Mục lục
Truyền Kỳ Chiến Thần - Tần Trạm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 486







Chương 486



Thấy cảnh này, sắc mặt của tất cả mọi người Ở đây đều biến đổi “Tại sao lại có nhiều người như vậy chứ?” Có người hoảng sợ nói. “Ha ha, xem ra bọn họ cũng đã bị chặn lại!”



“Chặn cái đầu ông chứ, ông là đồ ngốc sao, ông không thấy là chúng ta đang bị bọn họ nhốt lại à?”



Trong bỗng chốc, xung quanh vô cùng hỗn loạn, tất cả mọi người đều chĩa mũi nhọn về hướng Thương Tru.



Thương Trụ ngồi ở phía trước, không dám nói một câu nào.



Tình hình đã phát triển đến một bước này, ông ta cũng không đoái hoài tới mặt mũi của hiệp hội võ đạo thủ đô nữa, có thể giữ được tính mạng của mình mới là quan trọng nhất.



Rất nhanh, hung thủ thật sự phía sau – Tô Vũ, chậm rãi đi ra.



Anh ta đứng phía trên, lạnh lùng nhìn đám người



Tô Vũ mặc áo bào đen, hoàn toàn ăn khớp với hình tượng người áo đen thần bí kia. “Anh, anh chính là hung thủ thật sự phía sau?” Có người tức giận quát lên.



Tô Vũ cũng không hề giấu điểm, anh ta khẽ gật đầu nói: “Đúng vậy.”



Nói xong, cơ thể Tô Vũ chấn động, trực tiếp để lộ khuôn mặt ra “Cậu, cậu chủ Tô?” Rất nhiều người đều ngây ra. “Sao lại là Tô VŨ?”



“Nhâm đúng không? Nhưng cậu chủ Tô là con cháu danh môn, sao anh ta có thể làm ra loại
truyện này chứ?”



Cuối cùng có gia chủ không nhịn được, ông ta nhìn Tô Vũ, quát to: “Cậu chủ Tô, mong cậu cho chúng tôi một lời giải thích.”



Tô Vũ liếc mắt nhìn ông ta, lạnh nhạt nói ra: “Sự thật đều được bày ở đây rồi, còn cần phải giải thích sao? Tài chính là tông chủ của Âm Minh tổng h “Âm Minh tổng! Thật đúng là cách làm của Âm Minh tổng “Nói như vậy, người chết đều do cậu cắn nuốt dùng không?” To Vũ, cậu là cậu chủ nhà họ Tô, thế mà lại làm ra loại chuyện hèn hạ này!”



“Không phải hiệp hội võ đạo thủ đô đã nói Tần Trạm mới là hung thủ sao? Chẳng lẽ Tần Trạm lại bắt tay với kẻ thù của mình là Tô VỮ? Mong quản lý Thương cho chúng tôi một lời giải thích!”



Vô số tiếng quát lớn vang lên, sắc mặt Thương Trụ cực kì khó coi.



Ông ta kiên trì đứng lên nói: “Hiệp hội võ đạo thủ đô tính sai, nhưng mà đúng là tên Tần Trạm này cũng “Con mẹ nó, tỉnh sai gì chứ!” Thương Trụ còn chưa nói hết, đã bị ngắt lời. “Một câu tính sai của ông, người đã chết là chết oan uống à? Một câu tỉnh sai của ông liền đuổi Tần Trạm ra khỏi giới võ đạo Việt Nam ư? Ha ha, đây là bộ cục mà giới tư bản và hiệp hội võ đạo thủ đô bắt tay làm ra sao?”



“Tô Vũ, cậu giết nhiều người như vậy, hôm nay tôi sẽ giết cậu để bảo thủ” Có một người võ tông cấp sáu bước ra một bước, có thể bay lên không lao thẳng về phía Tô VŨ.



Trừ ông ta ra, những người khác cũng bắt đầu có ý định ra tay, không khí ở toàn bộ quảng trường chấn động mãnh liệt, khiến xung quanh vô cùng hỗn loạn. “Sâu mọt không biết sống chết.” Tô Vũ khế hừ một tiếng, anh ta nhẹ nhàng vung tay lên, cơ thể của người võ tông cấp sáu kia lập tức nổ tung ra trên không trung!



Sau đó, Tô Vũ há miệng, mạnh mẽ hút thần thức của ông ta vào trong cơ thể của mình.



Sử dụng tà thuật ở trước mặt tất cả mọi người! Tôi Vũ đã hoàn toàn không còn gì phải kiêng dè nữa



Một chường đã đánh chết một người võ tông cấp sáu, bản lĩnh này đã khiến những người chuẩn bị ra tay bỗng chốc mất hết ý chí.



Bọn họ lùi lại hai bước, trong lòng vô cùng kinh ngạc. “Anh, anh là đại võ tông!” Có người hoàng sợ nói. “Không sai.” Tô Vũ thàn nhiên nói: “Nếu ai muốn chết, tôi có thể giúp người đó một tay.



Tô VŨ, con trai tôi chết trong tay câu, chẳng lẽ cầu không có lời giải thích nào sao!” Có người cần răng nói, Tô Vũ cười ha ha nói: “Anh ta không chết, anh là chỉ cộng sinh với tôi mà thôi, việc này là vinh dự của anh ta đây”



Cút mẹ mày đi, ông đây chắc chắn sẽ không tham sống sợ chết



Đây là một người võ tông cấp bảy, thực lực có thể gọi là đỉnh phong, thế nhưng ở trước mặt Tô Vũ, ngay cả một chiêu cũng không thể chống đỡ nổi, đã mất mạng ngay tại chỗ. “Còn có ai không phục nữa!” Tô Vũ giận dữ hết lên: “Tôi không ngại giết hết tất cả mấy người đâu!” Một tiếng quát lớn này của anh ta đã khiến tất cả mọi người trầm mặc.



Một vị đại võ tông đủ để nghiên ép tất cả võ tông, có chống lại cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì cả.



Huống chi, trên đỉnh núi còn có một đám người áo đen không rõ muốn làm gì.



Không hề khoa trương chút nào, sức mạnh này đủ để tiêu diệt hết tất cả tông môn của bọn họ.



Tô Vũ lặng lẽ nhìn mọi người, nói ra: “Hôm nay tôi mời mấy người đến đây chỉ có một mục đích. Hoặc là quỷ xuống nghe lời tôi, hoặc là tôi sẽ giết mấy người



Hơi thở âm u dao động trên người anh ta, áp lực đặc thuộc về đại võ tông tràn ngập ra.



Dưới áp lực này, rất nhiều người đều không chịu nồi, quỳ xuống đất “bịch” một tiếng. “Tôi chỉ cho mấy người năm phút để suy nghĩ, năm phút sau, ai còn không quỳ xuống, tôi sẽ giết kế đó.” Tô Vũ lạnh lùng nói.



Thời gian trôi qua từng giây từng phút, trong năm phút này, đã có rất nhiều người lựa chọn phục tùng.



Liếc nhìn lại, vô số người đều quỳ hết xuống.



Rất nhanh, năm phút đã trôi qua.



Trên quảng trường chỉ còn lại vẻn vẹn ba người vẫn đang đứng, lạnh lùng nhìn Tô Vũ. “Mấy người rất có khí phách. Tô Vũ híp mắt nói. “Ha ha, Tô Vũ, cho dù chúng tôi phục tùng cậu thì sao chứ? Cho dù được sống sót thì sao? Về sau chỉ sợ chúng tôi đều phải sống dưới sự chèn ép của cậu thôi?” Người đứng đây cười lạnh nói. “Tô Vũ, con mẹ nó mày chính là một con chó thôi, mày cũng xứng được gọi là con em thế gia gì sao? Tao nhổ vào!”



“Không tồi, khó trách lại bị Tấn Trạm treo lên đánh, bây giờ tôi mới hiểu được, căn bản anh và Tân Trạm không ở cùng một cấp bắc, đáng tiếc không nhìn thấy anh ta đánh bại anh lần nữa”



Sắc mặt Tô Vũ vô cùng lạnh léo, đối với anh ta mà nói, điều kiêng kị nhất chính là hai chữ “Tấn Trạm”.



Anh ta hít sâu một hơi, chậm rãi nói ra: “Lần sau gặp lại Tấn Trạm, tôi sẽ tự tay làm thịt anh ta, treo đầu anh ta trên tưởng của Âm Minh tông!”



Vừa dứt lời, Tô Vũ vung tay lên, ba người vẫn còn đứng lập tức bị anh ta lôi đến trước người Sau đó, anh ta há miệng, mạnh mẽ hút lấy linh hồn và nội lực của ba người này!



Chưa được bao lâu, ba người này đã trở thành một cái xác khô.



Đám người ở phía dưới bị cảnh tượng này dọa sợ có người run lên cầm cập, có người sắc mặt như tro tàn. “Từ hôm nay trở đi, mấy người đều phải nghe lệnh tôi, mấy người đều là một thành viên của Âm Minh tông.” Tô Vũ lạnh lùng nói.



Tiếp theo, Tô Vũ vung tay lên, trực tiếp khắc ấn ký vào trong đầu những người này. “Chỉ cần tôi không chết, ẩn ký trong cơ thể máy người sẽ không biến mất.” Tô Vũ thân nhiên nói: “Chi cần tôi muốn, lúc nào cũng có thể lấy đi tính mạng của máy người, nghe hiểu không?”



“Chủng, chúng tôi hiểu rồi, Tô tông chủ” Người phía dưới run rẩy mỗi nói Sắc mặt Tô Vũ phát lạnh, quát to: “Chưa ăn cơm sao? Lớn tiếng lên cho tôi “Chúng tôi hiểu rồi, tông chủ Tô!” Trong chớp mắt, xung quanh vang lên như sầm.



Trong lòng bọn họ vô cùng hối hận, nhưng bây giờ hối hận còn kịp sao?



Nước Bàn, thân phận của Tấn Trạm trở nên vô cùng cao quý, giống như vua của chỗ này vậy.



Tất cả mọi người đều cam tâm tình nguyện làm việc cho anh, dù Tần Trạm không có bất kỳ yêu cầu gì, mỗi ngày bọn họ cũng sẽ đưa tới nhiều loại pháp bảo, dược liệu.



Hôm đó, Tần Trạm đang ngồi ở trên ghế sô pha xem tivi, bỗng nhiên có người đi từ bên ngoài vào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK