Kết quả Mặc Cửu Diệp nói giá cả mỗi cân lại chỉ có hai mươi văn, đây là điều Mạnh Hoài Ninh hoàn toàn không nghĩ tới.
Vừa rồi trước khi Mặc Cửu Diệp nêu giá cả, trong lòng Mạnh Hoài Ninh cũng có suy đoán giá cả.
Trong mắt hắn ta, Cửu ca ít nhất phải định giá khoai lang này năm mươi văn một cân.
"Cửu ca, giá cả này có được không?”
Hắn ta suy nghĩ, mọi việc trong Mặc gia đều do Cửu tẩu làm chủ, Cửu ca có phải vì chăm sóc hắn ta, cố tình định giá thấp như vậy hay không?
Mặc Cửu Diệp biết Mạnh Hoài Ninh muốn bày tỏ điều gì, hắn nở nụ cười vỗ bờ vai của đối phương.
"Yên lòng đi, giá này là Cửu tẩu của người định."
Mạnh Hoài Ninh cũng không phải tính cách già mồm gì, hắn ta biết đây là Cửu ca Cửu tẩu ủng hộ hắn ta.
"Như thế, ta thay bách tính Doãn thành đa tạ Cửu ca và Cửu tẩu."
Hắn nói xong, quay người lần nữa đối mặt với những quan sai kia.
"Các ngươi ngẩn người làm gì? Còn không mau về thành sắp xếp xe bò?"
Mặc dù các quan sai không biết rõ giá trị chính xác của củ khoai lang này, nhưng từ vẻ mặt của đại nhân bọn họ không khó nhìn ra, lần này hẳn là quan phủ đã chiếm hời.
Bọn họ trơ mắt liếc nhìn những người kia đang cầm khoai lang nướng còn chưa ăn xong trong tay, không nỡ xoay người nhanh chóng rời đi làm việc.
Mạnh Hoài Ninh cũng không có tiếp tục nán lại, Cửu ca định giá khoai lang thấp như thế, hắn ta nhất định phải làm được một tay tiền một tay hàng, như vậy thì trong lòng hắn ta còn có thể thoải mái tí.
Theo sát bước chân của những quan sai kia, Mạnh Hoài Ninh cũng cùng quay về Doãn thành.
Chuyện Mặc gia bán khoai lang cho quan phủ cũng không có che giấu những dân làng giúp đỡ làm việc, cũng bởi vậy, chẳng mấy chốc thì sự việc khoai lang Mặc gia kiếm lời hai ngàn lượng đã lan truyền khắp thôn.
Không chỉ khoai lang lời được hai ngàn lượng, còn có cách miêu tả khoa trương về khoai lang ngon miệng.
Cùng lúc đó, Mặc Cửu Diệp cũng phái người vào trong thành tìm Đường Minh Duệ tới đây.
Hắn và Hách Tri Nhiễm vẫn giữ nguyên tắc kiếm tiền như cũ, không lộ mặt, chỉ làm nhà cung cấp sau lưng.
Từ trước đến nay Đường Minh Duệ không hề có sức đề kháng với sản phẩm của Mặc gia.
Cho dù lúc hắn ta nhận được tin tức thì trời cũng đã tối, hắn ta vẫn ra roi thúc ngựa gấp rút chạy tới.
Mặc Cửu Diệp hiểu rõ Đường Minh Duệ nhất, đó chính là một người cuồng làm ăn, chỉ cần là chuyện liên quan đến làm ăn thì hắn ta tích cực hơn ai hết.
Tuy lúc hắn phái người đi thông báo cho Đường Minh Duệ hơi muộn, nhưng cũng có thể xác định, hôm nay mặc cho trễ như thế nào thì đối phương cũng sẽ hấp tấp chạy đến Mặc gia.
Cũng xác thực như dự đoán của hắn, lúc cơm tối Mặc gia mới bưng lên bàn, thì Đường Minh Duệ đã tới nơi.
Vì chắc chắn Đường Minh Duệ sẽ đến đây, Mặc Cửu Diệp cố tình dặn dò Ngọc Nhi tối nay nấu thêm vài món ăn lấy khoai lang làm nguyên liệu nấu ăn.
Đường Minh Duệ quen thuộc với người Mặc gia, lúc dùng bữa chắc chắn sẽ hoàn toàn không khách sáo tham dự, huống hồ, thức ăn của Mặc gia là món ăn ngon nhất đời này hắn ta từng ăn, cho dù là quán rượu lớn do hắn ta mở cũng không sánh bằng.
Sau khi Đường Minh Duệ chào hỏi nhị lão và các huynh trưởng Mặc gia xong, bèn ngồi xuống bên cạnh Mặc Cửu Diệp.