Một khi Thuận Vũ Đế băng hà, Nam Kì chưa chắc là đối thủ của tộc Tiết thị, một khi Tứ hoàng tử đăng cơ thành công, thiên hạ này có thể hoàn toàn trở thành thiên hạ của Tiết gia.
Đến lúc đó, tình cảnh của chúng ta còn khó khăn hơn Thuận Vũ Đế tại vị gấp mấy lần"
Sở dĩ Mặc Cửu Diệp không có chủ trương vào kinh ám sát Thuận Vũ Đế, chính là nguyên nhân này.
"Nhị ca, Bát ca, ý của đệ là, chúng ta hãy nghĩ cách làm tan rã thế lực của Tiết gia trước, sau đó mới nghĩ cách ám sát Thuận Vũ Đế, chỉ có như vậy mới có thể làm được một lần vất vả suốt đời nhàn nhã.
Đương nhiên, chúng ta ở Tây Bắc cũng không thể có bất cứ buông lỏng nào, phải luôn luôn giữ cảnh giác, một khi có người âm thầm giở trò, quyết không dễ dàng bỏ qua."
Tuy tính tình của Nhị ca và Bát ca hơi nóng nảy, nhưng cũng không phải hoàn toàn không có đầu óc.
Trải qua sự nhắc nhở của phụ thân và Mặc Cửu Diệp, hai người đều không còn dáng vẻ bệ vệ như khi nãy.
"Cha, Cửu đệ, chẳng lẽ bây giờ chúng ta chỉ có thể ngồi chờ chết?"
"Chúng ta không phải ngồi chờ chết, mà là cần chuẩn bị chu toàn."
Mặc Cửu Diệp nói xong, nhìn về phía Ngũ ca.
"Ngũ ca, trước mắt chúng ta đã chế tạo được bao nhiêu quả bom?"
"Đã chế tạo được một ngàn quả bom, ta cất giữ toàn bộ trên núi." Ngũ ca nói. Mặc Cửu Diệp liếc nhìn một vòng.
"Thất ca đi Nam cương, ước chừng nhanh nhất cũng phải nửa tháng sau mới có thể trở về, hôm nay huynh đệ chúng ta cộng thêm đám người Đào Nhiên và Lương Hạo, cũng khoảng chừng mấy chục người.
Một lát chúng tôi sẽ tập hợp mọi người lại, phát b.o.m cho bọn họ, và dạy bọn họ cách sử dụng.
Ngoài ra, bên đệ và Nhiễm Nhiễm còn chuẩn bị một số nỏ b.ắ.n liên hoàn, nhiều nhất có thể liên tục b.ắ.n hai mươi lần.
Chúng ta phân phối toàn bộ vũ khí xuống, từ hôm nay trở đi, mọi người phải vất vả hơn luân phiên canh trực, đề phòng có người làm loạn lẻn vào.
Cùng lúc bảo vệ nhà chúng ta, cũng nhất định phải chăm sóc bách tính thôn Tây Lĩnh, không thể để bọn họ bị liên lụy."
Đại ca đứng ra.
"Chuyện này cứ giao cho ta đi thu xếp."
Mặc Cửu Diệp cũng thừa dịp đại ca đi gọi người, bảo Hách Tri Nhiễm mua một lượng lớn nỏ b.ắ.n liên hoàn và mũi tên đầy đủ chất đống trong phòng trống.
Bên này chuẩn bị xong xuôi, đại ca cũng đã triệu tập toàn bộ người ở chân núi.
Mặc Cửu Diệp gọi vài người tới đây, lấy đi đủ số lượng nỏ b.ắ.n liên hoàn, cùng huynh đệ nhà mình dẫn người lên núi huấn luyện.
Cân nhắc đến tình trạng sức khỏe của tức phụ, hắn chỉ lợi dụng thời gian một ngày, dạy phương pháp b.o.m và nỏ b.ắ.n liên hoàn cho mọi người bèn xuống núi về nhà.
Tiếp theo chính là thời gian Mặc Hàm Nguyệt hồi môn, hai phu thê tân hôn từ nay sinh sống trong tứ hợp viện của thôn Tây Lĩnh.
Đối với việc này, Mạnh Hoài Ninh cũng thích.
Các loại phương tiện và bài trí của tứ hợp viện đều giống như huynh đệ Mặc gia, bài trí trong phòng cũng rất được người trẻ tuổi yêu thích. Mạnh Hoài Ninh quả thực có cảm giác vui đến nỗi quên cả trời đất.
Vì kề cạnh tiểu kiều thê tân hôn, trước khi thành thân hắn ta đã giao chuyện nha môn cho cấp dưới đi xử lý, chuẩn bị nghỉ ngơi vài ngày thật tốt.
Nếu nói Mạnh Hoài Ninh tình cờ tới Mặc gia một lần sẽ không phát hiện điều gì, nhưng ở chỗ này được vài ngày, hắn ta phát hiện mỗi ngày huynh đệ Mặc gia đều chạy lên núi.