Nếu đổi lại là trước kia, ngửi thấy mùi này, nó sớm đã xông lên ôm lấy đùi của Mặc Cửu Diệp.
Hôm nay Cơm Nắm lại nhịn lại, chẳng qua là ánh mắt trông mong của nó vẫn đã làm Hách Tri Nhiễm và Mặc Cửu Diệp xúc động.
Mặc Cửu Diệp đưa tay sờ đầu nó.
"Chậu sữa của Cơm Nắm phải chờ một lát."
Bữa cơm đầu tiên của hai hài nhi, người làm cha như hắn phải đích thân đi đút, huống hồ, bây giờ thân thể tức phụ còn rất yếu ớt, không thích hợp làm những thứ này.
Cơm Nắm biết hết, ừm ừm hai tiếng, ngoan ngoãn ngồi một bên nhìn.
Hách Tri Nhiễm dự tính nhận lấy một bình sữa từ tay Mặc Cửu Diệp, nhưng lại bị hắn từ chối.
Hắn một tay cầm một bình sữa, phân biệt đưa núm v.ú đến mép miệng của hai tiểu oa nhi.
Hai hài nhi thật sự đã đói bụng, một ngụm ngậm núm v.ú lại bắt đầu ăn.
Cơm Nắm thấy thế, cố sức bò lên giường nhỏ của Trụ Nhi, đứng ở bên cạnh đưa tay lấy bình sữa trong tay Mặc Cửu Diệp.
Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm đưa mắt nhìn nhau, đều đoán được ý của Cơm Nắm.
Hắn thử buông tay ra, giao bình sữa cho Cơm Nắm.
Bàn chân mềm mại của Cơm Nắm nắm chặt bình sữa, hơn nữa vị trí không hề thay đổi.
Cảnh tượng này khiến Hách Tri Nhiễm và Mặc Cửu Diệp đều bật cười.
Hách Tri Nhiễm cưng chiều xoa đầu của Cơm Nắm. "Đoàn tử chỉ là không biết nói chuyện, chứ điều gì cũng biết."
"Ừm ừm..." Cơm Nắm hết sức phối hợp đáp lại một tiếng, tiếp tục tập trung tinh thần cho Trụ Nhi uống sữa.
Cho đến khi hai tiểu gia hỏa ăn uống no đủ, Mặc Cửu Diệp mới làm chậu sữa cho Cơm Nắm.
Cơm Nắm hớn hở chạy sang một bên uống sữa, Hách Tri Nhiễm nhìn hai hài tử đang ngủ say nói:
"Suy cho cùng chúng ta cứ chạy vào không gian cho con ăn cũng không phải kế lâu dài."
Mặc Cửu Diệp cũng có ý nghĩ như vậy.
"Hay là đổi bao bì sữa bột mang ra ngoài không gian."
"Chàng có cách nào nói ra nguồn gốc của sữa bột không?" Giờ đây Hách Tri Nhiễm thật sự không có tinh thần gì để suy xét những thứ này, dù sao sau khi sinh đẻ xong, nàng vô cùng mệt mỏi.
Mặc Cửu Diệp đã quen với thân phận hiệp sĩ gánh tội.
"Vừa rồi lúc chúng ta muốn cho con ăn mời hai vị mẫu thân ra ngoài, nàng có phát hiện hay không?
Nương hẳn là đã phát hiện điều gì đó, khi nhạc mẫu còn chần chờ thì lôi kéo người đi ra ngoài, có lẽ nàng vẫn chưa trông thấy, lúc nương rời đi còn đưa một ánh mắt yên lòng cho ta."
"Ý của chàng là, nương đã phát hiện bí mật của ta ư?" Hách Tri Nhiễm cảm thấy hơi khó tin.
"Thế thì chưa chắc, có lẽ là chúng ta thường xuyên có một số hành vi không thông, trong lòng nương chắc chắn biết rõ, nhưng nương sẽ không nói cũng sẽ không hỏi." Mặc Cửu Diệp giải thích.
"Như cách nói của chàng, chúng ta lấy sữa bột ra ngoài, chỉ cần nương có thể nói giúp chàng, sự việc này coi như qua đi?" Hách Tri Nhiễm hỏi. "Ừm, thật ra cũng không cần nói như thế nào, vừa rồi ta có suy nghĩ, sữa bột chẳng qua chính chế tác bằng sữa bò, trong nhà chúng ta nuôi nhiều bò sữa như thế kia, một khi tiết sữa, số lượng nhất định không ít.
Hơn nữa theo hiểu biết của ta, sữa bò cũng không dễ dàng dự trữ, đặc biệt là mùa hè nóng bức như bây giờ, chỉ sợ một ngày sẽ hư mất.
Tuy Đường huynh đệ buôn bán rộng rãi, nhưng sữa bò cũng không tiện vận chuyển đến nơi quá xa để tiêu thụ.
Ta đã có xem bàn điều khiển không gian, nơi đó có thể gia công sữa bò thành sữa bột, chi bằng chúng ta lợi dụng sữa bò để buôn bán sữa bột.