“Liễu Mộng, người phụ nữ này đã đi ra rồi: Đôi mắt của Hạ chấp sự đột nhiên sáng lên, lập tức tập trung vào bóng dáng của Liễu Mộng.
“Ông định đi bắt người tên Liễu Mộng này?”Thôi trưởng lão nhíu mày nói.
Bản thân ông ta không có hứng thú với người phụ nữ này, nhưng ông ta lo lắng Hạ chấp sự vì như vậy mà đem tất cả mọi người rời đi, như vậy thì chỉ còn mỗi ông ta công phá trận pháp này không biết bao giờ mới xong.
“Đừng lo lắng, cô ta quả thật là mục tiêu lớn nhất của Ám Ảnh Minh chúng tôi” Hạ chấp sự nói: “Nhưng mà đám thanh niên kia lại khiêu khích người của Ám Ảnh Minh tôi, chúng tôi cũng không muốn quản quá, trước tiên ông và tôi đi bắt tên Liễu Mộng kia, tôi mang theo một ít người, được không?”
Đôi mắt của Thôi trưởng lão loé lên.
Bản thân đến đây là để bắt Tân Trạm, thật sự là không muốn quản mấy việc vớ vẩn này.
Nhưng nếu Hạ chấp sự đem toàn bộ người của Ám Ảnh Minh đi thì bản thân ông ta phải lao lực mà đánh phá pháp trận này.
“Có thể, tôi cùng với ông đi bắt người phụ nữ đó, để những người còn lại phá trận, tuyệt đối không thể để thằng nhóc kia chạy trốn”
“Yên tâm, cho dù cậu ta có phá được cảnh giới thì chẳng qua cũng là cấp một của cảnh giới Phân Thần, tôi để những tu Sĩ cấp năm ở lại”
Hạ chấp sự nói xong, thân thể đã bay về hướng Liễu Mộng.
Đồng thời Thôi trưởng lão cũng bay ra ngoài.
Về phần Ám Ảnh Minh, chỉ có rất ít người thực lực cao cường, dưới sự ra lệnh của Hạ chấp sự, cũng truy đuổi Liễu Mộng.
Giống như Vương Tử và Thu Vũ, bọn họ đều được Hạ chấp sự giữ lại.
Trong lòng Thôi trưởng lão cũng an tâm một chút.
“Người phụ nữ này bỏ chạy, làm cho người trấn giữ trận pháp càng trở nên yếu đi, dễ dàng đánh phá”
Vương Tử trở thành chỉ huy của những người có mặt, anh †a hét lên, dẫn đầu bắn phá đội hình.
Trong sơn cốc, Tân Trạm cuối cùng cũng thở sâu, mở mắt ra.
“Cuối cùng thì tôi cũng đã hập thụ xong mười bản nguyên”
Mà quá trình này thì lại lâu hơn tưởng tượng của bản thân rất nhiều.
Tân Trạm nhìn bốn phía xung quanh, đều không thấy Liễu Mộng và đám người Diệp Thành, nhưng mà lại cảm nhận được Huyền Vũ Tỏa Linh Trận không ngừng rung động, chắc là đã đi trấn thủ trận pháp rồi.
“Bên dưới nuốt quả Lôi Nguyên, thì có thể đột phá được cảnh giới, đợi đến khi cảnh giới phần thần thì lập tức giết”
Trong đầu Tân Trạm không ngừng suy nghĩ, liền đem ba miếng có đầy quả Lôi Nguyên ra ngoài.
Trải qua mấy ngày được bồi dưỡng, những quả Lôi Nguyên đã chín hoàn toàn, những tia quang điện loé sáng ở xung quanh quả, cảm nhận được ở bên trong tràn ngập bản nguyên lôi.
Tân Trạm cầm một quả lên, sau đó cắn một miếng.
Quả Lôi Nguyên này mùi vị không nhiều, nhưng nước trái cây đậm đà, sau khi vào miệng đã hóa thành một khối hơi thở tràn vào trong cơ thể.
Sau ba hai miếng, Tân Trạm nuốt quả Lôi Nguyên, lập tức cầm lấy quả thứ hai.
Chẳng bao lâu, ở thế giới bên ngoài có thể làm cho vô số cường giả điên đảo của cảnh giới Phân Thần, vô số quả bản nguyên ở trong Tụ Bảo các đều bị Tân Trạm nuốt liên tiếp.
Khi cái thứ ba được nuốt vào.
Rầm!
Tân Trạm chỉ cảm thấy đầu óc như muốn nổ tung, bên ngoài cơ thể không tự chủ được mà phát ra những tia hồ quang điện.
“Phóng không kiểm soát chứng tỏ tôi đã hấp thu bản nguyên lôi đến cực hạn”
Tân Trạm nhìn hai tay, anh có loại linh cảm chỉ cần thần trí động đậy là có thể tạo ra sấm sét.
“Chẳng qua anh muốn xem bên trong không gian bản nguyên, tôi hấp thụ được bao nhiêu bản nguyên lôi”
Cả nhà tham gia Group Facebook bên em để báo lỗi và nếu như web em có sập thì bên em sẽ thông báo nhé. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!