truyền Kỳ Chiến Thần - Tần Trạm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2749


Khuôn mặt của Tô Uyên càng tỏ ra giễu cợt hơn, sương giá trong tảng băng tiếp tục lan rộng, dần dần giấu thân ảnh đi.


“Anh Doãn, làm phiền anh hãy bố trí đội hình ở đây, ẩn nấp xung quanh, như vậy chỉ cần không có người ngoài phát hiện, Tô Uyên tự tin như vậy, tôi xem cô ấy trốn thoát như thế nào”


Sử Thi Vũ cười lạnh, chế nhạo.


“Thu tiền của người ta thì phải giúp người ta trừ tai họa, cậu Sử khách khí rồi” Người đàn ông râu ngắn vừa cười vừa nói: “Nhưng mà sau khi chuyện này thành công, nhờ cậu Sử nói tốt vài câu với cậu cả giúp tôi.”


“Cứ yên tâm, sau này, nếu anh trai tôi trở thành Môn chủ của Cực Hỏa Môn, tôi chắc chắn sẽ không quên ơn nghĩa hôm nay của anh Doãn” Sử Thi Vũ cũng cười.


Cùng lúc đó, bên trong cung điện nơi Tân Trạm ở.


“Hả?”


Tân Trạm đang tự mình lĩnh ngộ Thời Gian Đạo Vận Thạch thì chợt mở mắt ra, đột ngột kết thúc ngộ đạo, đứng dậy.


Mới vừa rồi, anh cảm nhận được khí tức của Phệ Thiên Trùng đột nhiên biến mất ở một nơi rất xa.


Trước đó, sau khi được các chủ của Thưởng Nguyệt Các nhắc nhở, Tân Trạm đã đưa mấy ngàn con Phệ Thiên Trùng cho Tô Uyên.


Nhưng Tô Uyên không thích mấy con vật này cho nên cũng không bồi dưỡng.


Mà Tân Trạm đương nhiên có thể cảm nhận được rõ ràng việc Phệ Thiên Trùng do chính mình nuôi chết.


“Tô Uyên xảy ra chuyện rồi.”


Tân Trạm cất không gian tinh chế và Đạo Vận Thạch đi, đột ngột bay ra ngoài.


Trừ Tô Uyên, bản thân cũng không đặt Phệ Thiên Trùng trên người ai cả.


Mà nhiệm vụ mình để lại cho Phệ Thiên Trùng là khi Tô Uyên gặp nguy hiểm, chúng sẽ đi ra căn xé.


Nói cách khác, Tô Uyên xảy ra chuyện rồi, thậm chí khiến cho toàn bộ Phệ Thiên Trùng cảm nhận được nguy hiểm.


Nhanh như một cơn gió, trong thời gian ngắn, Tân Trạm đã đi tới cung điện nơi Tô Uyên ở.


“Cậu Tân”


Thấy Tân Trạm đột nhiên tới thăm, Thu Nguyệt có hơi sửng sốt.


“Tô Uyên đi đâu rồi?” Tân Trạm mở ra thần thức, ở đây không cảm ứng được khí tức của Tô Uyên.


“Cung chủ đại nhân trở về, chấp sự Liễu đưa thánh nữ đi gặp bà ấy” Thu Nguyệt không nghỉ ngờ gì mà nói trực tiếp với anh.


“Chấp sự Liễu” Tân Trạm híp mắt, trên mặt hiện lên sự lạnh lùng.


Khí tức tử vong của Phệ Thiên Trùng xuất hiện ở cách đây ít nhất mấy trăm cây số, sao có thể là đi gặp cung chủ gì đó.


Có lẽ chấp sự Liễu có vấn đề lớn.


“Người này ở đâu, đưa tôi đi gặp bà ta, thánh nữ của mấy người sợ rằng đã xảy ra chuyện rồi.”


Tân Trạm nắm lấy Thu Nguyệt, đột ngột bay vút lên.


Nghe nói Tô Uyên xảy ra việc, Thu Nguyệt cũng sợ hãi.


“Chấp sự Liễu ở nội môn Cực Hàn Cung, nhưng nội môn không cho phép nam tu đi vào, hay là tôi đi trước tìm hiểu xem thế nào”


“Không có thời gian làm như vậy, cô chỉ đường cho tôi là được rồi.”


Con ngươi Tân Trạm sáng rực, lạnh lùng, nếu như chờ đợi hướng dẫn gì đó, sau đó lại hỏi thăm, kéo dài mất mấy tiếng, có lẽ sẽ muộn mất.


Tô Uyên chắc chắn có bí pháp hộ mệnh của riêng mình, nhưng ai biết được cô có thể chống đỡ được bao lâu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK