Đại sư Thiên giám vừa nói, khóe miệng cũng lập tức tràn máu tươi.
“Kỳ Độ kiếp, bên cạnh thằng nhóc này lại có một nhân vật ở kỳ Độ Kiếp”
“Chuyện này là không thể nào” Da đầu chú Chử không ngừng tê dại, khó có thể tin mà nói.
Cho dù Tân Trạm có năng lực đi nữa nhưng dù sao cậu ta cũng đã rời khỏi nhà họ Tân để trải nghiệm, chứ không phải do nhà họ Tân phái ra đi làm việc, có thêm các tu sĩ cao phẩm cảnh Hợp Thể, thậm chí là cường giả cấp bậc viên mãn đi theo bảo vệ, chuyện này là không thể nào xảy ra.
Nhưng kỳ Độ Kiếp là sao?
Loại tu vi như này làm gì dễ dàng đạt tới cho được chứ?
Cho dù có đạt tới bước này đi nữa thì cũng không thể nào đi theo bảo vệ một dòng dõi nhà họ Tân.
Huống chỉ nhà họ Bạch và nhà họ Tân còn là kẻ thù của nhau, tin tức mà họ nắm giữ vẫn rất nhạy bén.
Đang lúc điều tra Tân Trạm, cũng thuận tiện điều tra một chút những cường giả nhà họ Tân, tất cả những đại năng thuộc kỳ Độ kiếp của nhà họ Tân đều ở lại, không có người nào rời khỏi cả.
“Người này chẳng những là thuộc kỳ Độ Kiếp mà còn thuộc giai đoạn đầu của Tiểu Ngũ”
Sau khi Đại sư Thiên giám nuốt mấy viên thuốc vào thì mới dần dần bình phục lại, lúc này mới bổ sung thêm một câu.
“Giai đoạn đầu Tiểu Ngũ, cái này càng không thể nào”
Trong lúc nhất thời chú Chử thật sự vô cùng rối loạn, phản ứng có hơi không kịp.
Tu sĩ đạt tới cấp độ sau cảnh Độ Kiếp thì sẽ gặp phải thiên kiếp, ngoài ra còn có sự trừng phạt thứ hai của thiên đạo chính là giai đoạn đầu kỳ Tiểu Ngũ.
Bên trong thời kỳ Tiểu Ngũ này, các tu sĩ sẽ bị thiên đạo chèn ép, tu vi sẽ gặp rối loạn, thực lực cũng giảm xuống, còn sẽ bị hạn chế bởi các loại thiên địa cổ quái.
Mà một tu sĩ nếu có thể xông qua thời kỳ này sẽ tốt, còn không vượt qua được thì tuổi thọ sẽ giảm xuống nhanh chóng, cuối cùng là người chết, tu vi cũng mất.
Có thể nói có rất nhiều tu sĩ vẫn rơi vào thời kỳ Độ Kiếp nhưng không chết vào lúc chịu những đạo lôi điện đánh xuống vô số lần mà chết trong giữa kỳ Tiểu Ngũ này.
Cho nên đối mặt với kỳ đầu Tiểu Ngũ, các tu sĩ sẽ thường chọn những chỗ an toàn, tiến hành tu luyện và tăng cao ý cảnh, tranh thủ vượt qua kỳ suy kiệt.
Nên sao họ có thể đi theo bảo vệ người khác, ngay dịp mình yếu ớt nhất còn đi ra ngoài bảo vệ cho Tân Trạm.
Một khi bộc phát sự suy kiệt thì bọn họ chẳng những không thể bảo vệ được người khác mà chính bản thân họ cũng đứng trước nguy hiểm chồng chất.
“Tôi cũng không biết tình huống cụ thể, nhưng cảm nhận của tôi rất rõ ràng sẽ không sai đâu”
Đại sư Thiên giám cắn răng nói: “Tôi nuôi dưỡng quỷ xương mấy trăm năm, không phải kỳ Độ Kiếp sẽ không thể nào.
đánh nát nó được, mà linh khí của đối phương còn không lung lay chút nào, cho nên chỉ có thể là người kia đang trong tình huống của một người kỳ Độ kiếp và chịu giới hạn bởi kỳ đầu Tiểu Ngũ”
“Cái này chẳng phải là muốn nói, chúng ta sẽ không thể nào thăm dò được vị trí của họ hay sao?” Chú Chử cau mày nói.
“Cái này cũng không phải, dù sao đối phương cũng trong thời kỳ đâu Tiểu Ngũ, trước hết tôi đã bị chặt đứt một cánh tay nên miễn cưỡng vẫn bắt được khu vực mà đối phương đang ở.
Chỉ là tôi bị thương không nhẹ, không thể dò xét tiếp được.
Mọi chuyện phia sau, ông có thể tự mình phán đoán mà làm tiếp đi”
Đại sư Thiên giám thở sâu một hơi, thi triển pháp lực vào hư không, phác họa ra hình ảnh của một vùng đất.
Đó chính là chỗ lúc này mà Tân Trạm thi triển pháp thuật.
“Quả nhiên giống như điện hạ dự đoán, Tân Trạm đang ở dãy núi Ma Vực”