Mục lục
Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tuy rằng nghe có vẻ dễ dàng, nhưng ước chừng chế tạo sẽ có rất nhiều phiền toái, dù sao thuốc nổ cũng không phải chuyện đùa, nếu không cẩn thận, tất cả những người tham gia chế tạo đều có thể bị nổ tung.

Chốc nữa nàng sẽ nghiên cứu kỹ thêm một chút nữa, phải hết sức cẩn thận.

Mặc Cửu Diệp nhất thời có chút bối rối không biết thê tử mình rốt cuộc tính toán muốn làm gì, nhưng hắn tuyệt đối tin tưởng nàng.

Mặc Kình thấy Cửu nhi tức nói chuyện thần bí, mặc dù trong lòng cũng rất muốn biết chi tiết những không thể hỏi trước mặt nhiều người như vậy.

"Hách Thị, vũ khí mà con đề cập sẽ chế tạo trong bao lâu? Sức mạnh của nó hiện tại thế nào còn chưa rõ. Thời gian sẽ không chờ đợi ai, sở dĩ ta muốn có một đội quân của riêng mình là vì ta không biết khi nào Thuận Vũ Đế sẽ ra tay với chúng ta.”

Ông ấy hiểu rõ Thuận Vũ Đế nhất, vốn đã kiêng kị Mặc gia đến mức tịch thu nhà cửa rồi lưu đày, một khi ông ta biết được tin nam nhi Mặc gia đều còn sống, chắc chắn sẽ không thể ngủ ngon nếu không loại bỏ họ.

Hách Tri Nhiễm suy nghĩ một chút rồi nói: "Chúng ta hãy nuôi quân đi, muội đồng ý với ý kiến của phu quân. Đi đến biên giới phía Nam để mang những binh lính đã cùng Mặc gia vào sinh ra tử quay về. Bằng cách này, không cần phải lo lắng về lòng trung thành.

Nó cũng có thể giải quyết được vấn đề họ bị vắt kiệt sức ở đó.

Muội tính toán thời gian rồi, nếu cố gắng thúc ngựa, đi đi về về ít nhất cũng phải hơn một tháng.

Hơn một tháng, muội cảm thấy như vậy là đã đủ thời gian để muội chế tạo loại vũ khí mà muội đã đề cập.

Khi những binh lính đó đến Tây Bắc, nếu không có chuyện gì khác xảy ra thì mỗi người trong số họ sẽ được trang bị một loại vũ khí như vậy." Hách Tri Nhiễm đã sớm nghĩ tới, nếu nàng đề nghị chỉ nuôi một đội ngũ không đến một nghìn người, cho dù chế tạo thành công thuốc nổ không thành công, nàng cũng sẽ phát l.ự.u đ.ạ.n trong không gian cho mọi người.

Trước phát mỗi người một cái, vậy là đã đủ để bảo vệ gia đình của họ.

Bằng cách này, nàng vẫn có đủ thời gian để tiếp tục chế tạo thuốc nổ, sớm muộn gì nàng cũng sẽ chế tạo thành công.

Tướng lĩnh không cần lo lắng, các thầy lang của nhà đều lần lượt chạy về, trong phòng này hiện có hơn 20 người.

Với một quân đội như vậy, lại thêm vũ khí tiên tiến của nàng, có thể hoàn toàn dễ dàng chiến thắng.

Đương nhiên, nàng không có tham vọng tranh giành quyền lực, mục tiêu của nàng chỉ có một, chỉ cần cả nhà được bình an vô sự là tốt rồi.

Nói cách khác, nàng sẽ không lựa chọn chủ động khiêu khích, nhưng nếu có người ức hiếp, nàng tuyệt đối sẽ không nhẹ tay.

Nhìn thấy Cửu đệ muội nói chuyện rất có lý, nam nhi Mặc gia đều đã bị nàng thuyết phục.

Tam ca lập tức đứng lên: "Một khi đã như vậy, ta nguyện ý đi biên giới phía Nam mang những binh lính đó về."

"Tam ca, huynh từ khi trở về liền đi ra ngoài thăm dò tin tức, lần này hãy để cho đệ đi." Ngũ ca chủ động muốn làm.

Những huynh đệ khác cũng không chịu thua kém, đều tranh nhau muốn đi biên giới phía Nam.

Mặc Kình lúc này cũng đã nhận ra.

Lúc nãy ông ấy nói về việc để vợ chồng Cửu nhi làm chủ gia đình là điều vô nghĩa.

Dù ông ấy không nói thì gia đình cũng sẽ làm như vậy.

Chẳng phải là thế này sao, Cửu nhi tức vừa nói một câu, mọi người đều nghe theo mà không hỏi tại sao.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK