Rầm!
Con hắc long bay xuống va chạm với làn ánh sáng kia.
Lãnh Uyên Thư ra sức chỉ huy Ngọc Như Ý ngăn cản ngọn lửa màu đen kia.
“Chỉ có chút thủ đoạn con cỏn mà dám thể hiện trước mặt tôi sao”
Quỷ Hỏa cười nham hiểm một cái và đánh ra chưởng thứ hai, con hắc long thứ hai lại gầm gừ bay ra.
Bỗng chốc bị sự tấn công của hai con hắc long, Ngọc Như Ý chịu hết nổi phát ra một tiếng vang rất lớn rồi vỡ vụn hoàn toàn.
Lãnh Uyên Thư cũng bị đánh bay ra phía sau, cô ta đã bị trọng thương, miệng trào ra máu tươi.
Đồng thời, trận pháp bên cạnh Tân Trạm đã phát ra thứ ánh sáng chói lóa đến cực hạn.
Làn không khí huyền ảo cứ không ngừng chuyển động, Tân Trạm kéo lấy Lãnh Uyên Thư và bay vào trong trận pháp.
“Đừng hòng chạy thoát”
Quỷ Hỏa quát lớn, hai con hắc long đột nhiên bay về phía Tân Trạm.
Sắc mặt Tân Trạm trông rất nghiêm trọng, trong vạt áo bay ra một lượng lớn Phù Lục để làm ngưng tụ làn ánh sáng kia.
Cùng với âm thanh xé trời vang lên, những tấm Phù Lục có tác dụng phòng ngự này đã bị hắc long làm cho phát nổ.
Nhưng đồng thời một con hắc long cũng bị tiêu diệt và nhanh chóng biến mất.
Thế nhưng con hắc long còn lại đã xông vào trong trận pháp và gầm gừ về phía hai người họ.
“Hết cách rt Tân Trạm lúc này đã không còn sức lực để chống lại nữa.
Anh chau mày lại và ôm lấy Lãnh Uyên Thư kéo cô ta về phía sau lưng mình.
Sau đó toàn thân anh phát ra U Lam Minh Hỏa và cố dùng cơ thể mình để chịu đựng sự tấn công của hắc long.
Con hắc long bay xuống va chạm với U Lam Minh Hỏa tạo ra một tiếng nổ cực lớn.
Trận pháp Truyền Tống được khởi động, cơ thể Tân Trạm và Lãnh Uyên Thư đã hoàn toàn biến mất.
“Chết tiệt!”
Quỷ Hỏa quát lên một tiếng, lúc này ông ta mới đáp xuống đất và trừng mặt nhìn hai người họ rời khỏi.
Ông ta phẫn nộ đạp một cái khiến trận pháp bị phá hủy hoàn toàn.
“Trưởng lão, làm thế nào đây?”
Ba người mặc áo đen lúc này cũng thở hổn hển chạy đến bên cạnh Quỷ Hỏa.
“Hừ, tên nhãi này khá thông minh đấy, biết bày sẵn trận pháp để lánh nạn sai khi truy đuổi Lão Hắc”
Giọng nói Quỷ Hỏa trầm xuống: “Nhưng suốt cả chặng đường truy đuổi, những khu vực anh ta bày Trận pháp Truyền Tống cũng chỉ có thể là lộ trình này thôi, vả lại vừa nãy còn bị tôi đánh trọng thương nữa nên không chạy xa được đâu.”
“Thông báo cho toàn bộ đệ tử Cực Hỏa Tông của nước Đại Vũ hãy.
tìm kiếm khắp khu vực này, nhất định phải tìm cho ra người này cho tôi, bất kể là còn sống hay đã chết.”
“Vâng”
Đối diện với Quỷ Hỏa đang đăng đăng sát khí, ba người kia chỉ có thể tuân lệnh mà thôi.
Trong chốc lát đã có vô số luồng sáng thần thức bay lên và truyền khắp nước Đại Vũ.
Những đệ tử đang mai phục trong Cực Hỏa Tông đều dần dần kéo đến khu rừng này.
Lúc này ở một vị trí cách khu rừng khá xa, Tân Trạm mới từ từ hiện thân.
Chương 1262
Anh vừa xuất hiện đã không chịu được phun ra một miệng máu tươi và suýt chút bị vấp ngã.
Sau lưng anh lúc này bị cháy đen cả một mảng lớn, trên đó còn có chút lửa đen đang bốc cháy khiến thần hồn anh đau đớn vô cùng.
Với trạng thái của mình bây giờ đối phó với Cảnh thần phó phân tam phẩm vẫn còn có chút miễn cưỡng, huống chỉ đối phương lại còn là cường giả nữa.
Tân Trạm hít một hơi thật sâu và nhìn vào lòng mình, Lãnh Uyên Thư không biết đã ngất đi từ lúc nào rồi.
Tình huống vừa rồi mình chịu một cú tấn công còn có thể sống sót chứ nếu Lãnh Uyên Thư bị đánh trúng thì chết chắc, trong tình huống đó thì mình phải ra tay bảo vệ thôi.
Vả lại lúc này anh còn không có thời gian đề xử lý vết thương, đối phương có thể đuổi theo bất cứ lúc nào.
Tân Trạm cố gắng sử dụng linh khí chịu đau bay lên và hướng về phía một ngọn núi ở phía xa.
dựa vào một tảng đá xanh và nhắm mắt lại. Qua trang nguồn trên hình đọc đi, đọc riết ở trang copy thế, họ có làm đâu?
Không biết bao lâu đã trôi qua, lúc này Lãnh Uyên Thư mới dần tỉnh lại.
Cô ta không hề bị thương nặng chỉ là bị tấn công ngược bởi bảo vật bị phá hủy thôi, cộng thêm cơn chấn động từ sự tấn công của con hắc long.
Cô vừa tỉnh lại, đầu tiên là có chút hoang mang nhìn không gian lạ lẫm xung quanh, cô ta không biết mình đã đến nơi nào.
Nhưng sau đó dưới sự soi sáng của mặt trăng, cô ta mới an tâm khi nhìn thấy Tân Trạm đang tựa người vào tảng đá xanh ngủ say.
Đại khái cô ta cũng đã đoán được sau khi Tân Trạm đưa cô ta rời khỏi thì đã tìm một nơi ẩn trú an toàn để trốn.
Lãnh Uyên Thư nhìn Tân Trạm bằng ánh mắt khá phức tạp.
Khi con hắc long xuyên qua những lớp Phù Lục và xông về phía mình thì cô ta vẫn còn chưa hôn mê.
Mắt nhìn con hắc long dữ tợn kia xông đến, nhất thời cô ta đã từng có suy nghĩ sẽ chết tại chỗ này mất.
Dù sao tên Quỷ Hỏa kia cũng có tu vi Cảnh thần phó phân tam phẩm, khi dốc hết sức tấn công tuyệt đối không phải chuyện đùa.
Bên cạnh cô ta cũng chỉ có một mình Tân Trạm, anh ta chỉ có Cảnh Xuất Khiếu thất phẩm, vả lại cũng chỉ là mối quan hệ hợp tác mà thôi, không thể nào vì cô mà chịu sự tấn công.
Trong tình huống đó ai mà không cứu bản thân trước chứ.
Chương 1263
Lẽ ra cô ta đã chuẩn bị tâm lý chịu chết rồi nhưng điều cô kinh ngạc là Tân Trạm lại ôm lấy cô ta và dùng cơ thể mình làm bức tường để ngăn chặn sự tấn công của con hắc long.
“Anh cứu tôi là bởi vì lo lắng không có Tông Chủ sẽ không thể đến Đăng Tiên Trì chứ gì?”
Lãnh Uyên Thư lẩm bẩm sau đó tự cười một mình.
Những lời nói này đến cô ta còn không tin nữa là.
Không có Đăng Tiên Trì thì Tân Trạm vẫn còn cách khác đề hồi phục thần thức.
Nhưng trong khoảnh khắc sống chết thì anh lại lựa chọn chấp nhận bản thân bị thương đề cứu người khác…Tân Trạm, rốt cuộc anh là một con người thế nào vậy.
Lãnh Uyên Thư nhìn khuôn mặt đang ngủ say của Tân Trạm dưới ánh sáng soi rọi của mặt trăng, đột nhiên cô ta cảm thấy miệng khô lưỡi nóng, trái tim hơi rung động.
Trước đó cô ta đề nghị Tân Trạm làm chồng của mình chủ yếu cũng vì lợi ích thôi.
Nhưng bây giờ cô ta cảm thấy trong lòng mình có chút tình cảm khác lạ đang thắp lên.
Một con người có năng khiếu thiên bẩm, tuổi trẻ tài cao, vả lại còn lương thiện thuần khiết, là người đang đề giao phó cả đời, những thứ này đâu phải dễ dàng kiếm được.
Đáng tiếc là trong lòng Tân Trạm đã có người mình thích rồi, Lãnh Uyên Thư còn nhớ cô ấy tên là Tô Uyên.
“Này, vãn bối, nhìn đủ chưa vậy”
Trong lúc Lãnh Uyên Thư đang thẫn thờ thì một giọng nói vang lên đột nhiên phá vỡ bầu không khí yên lặng và kéo cô quay về với thực tại.
“Ông là ai?”
Lãnh Uyên Thư định thần lại bèn nhìn thấy bên cạnh Tân Trạm có một ông lão với cơ thể huyền ảo được bao bọc bởi làn ánh sáng màu vàng nhạt.
Cô ta giật mình nhanh chóng lấy ra cây kiếm dài.
“Đừng lo lắng, tôi là người xấu hay người tốt chẳng lẽ cô không thể cảm nhận được sao?” Phù Ma có chút cạn lời.
“Xin lỗi tiền bối, là vãn bối quá nóng nảy, ngài là ông lão bảo hộ của Tân Trạm sao?”
Khuôn mặt Lãnh Uyên Thư có chút xấu hổ, lúc này cô ta mới cảm nhận thấy luồng khí của Phù Ma và Tân Trạm là hoàn toàn giống nhau.
“Vừa đúng vừa không đúng, đừng nói những chuyện này nữa, bây giờ cô hãy lập tức dán những tấm Phù Lục này xung quanh hang động để ẩn đi luồng khí nơi này” Phù Ma lắc lắc đầu không hề giải thích thêm.
Ông ta hất tay đưa cho Lãnh Uyên Thư tám tấm Phù Lục.
Mặc dù Tân Trạm đã liên tục xuyên qua ba cái Truyền Tống trận nhưng không ai biết được năng lượng của Quỷ Hỏa nước Đại Vũ lớn mạnh đến đâu nên cẩn thận vẫn hơn.
Lãnh Uyên Thư gật đầu rồi dùng linh khí dán những tấm Phù Lục ở xung quanh hang động.
Thế này thì những luồng khí bốc lên sẽ bị những tấm Phù Lục này ngăn lại, cho dù Cảnh thần phó phân có đi ngang qua, nếu không xét kỹ sẽ rất khó phát hiện ra được.
“Hậu bối, tôi thấy cô cứ nhìn chằm chăm vào tôi, chắc là có chuyện muốn hỏi hả”
Sau khi Phù Ma nhìn thấy Lãnh Uyên Thư làm xong xuôi thì khẽ ngập ngừng và bình thản nói.
Chương 1264
Lãnh Uyên Thư cắn chặt môi dưới và lấy hết cũng khó gật gật đầu: “Tôi thấy khí chất của tiền bối và Tân Trạm rất giống nhau, dường như là ẩn thân vào thức hải của Tân Trạm nhưng những Phù Lục tu vi của ngài tại sao lại xuất hiện trong cơ thể Tân Trạm chứ?”
“Chỉ tò mò về chuyện này thôi sao?” Phù Ma khó hiểu hỏi.
“Còn nữa, chắc chăn tiền bối biết Tân Trạm rốt cuộc là người như thế nào đúng không?”
Lãnh Uyên Thư nhìn Phù Ma, đây mới chính là chuyện cô ta muốn biết nhất.
“Vãn bối tìm hiểu sơ qua về Tân Trạm, anh ta dường như chỉ là một người tan tu nhưng nếu chỉ là tu sĩ bình thường thì tại sao lại sở hữu pháp lực và phép thuật lợi hại như thế chứ”
“Nếu như tiền bối cảm thấy không tiện thì coi như tôi chưa hỏi gì”
Dường như nghĩ ra điều gì đó, Lãnh Uyên Thư lại bổ sung.
“Nói cho cô biết cũng được nhưng cô phải giữ bình tĩnh, kẻo bị giật mình đấy”
Phù Ma đột nhiên dâng lên chút mùi thú vị, ông ta lấy một tấm lệnh bài ra và quăng cho Lãnh Uyên Thư.
Lãnh Uyên Thư đón lấy tấm lệnh bài và nhìn một cái, sắc mặt cô ta lập tức thay đổi với vẻ kinh ngạc.
“Đây là, đây là!”
Trên tấm lệnh bài có ánh sáng chói lóa đang chuyển động, nhìn kỹ thì giống như đi lạc vào trong dãy ngân hà vậy, bất giác dâng lên chút cảm giác nhỏ nhoi.
Luồng khí này rất đặc biệt, hoàn toàn không thể làm giả được, vả lại chính giữa tấm lệnh bài còn có khắc một chữ Tân đầy khí thế.
“Cô mặc dù chỉ là một vị Tông Chủ ở khu vực hẻo lánh là Đông Vực này nhưng chắc cũng biết thẻ bài này chứ” Phù Ma nói.
“Vãn bối từng nghe bố nói qua nhưng không ngờ Tân Trạm lại có thân phận này”
Lãnh Uyên Thư hít một hơi thật sâu, trong ánh mắt không giấu nổi sự kinh ngạc.
Khoảnh khắc này cuối cùng cô ta cũng hiểu vì sao lại không thể tra ra thân phận của Tân Trạm, với năng lượng hùng hậu của nhà đó thì một Tông Chủ nhỏ bé như cô ta làm sao có thể điều tra được gì chứ.
Nhưng kết quả này cũng khiến Lãnh Uyên Thư giác ngộ hoàn toàn.
Nếu như Tân Trạm là người của nhà họ Tân kia thì những gì đang diễn ra lúc này cũng là chuyện hiển nhiên thôi.
“Vì vậy bây giờ cô đã hiểu vì sao Tân Trạm lại không thể kết hôn với cô rồi chứ”
Phù Ma thấy khuôn mặt Lãnh Uyên Thư bị mình dọa cho chết khiếp bèn đắc ý lấy tấm lệnh bài lại.
“Bởi vì với thân phận của anh ta, cô chỉ có thể làm vợ lẽ mà thôi nên việc kết thành vợ nghĩ cũng đừng nghĩ đến”
Lãnh Uyên Thư đỏ hết cả mặt, cô ta nhìn Tân Trạm đang yên tĩnh ngủ say và tự lẩm bẩm trong sự chán chường: “Tiền bối nói đúng lắm, thật ra làm vợ lẽ cũng không tệ lắm”
Từ khi biết thân biết phận của Tân Trạm thì Lãnh Uyên Thư đã từ bỏ suy nghĩ kết thành vợ bởi vì nhà họ Tân sẽ không bao giờ đồng ý.
Phù Ma có chút cạn lời, ông ta thầm ngưỡng mộ tên nhãi này có diễm phúc thật đấy, đến Tông Chủ cũng đồng ý làm vợ lẽ của anh ta.
Nhưng hình như ông ta đã đùa giỡn quá trớn rồi, đợi sau khi Tân Trạm thức dậy chắc sẽ không trừng trị mình chứ nhỉ.
Chương 1265
“Lần này Tân Trạm đến Đông Vực là vì có một nhiệm vụ bí mật, tôi thấy cô đáng thương nên mới nói cho cô biết, một mình cô biết thì thôi chứ đừng lan truyền ra bên ngoài, vả lại đợi đến lúc anh ta rời khỏi thì hai người chắc cũng không có cơ hội gặp nhau đâu” Phù Ma nói.
“Điều này vãn bối hiểu rõ”
Lãnh Uyên Thư gật đầu, trong lòng không che giấu nổi sự tiếc nuối.
Thật ra cô ta cũng hy vọng Tân Trạm chỉ là một tu sĩ bình thường, như thế thì bản thân vẫn còn cơ hội.
Trôi qua hồi lâu Tân Trạm mới dần dần tỉnh lại.
Phù Ma bên cạnh mới thở phào nhẹ nhõm.
Tân Trạm tỉnh lại trước tiên là cảm nhận cơ thể mình trước rồi thở phào một cái.
“Nói chứ nữ Tông Chủ này đối với cậu cũng khá tốt đấy, tôi đã nói với cô ấy rằng sau khi cậu rời khỏi sẽ không bao giờ quay trở lại nữa nhưng cô ấy vẫn chăm sóc cậu hết sức mình”
Phù Ma đưa ra lời đề nghị: “Tên nhóc con nhà cậu có từng nghĩ sẽ thu nạp thêm vài vợ lẽ ngoại trừ Tô Uyên ra không, ví dụ như Chúc Diêu, Phương Hiểu Điệp hay Lãnh Uyên Thư chẳng hạn, tôi cảm thấy cũng không tệ”
Phù Ma đúng là gừng càng già càng cay, ông ta nhìn thấy Lãnh Uyên Thư luôn chăm sóc cho Tần Trạm, không chỉ bởi vì mình đưa tấm lệnh bài ra mà là cô ta xuất phát thật lòng.
Dù sao nhà họ Tân cũng rất ít khi đi đây đi đó, đã vậy còn cách rất xa nơi này nên cho dù có nịnh bợ thì sau này cũng khó mà giúp được việc gì.
Còn việc xuất phát từ lòng cảm kích hay nảy sinh tình ý thì Phù Ma cảm thấy vế sau phù hợp hơn.
“Ông rảnh rỗi như thế chi bằng giúp tôi khắc thêm mấy trăm cái bùa dẫn bạo đi” Tân Trạm có chút bất lực nói.
“Khụ khụ, tôi chăm sóc cho cậu cả đêm thế mà vừa tỉnh đã bắt tôi làm việc, tôi đi nghỉ ngơi trước đây”
Phù Ma suýt chút bị mắc nghẹn, ông ta không dám nói năng linh tinh nữa mà nhanh chóng quay vào trong thức hải của Tân Trạm.
Tân Trạm lấy từ trong nhãn chứa đồ ra một cái chăn bông và đắp lên người Lãnh Uyên Thư, sau đó đi qua một bên bắt đầu ngồi bệt xuống hồi phục sức lực.
Một lát sau Lãnh Uyên Thư cũng tỉnh lại, cô lập tức nhìn về phía Tân Trạm thì thấy anh đang tu luyện khiến cô cảm thấy an tâm hơn rất nhiều.
Lúc đứng dậy cô ta mới phát hiện trên người có thêm một tấm chăn bông, bên cạnh còn có thêm mấy cái bình sứ.
Cảm xúc của Lãnh Uyên Thư trở nên rất phức tạp, cô ta nhìn Tân Trạm bằng ánh mắt sâu thẳm và cầm bình thuốc lên, mùi thuốc thoang thoảng hương thơm lan tỏa ra, rõ ràng đây là linh đan tuyệt phẩm có thể giúp bổ sung linh khí một cách nhanh nhất.
Lãnh Uyên Thư cũng không nói thêm gì mà trực tiếp nuốt viên đan dược vào rồi lập tức ngồi bệt xuống tu luyện.
Hai người họ cứ thế tu luyện suốt một ngày một đêm.
Và trong hai ngày này, Quỷ Hỏa dường như muốn phát điên lên rồi.
Chương 1266
Ông ta vận động toàn bộ đệ tử Cực Hỏa Tông ở nước Đại Vũ và điên cuồng tìm kiếm xung quanh phạm vi ngàn dặm nhưng cuối cùng vẫn không thấy tung tích của Tân Trạm.
Cuối cùng cũng có đệ tử vô tình phát hiện trong một cái hang động nào đó có một Trận pháp Truyền Tống đã bị phá hủy.
Lúc Quỷ Hỏa đến thì sắc mặt ông ta trở nên tối sầm đi, vị trí của trận pháp này cách lộ trình Tân Trạm truy đuổi Lão Hắc khá xa nhưng cách bày trận lại hoàn toàn giống nhau.
Rõ ràng là Tân Trạm đã sử dụng trận pháp đã bày sẵn để trốn thoát.
“Tân Trạm, thật là khốn kiếp mài”
Quỷ Hỏa tức giận hét lớn lên, những ngọn lửa đen lan tỏa ra khắp nơi tạo thành một biển lửa thiêu rụi cả ngọn núi này.
Thù hận của ông ta đối với Tân Trạm dường như đã dâng cao đến đỉnh điểm.
Bản thân bày ra trận pháp tất thắng, vận động những tu sĩ Cảnh thần phó phân cộng thêm năm người Cảnh Xuất Khiếu đại viên mãn cũng không thể cản Tân Trạm lại, ngược lại còn bị anh cướp mất viễn dạ cực hỏa nữa.
Quả là mất cả chì lẫn chài rồi.
“Nếu như người này chạy thoát thì phiền phức đấy” Một tay sai nghiêm túc nói.
Không ngờ rằng chí hỏa mới có được lại bị Tân Trạm cướp đi, đó còn là Viễn dạ cực hỏa vô cùng quý giá, nếu như tin tức này truyền ra ngoài thì ngay cả Quỷ Lửa cũng sẽ phải chịu trừng phạt.
“Bây giờ chỉ sợ cái tên Tân Trạm kia, ngay cả Hỏa Vũ Tông cũng không chịu về, Đăng Tiên Trì cũng sắp được mở ra, nếu như cậu ta thật sự rời đi mất rồi thì phiền phức lắm đây” Quỷ Hỏa nghiến răng nói.
“Tân Trạm sẽ không rời đi đâu, cậu ta nhất định sẽ đến Đăng Tiên Trì” Nhiếp Vân lại vô cùng tự tin nói.
“Vì sao?”
Tất cả mọi người ở Cực Hỏa Tông đều kinh ngạc nhìn về hướng Nhiếp Vân.
“Mọi người đây là chưa hiểu rõ về Hỏa Vũ Tông rồi, bên dưới đáy Đăng Tiên Trì có một bí mật lớn đang được cất giấu, kiểu người như Tân Trạm tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội 50 năm có một này đâu” Nhiếp Vân nói.
“Còn có thứ mạnh hơn Viễn dạ cực hỏa mà cậu ta đã chiếm được sao?” Quỷ Hỏa vẫn có chút bán tín bán nghi.
“Thứ đó thậm chí còn mạnh hơn, tất nhiên tôi cũng không nắm được hết bí mật cụ thể giấu dưới đáy Đăng Tiên Trì là gì, chỉ có Tông chủ mới biết được chân tướng sự thật” Nhiếp Vân tự tin nói.
“Ngày mai Đăng Tiên Trì sẽ mở ra, tôi hy vọng cậu ta có thể về kịp”
Quỷ Hỏa nghe thấy thế, liền ậm ừ một cái.
Đợi đến sáng ngày hôm sau, Tân Trạm tỉnh dậy.
“Đã đến ngày Đăng Tiên Trì mở ra rồ Lãnh Uyên Thư cũng đã tỉnh lại, hai người sau một ngày một đêm dùng linh đan để tu luyện, cả thần thức và linh khí của bọn họ đều đã gần như khôi phục lại.
Khi bước ra ngoài sơn động thì mặt trời cũng vừa nhô lên, đất trời một màu tươi sáng rực rỡ.
Chương 1267
“Tân Trạm, chúng ta về Tông môn như thế này, liệu có gặp nguy hiểm không?” Lãnh Uyên Thư có chút lo lắng nói.
“Cô sợ đám người Cực Hỏa Tông sẽ đứng ở ngoài ngăn cản chúng ta? Chắc sẽ không có chuyện đó đâu” Tân Trạm lắc đầu nói.
“Hỏa Vũ Tông lớn như vậy, nếu như bọn họ muốn ngăn cản cũng phải huy động nhân lực mạnh gấp mấy lần Tông môn các cô, hơn nữa nếu như Cực Hỏa Tông ở nước Đại Vũ có sức mạnh như vậy, thì bọn họ cũng không cần phải hành động bí mật làm gì”
“Huống hồ, bọn họ lại không biết cô chính là Lãnh Uyên Thư, cũng không chắc chắn rằng tôi sẽ trở về”
“Thực ra, anh không nhất thiết phải quay về, tôi còn biết mấy.
phương pháp để khôi phục lại thần thức nữa” Lãnh Uyên Thư lo lắng nói.
Cả hai người họ đều biết, nếu như Tân Trạm trở về nhất định sẽ bị Cực Hỏa Tông phát hiện ra, đến lúc đó nguy hiểm sẽ kề cận.
“Đã có được phương pháp thoải mái nhẹ nhàng thì việc gì phải tìm những phương pháp khác nữa, hơn nữa dù sao tôi cũng rời khỏi Hỏa Vũ Tông rồi, nếu như làm không tốt thì Cực Hỏa Tông sẽ trút giận lên Hỏa Vũ Tông”
Tân Trạm lắc đầu.
Mở đầu như nào thì kết thúc cũng phải trọn vẹn tốt đẹp như thế, nếu như anh rời đi như vậy mà làm cho Hỏa Vũ Tông bị Cực Hỏa Tông tiêu diệt thì trong lòng anh sẽ cảm thấy vô cùng bất an.
Hơn nữa sau khi đã khôi phục thần thức, thậm chí là đã phá vỡ được cảnh giới cấp bảy thành công và đạt đến cấp tám, thì chưa lần nào anh được chạm mặt và đấu một trận với tên Quỷ Lửa kia.
Lần trước là do anh bị đối phương truy sát, lân này đã khôi phục được thần thức, anh sẽ không dễ dàng bỏ qua.
“Đi thôi, lâu lắm rồi cô không xuất hiện, nếu như để người của Tông môn đợi lâu, e là sẽ gây ra chuyện.”
“Hơn nữa, tôi cũng muốn hỏi cô, dưới đáy Đăng Tiên Trì rốt cuộc có thứ gì, thật sự có Thanh Long bị phong ấn sao?”
Thân thể hai người vút lên, hóa thành những tia sáng hồng, biến mất ở dãy núi.
Hỏa Vũ Tông, Đăng Tiên Trì.
Lúc này phía trên Đăng Tiên Trì, trụ linh khí cao ngút trời kia đã trở nên to lớn, linh khí dày đặc từ trong hồ nước đang sôi sùng sục tỏa ra xung quanh.
Lúc này vô số đệ tử và các chấp sự, các trưởng lão của Hỏa Vũ Tông đều đang tụ tập bên ngoài Đăng Tiên Trì.
Sắc mặt bọn họ lộ ra vẻ háo hức mong đợi, Đăng Tiên Trì 50 năm mới mở ra một lần, mỗi lân mở đều là một cơ duyên tuyệt vời, rất nhiều chấp sự thậm chí các trưởng lão đều vì lần truyền linh khí này mà có thể sẽ phá vỡ được cảnh giới, thậm chí có thể nâng lên cảnh giới cao hơn.
Những người đứng đầu Hỏa Vũ Tông, bao gồm cả Nhiếp Vân, Tam trưởng lão cũng có mặt tại đây.
Chỉ là chỗ ngồi thu hút mọi ánh nhìn nhất trên khán đài vẫn còn trống.
“Vẫn chưa tìm thấy Tông chủ sao?”
Một tên đệ tử đến truyền tin tức, khiến cho Tam trưởng lão cau mày.