Ông ta niệm chú, không ngừng đưa hơi thở vào la bàn, rất nhanh sau đó, chiếc la bàn kia run lên, đột nhiên bay ra ngoài.
“Trên bầu trời, phàm là những thứ thuộc về hỏa diễm giống như thứ này đều sẽ bị cảm giác được. Tao muốn xem xem mày chạy đâu cho thoát”
Người đàn ông râu ngắn phát động cơ thể bay theo la bàn.
“Không hay rồi, tên này có thể cảm nhận được tinh thạch”
Trên cao, đồng tử của Tân Trạm hơi co lại, cảm giác tỉnh thạch trong tay lóe lên ánh sáng, mùi vị của hỏa diễm không thể giấu được cứ phát ra, dường như đang đáp lại thứ gì đó.
Thứ này không thể cất vào không gian chứa đồ, mà nếu mình cứ giữ thứ này chắc chắn sẽ bị gã đàn ông râu ngắn kia bắt được.
Đương nhiên là không thể vứt bỏ thứ này được, mình gây ra tình huống này chính là vì tinh thạch hỏa diễm trong mặt trời kia, tuyệt đối không thể hai tay dâng lên được.
Tân Trạm nhíu mày, nếu như đã không thể che giấu được vậy anh cũng không cần ẩn thân nữa, hơi thở của anh phát ra, đột nhiên mạnh mẽ lao xuống đất.
“Giao tinh thạch ra đây, ông già này sẽ tha chết cho cậu.”
Trông thấy Tân Trạm hiện thân, người đàn ông râu ngắn quát to.
Tân Trạm không nói lời nào, đột nhiên phi xuống đất.
Sau đó, anh phóng ra hai luồng chí hỏa, khiến cho hai hộ vệ nhà họ Tống bay đến can ngăn phải vội vàng rút lui về phía sau.
Sau đó Tân Trạm đột ngột lao vào trong bầy yêu thú.
Thế nhưng lại xuất hiện một cảnh tượng đáng ngạc nhiên, khiến cho người nhà họ Tống sửng sốt chính là những yêu thú có tu vi cực cao rất khó để đối phó lại không hề có hứng thú gì với Tân Trạm, hoàn toàn phớt lờ anh.
“Thành công rồi.”
Trái tim của Tân Trạm bình tĩnh lại, những con yêu thú hỏa diễm này lấy hỏa diễm làm gốc, mình mang theo tinh thạch trong mặt trời kia, tỏa ra loại mùi mà chúng thường hấp thu, thế thì sao chúng nó có thể có thái độ thù địch với người sở hữu thứ này chứ.
Nhỡ ra mà mình chết, viên tinh thạch này sẽ biến mất, chúng nó cũng sẽ không hấp thu.
“Cậu cho là cậu trốn trong bầy yêu thú thì có thể chạy thoát sao?”
Người đàn ông râu ngắn cười lạnh, linh khí ngoài cơ thể hóa thành một chùm sáng rực rỡ, ông ta bay vút qua, vội vàng đuổi theo.
Ông ta đi tới đâu, đám yêu thú muốn ngăn cản đều bị người đàn ông thẳng tay giết chết.
Tân Trạm quay đầu lại nhìn người đàn ông râu ngắn đang không ngừng đến gần, bay về phía khu vực yêu thú dày đặc nhất.
“Bảo cậu giao ra cậu không giao, vậy ông già này chỉ có thể đánh chết cậu thôi.”
Vẻ mặt người đàn ông râu ngắn dữ tợn, ông ta căn đầu lưỡi, phun ra một ngụm máu tươi. Dòng máu kia hóa thành một thanh huyết kiếm màu đỏ, đâm thẳng về phía Tân Trạm.
Tân Trạm nghiêng người qua một bên, tránh khỏi công kích của huyết kiếm, nhưng ngay sau đó, huyết kiếm này lại hóa thành hình người đàn ông râu ngắn, đột nhiên đánh về phía đầu Tân Trạm một cái.
Sắc mặt Tân Trạm bình tĩnh, thi triển Càn Khôn Di Chuyển Quyết, trước khi lòng bàn tay của nam nhân rơi xuống, hắn đã lao vào khu vực có nhiều quái vật nhất.
Sau vài lần thi triển Càn Khôn Di Chuyển Quyết liên tiếp, Tân Trạm hoàn toàn chui vào trong bầy yêu thú, lúc này mới có chút nghĩ lại mà hoảng.
Hoàn cảnh vừa rồi cực kỳ nguy hiểm, bản thân anh dung hợp với bản nguyên của nhà họ Khổng, phản ứng vốn đã rất nhanh, nhưng kể cả như vậy, Tân Trạm cũng cảm thấy một nửa đầu tê rần, dường như máu chảy ra trên da, trong tai anh như có tiếng nổ vang.
Chương 1641
Ngay cả khi lòng bàn tay của người đàn ông không đánh xuống, luồng khí bị cuốn theo kia đã đủ khiến anh không thể chịu nổi.
Mình chỉ cần chậm một giây thôi, đầu mình sẽ bị đánh nát.
“Đây là sự khủng bố của cảnh giới Phân Thần Cấp chín ư?
Mình không có bất kỳ cơ hội nào để chiến đấu một mình với ông ta”
Tân Trạm bay một mạch, nhìn về phía người đàn ông đang không ngừng đánh yêu thú phía sau.
“Đây đều là yêu thú cấp sáu bảy thần cảnh, dù thực lực khá mạnh nhưng yêu thú nơi này không đủ thông minh, còn xa mới cùng cấp bậc với tu sĩ. Muốn đối phó với người này thì không đủ dùng”
“Hoặc là xuống dưới đất? Có lẽ dưới đất có nhiều yêu thú hơn” Tân Trạm thầm nghĩ.
Nhưng đúng vào lúc này, Tân Trạm cảm nhận được Liễu Mộng truyền âm đến.
“Tìm thấy Hỏa Diễm tinh thạch dưới đất rồi, bây giờ anh đang ở đâu? Sao tôi lại cảm nhận được có người đang đánh nhau ở bên trên” Liễu Mộng nói.
“Tôi đang lấy tinh thạch trong Kiêu Dương nên trời đất thay đổi, bị nhà họ Tống phát hiện” Tân Trạm cười khổ nói.
“Thế phải làm sao, giờ tôi đi lên giúp anh” Liễu Mộng cũng căng thẳng nói.
“Không cần, tạm thời tôi còn có thể giữ chân bọn họ, cô giúp tôi thử nghiệm một chút”
Sau đó Tân Trạm nói suy nghĩ của mình ra.
Đây cũng là nơi mình nghĩ có khả năng trở mình nhất.
Truyền âm xong, Tân Trạm từ bỏ kế hoạch đi vào lòng đất, tiếp tục đi dạo xung quanh nhìn yêu thú cùng với người đàn ông râu ngắn.
Dù yêu thú đất Hỏa Diễm nhiều những cũng không phải vô tận, sau khi giết hết một đám, phải sau một lúc đám thứ hai mới xuất hiện.
Hành động của Tân Trạm ngoại trừ dẫn người đàn ông râu ngắn đến, còn có sự chú ý của người nhà họ Tống.
Trong nháy mắt, người nhà họ Tống bao vây bốn phía, Tân Trạm lập tức chống trái đỡ phải, chỉ có thể khổ sở chống đỡ dựa vào Càn Khôn Di Chuyển Quyết.
Đột nhiên.
Trong không trung, một tấm lưới màu vàng nhanh chóng rơi thẳng xuống người Tân Trạm.
Tân Trạm lại dùng Càn Khôn Di Chuyển Quyết lần nữa, đồng tử đột ngột co lại.
Tấm lưới này lại di chuyển theo mình như hình với bóng.
“Anh tưởng rằng nhà họ Tống chúng tôi là dòng họ hạng nhất Đông Hoàng mà không giữ lại thủ đoạn nào sao?”
Người đàn ông râu ngắn lạnh lùng cười nói: “Tấm lưới này di chuyển theo thần thức của anh, dù thuật pháp không gian của anh có đặc biệt đến mức nào cũng không thể trốn thoát được sự truy đuổi của tấm lưới này”
Trong khi nói, tấm lưới đột nhiên to ra vài dặm giống như bàn tay lớn che trời, lúc nó rơi xuống giống như cái bát úp giam Tân Trạm trong lưới, sau đó từng sợi màu vàng lóe sáng ép cho không gian xung quanh không ngừng co nhỏ.
Tân Trạm hơi chau mày, trong khoảnh khắc vật này rơi xuống thì bóp nát một lá bùa.
Sương mù lập tức bốc lên, bóng dáng Tân Trạm biến mất trong làn sương.
“Trốn được nhất thời chứ không trốn được cả đời. Đợi tôi xua tan làn sương này xem anh còn có thể chạy như thế không” Người đàn ông cười khẩy, linh khí toàn thân dâng lên, thổi bay đám sương trong tấm lưới.
Sau đó tự mình chui vào trong đi bắt Tân Trạm đó.
“Bây giờ anh không còn chỗ chạy nữa rồi”
Bay chưa được bao xa thì người đàn ông nhìn thấy Tân Trạm đang đứng trên một gò núi, không khỏi cười khẩy.
Chương 1642
Trước sau trái phải đều trong tấm lưới, trừ khi Tân Trạm có thể chui xuống dưới đất, nhưng một khi anh xuống dưới đất thì sẽ mất đi ưu thế về tốc độ, rất nhanh sẽ bị mình bắt được.
“Thần cảnh phân làm ba cấp, tu vi này của anh có thể dây dưa với tôi lâu như thế cũng là một nhân tài, đáng tiếc không nên đối đầu với người nhà họ Tống tôi, bây giờ lấy tinh thạch ra đây thì tôi sẽ cho anh được thoải mái”
“Anh muốn tinh thạch?” Tân Trạm mỉm cười nhìn người đàn ông, buông tay nói: “Ngại quá, anh có ngửi thấy mùi của tỉnh thạch trên người tôi không?”
Nụ cười của người đàn ông cứng lại, thần thức của anh ta quét trên người Tân Trạm, biến sắc trong nháy mắt.
Quả nhiên trên người Tân Trạm không có mùi của Hỏa Diễm tỉnh thạch đó, từ lúc nào tên này đã chuyển vật này đi.
Anh ta lại lấy la bàn ra, lần này la bàn bay đến nửa chừng thì đột nhiên rơi xuống đất.
“Loài sâu bọ nhà anh đem tỉnh thạch đi đâu rồi? Còn không nói nữa thì ông đây lấy mạng anh”
Người đàn ông giận dữ, đuổi theo lâu như thế lại không thấy Hỏa Diễm tinh thạch, anh ta bước đến một bước, giơ tay ra muốn tóm lấy cổ Tân Trạm.
Nếu Tân Trạm không nói thì anh ta sẽ bẻ gãy cổ đối phương.
“La bàn này thông minh hơn anh đấy”
Đối mặt với người đàn ông đang đánh tới, Tân Trạm vô cùng bình tĩnh, ánh mắt lóe lên vẻ chế giễu.
Âm ầm!
Khi người đàn ông xông tới, mặt đất trong sa mạc đột nhiên sụp xuống.
Một cái hố lớn đúng lúc xuất hiện dưới chân người đàn ông.
“Cái gì?” Người đàn ông biến sắc nhìn xuống phía dưới.
Chỉ thấy một con yêu thú to lớn nhào thẳng lên từ phía dưới đất chỗ anh ta.
Nó quơ chân trước sắc như dao, nhanh như chớp quẹt qua người đàn ông.
Xoẹt một tiếng.
“Đương nhiên, trừ khi thứ chúng tôi khống chế được là bản nguyên của nó”
Một bên khác, Liễu Mộng bay ra từ sâu trong sa mạc, bên cạnh còn có hai con yêu thú.
Cũng là cảnh giới Phân Thần Cửu!
Người đàn ông nhìn chằm chằm vào tay Liễu Mộng, rõ ràng trong tay cô ấy có hai tấm Hỏa Diễm tinh thạch.
Hai tấm, rốt cuộc bản nguyên Hỏa Diễm này có bao nhiêu?
“Tân Trạm, suy đoán của anh không sai, tôi dẫn khí tức tinh thạch này để bồi dưỡng cho yêu thú, yêu thú này thăng cấp rất nhanh” Liễu Mộng cười nói, đưa tinh thạch cho Tân Trạm.
Chương 1643
“Bây giờ khoanh tay chịu trói thì tôi sẽ tha cho anh một mạng” Tân Trạm nhìn chằm chằm người đàn ông râu ngắn nói.
“Tha cho tôi? Năm mơ đi” Người đàn ông râu ngắn cười lớn.
“Dù mấy người có được yêu thú cấp chín thì cũng chỉ là súc sinh trí tuệ ngu dốt, không phải là đối thủ chúng tôi.”
Sau sự ngạc nhiên ban đầu thì người đàn ông râu ngắn nhanh chóng bình tĩnh lại, anh ta phóng linh khí cuộn trào như sóng cuộn, cát vàng xung quanh chấn động, trong tấm lưới màu vàng, anh ta nhanh chóng lao về phía Tân Trạm.
“Tôi sẽ giải quyết mấy con yêu thú này trước rồi giết mấy người sau.”
“Ngạo mạn” Liễu Mộng nhướng mày, ba con yêu thú cảnh giới Phân Thân Cửu gầm lên lao về phía người đàn ông.
Một người ba thú đánh nhau, người đàn ông râu ngắn lại không bị yếu thế, ngược lại còn dựa vào kinh nghiệm và kỹ xảo khiến ba con yêu thú cảnh giới Phân Thần Cửu bị khống chế.
“Cứ tiếp tục đánh thế này thì không được” Liễu Mộng nhíu mày.
“Không bằng tôi lại đi xuống thăng cấp mấy con yêu thú”
Nhưng cô hơi lo lắng nhìn lên trên không.
Mà tấm lưới màu vàng đó không ngừng thu nhỏ, sợ là không kịp.
“Không cần, vật này có thể khiến yêu thú thăng cấp, sao lại không thể dùng cho chính tu sĩ?”
Một câu nói của Tân Trạm khiến Liễu Mộng ngây người.
“Anh ta nói đúng, những yêu thú này thực sự không đủ đánh nhau với nhà họ Tống, nhưng nếu tôi có thực lực này thì sao?”
Trong ánh mắt kinh ngạc của Liễu Mộng, Tân Trạm nói xong rồi nuốt luôn hai tấm Hỏa Diễm tinh thạch vào bụng.
“Anh đừng làm liều, đó là tinh chất Hỏa Diễm đấy” Liễu Mộng nông nóng nói.
“Bản chất của tinh chất Hỏa Diễm và bản nguyên Hỏa Diễm không có gì khác nhau, nếu yêu thú này có thể hấp thụ lực Hỏa Diễm để thăng cấp, tôi có được bản nguyên Hỏa Diễm, sao lại không thể?”
Ánh mắt Tân Trạm lóe lên vẻ kiên định.
Sau khi anh nuốt tỉnh thạch thì cảm thấy tinh thạch hóa thành linh dịch trong nháy mắt, cảm giác nóng rực lan ra cả người.
Giống như nuốt thần dược mạnh nhất thế gian, Tân Trạm chỉ cảm thấy toàn thân kêu răng rắc, linh dịch sưởi ấm cả người, vô cùng thoải mái, giống như ngày lạnh chui vào suối nước nóng, gần như muốn kêu thành tiếng.
Một sức mạnh dọa người không ngừng lan ra thuận theo tứ chỉ, lục phủ ngũ tạng.
Từng luồng khí tức không bị khống chế tuôn ra từ người Tân Trạm, tóc anh bị thổi ngược ra phía sau, ống tay áo bay phần phật, cát vàng xung quanh cũng bay lên.
“Quả nhiên không sai, tinh chất nơi này không liên quan gì với bản nguyên lĩnh ngộ của tu sĩ, sao còn cần phải chia thành ngũ hành để tu sĩ tự mình chọn lựa”
Ánh mắt Tân Trạm lóe ánh sáng, đột nhiên thúc đẩy sức mạnh này.
Rầm!
Một luồng khí vô cùng mãnh liệt tỏa ra lấy Tân Trạm làm trung tâm.
Lưồng khí này có sức nóng rất mạnh như sóng cuộn biển trào, càn quét đất trời.
Liễu Mộng ở bên cạnh không chịu được, bay ngược về sau, ba con yêu thú cũng sợ hãi kêu lên lùi lại.
Dù bây giờ cô ấy không có tinh thạch, nhưng ba con yêu thú đều được cô ấy thăng cấp cảnh giới, thế nên không tấn công cô ấy.
Người đàn ông tóc ngắn đó cũng không thể chịu được, lùi mạnh về phía sau.
“Anh làm gì thế?” Anh ta nghi ngờ không thôi, nhìn Tân Trạm cách đó không xa.
Tân Trạm không trả lời, sau khi anh phóng luồng khí đó ra, không ngừng có ngọn lửa mãnh liệt thuận theo dưới chân anh mà bay lên.
Chương 1644
Luồng khí thật mạnh, chắc chắn anh đã nuốt tinh thạch đó. Thực lực của anh bây giờ chắc chắn không phải là cảnh giới Phân Thần cấp ba, hơn nữa còn không ngừng tăng lên, rốt cuộc muốn thăng cấp đến cảnh giới nào.
Trái tim người đàn ông run rẩy, cảm nhận được sự nguy hiểm tỏa ra từ Tân Trạm lúc này, lúc ngọn lửa lan đến bên chân thì nhanh chóng lùi về sau.
Lúc này, ngoài tấm lưới màu vàng, không ít bảo vệ nhà họ Tống ngừng chân, tập trung chăm chú nhìn vào sự thay đổi bên trong.
Nếu Tân Trạm có thể nhảy từ bên trong ra thì bọn họ sẽ không chân chờ gì mà ra tay.
“Sao đột nhiên nhiệt độ lại tăng cao hơn thế”
Một bảo vệ lau tránh, đã có linh khí bảo vệ mà bọn họ vẫn cảm thấy nóng như thiêu đốt.
Xì một tiếng.
Ngay sau đó, một bóng người bay từ trong tấm lưới, bảo vệ nhìn kỹ, lại là người đàn ông tóc ngắn.
“Mau lùi lại!”
Sau khi anh ta xuất hiện thì hét to một tiếng.
Những người còn lại ngây ra, không hiểu chuyện gì.
Tân Trạm đã bị tấm lưới vây lại, sao bọn họ lại phải lùi lại.
Nhưng ngay sau đó, bọn họ biến sắc, cảm nhận được nhiệt độ khiến người ta run rẩy bốc lên ngay phía dưới tấm lưới.
Răng rắc, tấm lưới màu vàng đó như thể không chịu được nhiệt độ này, phát ra tiếng đôm đốp.
Sau đó trên bề mặt như có băng tuyết tan chảy dưới nhiệt độ này.
Lúc này, cuối cùng bọn họ cũng hiểu ý của người đàn ông, vội vàng lùi về phía sau.
Tấm lưới màu vàng, bảo bối đỉnh cấp của nhà họ Tống gần như hoàn toàn bị đốt thành khói trong nháy mắt.
Ngọn lửa điên cuồng không gì có thể cản được, sau đó đột ngột lan ra bốn phía, hướng thẳng về phía chân trời.
Sa mạc chấn động, ngọn lửa mãnh liệt hừng hực mở ra sóng gió, thổi bay cát sỏi, cát vàng bay rợp đất trời.
Đám người Nhiếp Phong Đình ở đằng xa cũng cảm nhận được tình hình bất bình thường này.
“Mọi người giữ vững trận pháp, nhà họ Tống có vấn đề rồi”
Nhiếp Phong Đình lớn tiếng nói.
Trong lòng anh ta biết Tân Trạm đã đánh nhau với nhà họ Tống rồi, thế nên muốn ổn định những tán tu này, không thể để bọn họ gây trở ngại cho Tân Trạm.
Trái tim mọi người cũng run rẩy, bốn không có mấy người hứng thú đi đến chỗ nguy hiểm đó, bị Nhiếp Phong Đình nói thể thì bọn họ càng bỏ suy nghĩ đó đi.
Đứng ở chỗ yêu thú tụ họp, Tân Trạm hít sâu một hơi.
Lúc này toàn thân anh đều bị ngọn lửa vây quanh, ngay cả làn da cũng trở thành màu lửa.
Bọn yêu thú xung quanh đều cúi rạp mình xuống, thấp giọng kêu to như thể hiện sự thần phục.
Cảm nhận được bản nguyên ngọn lửa trong người như đang trào lên, ánh mắt Tân Trạm sáng lên, đây là sức mạnh vô cùng mạnh mẽ mà trước giờ mình chưa từng điều khiển.
Đây là sức mạnh bản nguyên đến từ Như Ý Tiên Tôn, mạnh hơn rất nhiều so với mình tự nuốt ba quả Nguyên Lôi.
Một sự tự tin lan ra từ đáy lòng.
Mượn sức mạnh từ ngọn lửa này, Tân Trạm cảm thấy không ai có thể đánh bại mình của lúc này.
Anh vừa suy nghĩ đến, thân thể đã hóa thành một ngọn lửa, đột ngột bước đến giữa không trung.