Đương nhiên là nếu muốn ngưng tụ ra loại Hỏa Long nào thì tu sĩ phải khống chế được loại Chí Hỏa tương ứng đó.
Hơn nữa không chỉ như vậy, mỗi khi có thêm một loại Chí Hỏa thì tu sĩ sẽ có thể ngưng tụ thêm một con Hỏa Long.
Tân Trạm nắm giữ năm loại Chí Hỏa nên anh nhiều nhất có thể gọi ra năm con Hỏa Long to lớn bay cao khắp nơi, chiến đấu cho anh.
Đương nhiên là Hỏa Long có sức mạnh gì, mạnh đến mức nào thì sẽ được quyết định bởi với cường độ Chí Hỏa của tu sĩ, mà theo công pháp từng nói thì Hỏa Long mạnh nhất thậm chí có thể hòa tan một vị cường giả cảnh giới Độ Kiếp.
Tân Trạm nhìn chữ viết, giọng điệu và cách dùng từ lưu lại trong công pháp, anh càng ngày càng có thể xác định công pháp này chính là do Thiên Hỏa Tiên Tôn lưu lại, từ đó cũng có thể chứng minh thuật này thật sự là Tiên thuật truyền thừa.
“Đáng giá!”
Tân Trạm hít sâu một cái, tim đập thình thịch.
“Hạt châu Bản Nguyên mới giá trị bao nhiêu linh tệ cơ chứ?
Cho dù nó có đáng giá mấy nghìn Tử Kim linh tệ cũng hoàn toàn không mua được một bộ Tiên Quyết không trọn vẹn chứ đừng nói đến chuyện bộ Tiên Quyết đó còn phù hợp với mình nữa.
Huống chỉ thuật này là Thiên Hỏa Tiên Tôn lưu lại, Thiên Hỏa Tiên Tôn chính là tu sĩ có đại thần thông ở thời kỳ Thượng Cổ, chỉ dựa vào Chí Hỏa đã có thể tung hoành khắp nơi, lập nên uy danh hiển hách”
Tân Trạm vừa nghĩ tới đó thì đã cảm thấy nguy hiểm khi suýt bị gọt thành nhân côn lúc trước cũng không quá khó chấp nhận rồi.
“Hả?
Sau khi tạm thời thu hồi tâm tư từ bên trong công pháp, Tân Trạm đột nhiên chú ý tới tình huống khác thường của Vô Tự Thiên Thư trong đầu mình.
“Sau khi mình lấy ra nội dung được Vô Tự Thiên Thư hoàn thiện thì đáng lẽ nó sẽ khép kín lại, khôi phục thành dáng vẻ của cuốn sách như lúc trước chứ?
Thế nhưng lần này mình đã lấy đi chiêu đầu tiên của Thiên Hỏa Ngự Long Quyết rồi mà Vô Tự Thiên Thư vẫn mở rộng ra như cũ, cứ như có thứ gì đó vẫn chưa lấy đi vậy: Tân Trạm cảm thấy tò mò, anh bay thẳng lên phía trước Vô Tự Thiên Thư.
Lúc này anh thấy trên trang sách to lớn có viết mấy chữ mờ mờ.
“Thiên Hỏa Ngự Long Quyết, chiêu thứ hai: “Chiêu thứ hai ư, nhưng vì sao nó không hoàn thiện luôn?”
Tân Trạm lộ ra vẻ nghỉ ngờ.
Vô Tự Thiên Thư có thể sửa chữa tất cả mọi thứ trên đời, với nó chỉ có hai tình huống: một là không phù hợp điều kiện nên không thể tu sửa được, hai là hoàn toàn tu sửa, tình huống như thế này là mới sửa được một nửa hay sao?
Tân Trạm đưa tay chạm vào bên trên trang sách, anh đột nhiên cảm thấy có một luồng sức hút kỳ quái đang hình thành phía trên trang sách từ đầu ngón tay của mình.
Tân Trạm sợ hết hồn, anh nhanh chóng thu tay về.
“Loại sức hút này có cảm giác cực kì quen thuộc, nó chính là vòng xoáy màu đỏ thẫm hại mình hôn mê một ngày khi trước.
Lẽ nào linh khí và tiên khí mà mình cung cấp lúc trước chỉ đủ để tu sửa một chiêu của bộ công pháp này, còn hai chiêu còn lại thì tuy Vô Tự Thiên Thư có thể tu sửa nhưng cần mình phải cung cấp năng lượng thêm một lần nữa chăng?”
Tân Trạm đăm chiêu, con ngươi lấp loé.
Từ tình hình trước mắt thì có vẻ là như thế này, có điều nếu như anh đồng ý tu sửa thì có lẽ Vô Tự Thiên Thư này sẽ rút khô anh một lần nữa mất.