“Tôi có thể đồng ý với cậu, nhưng nếu các cậu trở về cứu người, nhất định sẽ hối hận” Diệp Khắc Long nghiến răng nói.
Dù sao ông ta cũng không phải đang nguyền rủa Tân Trạm cùng những người khác, nếu như đám người Tân Trạm thất bại, ông ta là người phản bội hai lần, nhất định Diệp Trảm Long sẽ không buông tha cho ông ta.
Nhưng ngoại trừ Tân Trạm và Cung Doãn, hai người ở Hợp Thể cảnh ra, những tộc nhân khác đều ở cảnh thần phó phân hoặc thấp hơn, bọn họ lấy gì để đấu lại đại trưởng lão có binh hùng tướng mạnh chứ?
Sau khi Diệp Khắc Long đồng ý, Tân Trạm tạm thời giải tán tác dụng của độc đan trong người ông ta.
Sau đó hỏi một lượt về chuyện liên quan đến dinh thự của nhà họ Diệp và chuyện đám người đại trưởng lão phản bội.
“Không phải đại trưởng lão, mà là nhị trưởng lão cầm đầu phản bội, sao có thể như vậy được?”
Diệp Thành cũng bị sốc khi nghe thông tin do Diệp Khắc Long cung cấp.
Bảy vị trưởng lão của nhà họ Diệp, ngoài người chú là Diệp.
Long Xuyên là người quen thuộc nhất với anh ta ra, vị trưởng lão thứ hai Diệp Trảm Long là người mà anh ta thường xuyên gặp nhất, người đó thực sự kiểm soát mọi công việc lớn nhỏ của nhà họ Diệp và có quyền hành vô cùng lớn.
Hơn nữa ông ta đối xử với mọi người cũng rất dịu dàng, giống như một ông già tốt bụng, Diệp Thành không ngờ rằng lần phản bội này hóa ra lại do ông ta cầm đầu.
Ngược lại, đại trưởng lão luôn sống giản dị, tạo cho người †a cảm giác cô độc, kiêu ngạo, vì nhiều năm trước từng làm sai nên không có nhiều quyền lực.
Ông ta mới là người nên phản bội chứ.
“Hừ hừ, vậy mới nói biết người biết mặt mà không biết lòng, mọi người đều cho rằng ông hai là người hiền lành tốt bụng nhất, nhưng thật ra ông ta lại là người có nhiều tham vọng nhất”
“Thậm chí hai mươi năm trước, ba mẹ của cậu bị tấn công bởi một kẻ bí ẩn và chết ngay tại chỗ. Ông của cậu vì bảo vệ anh mà bị thương nặng, phải để cậu đi qua một lối đi bí mật, đều có thể là do ông ta làm.” Diệp Khắc Long đã chết tâm, bây giờ cười đang cười lạnh, trực tiếp nói ra bí mật của nhà họ Diệp.
“Ông nói cái gì? Là ông ta đã giết ba mẹ tôi.”
Hai mắt Diệp Thành đột nhiên đỏ lên, túm lấy Diệp Khắc Long, cả người run lên.
“Cậu sắp bóp chết tôi rồi” Diệp Khắc Long ho khan.
“Nói tất cả những gì ông biết, nếu không tôi sẽ chôn sống ông”
Tân Trạm đi tới, vỗ vỗ vai Diệp Thành, an ủi để anh ta thả lỏng.
Diệp Thành hít dâu một hơi, đẩy Diệp Khắc Long lên ghế.
“Nói cho tôi biết, tôi về nhà họ Diệp lâu như vậy, sở dĩ nhà họ Diệp luôn tránh nói về chuyện đó là bởi vì chuyện này có liên quan đến Diệp Trảm Long đúng không?”
Diệp Thành nghiến răng nhìn Diệp Khắc Long.
“Dù sao thì đó cũng là một bí mật được che giấu rất kỹ. Sở dĩ tôi đoán được như vậy là bởi vì tình cờ biết rằng Diệp Trảm Long đã xuất hiện ở khu vực đó vào đêm ba mẹ cậu qua đời.”
Diệp Khắc Long hừ lạnh, nói: “Ba mẹ cậu ôm đứa trẻ sơ sinh trở về, ngoại trừ một số ít người biết ra thì còn có ai? Hơn nữa, đường xá xa xôi, Diệp Trảm Long tình cờ xuất hiện, lại xảy ra chuyện ba mẹ cậu bị tấn công. Mà trùng hợp ở chỗ, trong ba tháng tiếp theo, Diệp Trảm Long giống như đã bốc hơi khỏi thế giới này vậy”
“Diệp Trảm Long có quyền lực lớn, tôi vốn định đem chuyện này theo vào trong quan tài, nhưng ở trong tình huống bây giờ cũng không quan tâm nữa.”
“Tân Trạm, nếu nhị trưởng lão giết ba mẹ tôi, tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho ông ta”
Diệp Thành nắm chặt tay.
“Yên tâm Diệp Thành, nếu như chắc chản, tôi nhất định sẽ giúp cậu báo thù”