“Khốn kiếp, anh ta lợi dụng chị để hoàn thành kế hoạch của mình” Tân Sương Nhan nghe thế thì cũng tức giận.
Đang yên đang lành mình lại bị một con Lôi Long và một trăm nguyên thú đuổi theo, kết quả Tiêu Vũ Nhượng để cho mình bị đánh còn anh ta đi lượm của quý à?
“Em trai, em có cách nào để tìm được anh ta không, chị chắc chắn sẽ không cho anh ta thực hiện được âm mưu”
“Có thể thử một chút” Tân Trạm mỉm cười rồi nói.
Tiêu Vũ Nhượng này dám gài bẫy với người của mình, vậy thì cũng đừng trách mình không khách sáo.
Tân Trạm bay lên rồi nói chuyện với con Lôi Long này.
Tiêu Vũ Nhượng trêu chọc nguyên thú khác thì thôi đi, trêu chọc Lôi Long thì quá đáng ngờ rồi.
Sau khi Tân Trạm hỏi thăm Lôi Long thì anh mới biết được ban đầu Tiêu Vũ Nhượng chạy vào hang động của nó, nó tỉnh dậy rồi phát hiện nên mới xảy ra những chuyện tiếp theo.
Vậy chắc chắn có liên quan tới Lôi Long.
“Lôi Long nói cho ta biết chỗ ở của mi, dẫn chúng ta qua đó”
“Phải khiêm tốn một chút, bay từ từ thôi.” Tân Trạm nhắc nhở.
Lôi Long gào lên một tiếng, Tân Trạm và Tân Sương Nhan leo lên người nó.
Sau đó Lôi Long bắt đầu bay về phương xa.
Trong sơn động của Lôi Long, Tiêu Vũ Nhượng nhìn khu đất bị nhuộm thành màu tím trước mặt mà vô cùng vui vẻ.
“Chắc chắn hai ông già họ Tân kia cho rằng mình có ý đồ với Lôi Long chứ gì. Ha ha, bọn họ nằm mơ cũng không ngờ rằng, thứ mình để ý là lôi đình long khí”
Tiêu Vũ Nhượng vừa nói vừa không ngừng vung các loại linh dịch xuống khu đất trước mặt.
“Chỗ nằm của rồng, mặt đất sẽ bị long khí nhuộm dần, từ đó thay đổi, trở thành khu đất màu mỡ mà tràn ngập kì dị”
“Hơn nữa đây còn là Lôi Long, ngoại trừ khí thế của chính long tộc thì còn có cả khí tức lôi đình. Lôi Long này không thể rời khỏi không gian huyết ngọc. Nó đã nằm ở đây hàng ngàn hàng vạn năm, đất dưới người nó đã bị thấm tới giới hạn. Chắc chắn lần này sẽ mọc được cỏ Long Tức”
Chỗ rồng nằm đều sẽ có kỳ hoa dị thảo.
Rất nhiều người cho rằng rồng thích chỗ như thế này, nhưng trên thực tế chúng đều bị rồng ảnh hưởng nên mới mọc ra.
Đương nhiên loại ảnh hưởng này là hoàn toàn tự nhiên.
Nhưng Tiêu Vũ Nhượng vừa mới học được một bí thuật thúc giục tiềm lực của đất rồng nằm.
Anh ta vung hạt giống xuống, từng mầm non màu tím cũng trưởng thành trong khu đất đó với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
“Một cây, hai cây, mười cây, mình phát tài rồi” Tiêu Vũ Nhượng vô cùng hưng phấn.
Tân Trạm còn cách sơn động một khoảng thì đã thấy một đám sương mù màu đỏ rực đang bao vây khu vực này.
Cho dù Lôi Long trở về cũng sẽ ghét khí tức này mà không đi vào trong đó.
“Tân Trạm, xem ra em nghĩ không sai, đúng là Tiêu Vũ Nhượng đang ở đây” Tân Sương Nhan nói với vẻ nghiến răng nghiến lợi.
Xem ra Tân Trạm đoán không sai, tên khốn này đúng là đã gài bẫy mình.
“Không biết anh ta ở trong đó làm gì nữa” Tân Trạm nói.