Cổ trùng còn chưa tới gần hai người liền đã chạy trốn khắp nơi.
Những người khác thấy vậy cũng trở nên cảnh giác hơn, đồng thời thả ra cổ trùng của mình.
Mặc Cửu Diệp khởi động s.ú.n.g phun lửa, nhắm chuẩn vào mấy con cổ trùng mà phun, chỉ trong chớp mắt, ba con cổ trùng đều đã biến thành tro bụi.
Ba người kia thấy vậy kinh ngạc thất sắc, bọn họ sử dụng cổ trùng đến nay vẫn là lần đầu tiên gặp phải tình huống như vậy.
Đặc biệt là mấy con cổ trùng mà bọn họ nuôi dưỡng này, thời gian lâu rồi còn đạt được cảnh giới tâm linh tương thông với chủ nhân, chỉ cần chủ nhân nghiêm túc khống chế, tuyệt đối sẽ không dễ dàng c.h.ế.t đi.
Nhưng mà vừa nãy bọn họ nhìn thấy cái gì?
Cổ trùng của bọn họ vậy mà bị loại lửa mạnh mẽ chưa từng thấy qua kia thiêu c.h.ế.t rồi...
Mấy người nhìn nhau một cái liền chuẩn bị thả hết đám cổ trùng còn lại ra, bọn họ thậm chí còn chuẩn bị đích thân động thủ nữa.
Hách Tri Nhiễm không thể để cho bọn họ có cơ hội phóng thích ra cổ trùng nữa, nhấc tay vung ra một gói mê dược, làm cho mấy người kia đều lâm vào hôn mê.
Bình sứ nhỏ trong tay bọn họ cũng thuận theo chủ nhân đổ đầy ra đất, phát ra hàng loạt những âm thanh đỉnh đinh đoong đoong.
Mặc Cửu Diệp nhanh chóng tiến lên thu thập những chiếc bình sứ nhỏ đó vào một chỗ, sử dụng s.ú.n.g phun lửa g.i.ế.c c.h.ế.t toàn bộ cổ trùng.
Sau đó lại lục soát trên người mấy người kia, trừ một ít ngân phiếu ra, cũng không phát hiện ra cổ trùng gì nữa. Mấy người này trúng mê dược Hách Tri Nhiễm đích thân điều chế, nếu không có sự tác động của ngoại lực, ít nhất cũng phải ngủ hai tiếng đồng hồ, nàng và Mặc Cửu Diệp ăn ý không gấp gáp thẩm vấn, mà bắt đầu điều tra mật thất trước.
Mật thất này diện tích không nhỏ, mắt thường có thể thấy có mười mấy căn phòng.
Không chỉ có thư phòng, phòng tập luyện, đến cả phòng bếp và nhà vệ sinh cũng đều có đủ.
Ngoài những phòng đó ra, có lẽ đều là phòng ngủ của những đồ đệ này của Tư Manh tiên sinh.
Hai người kiểm tra kỹ một lượt các phòng ngủ đó trước, trừ một ít y phục của nam nhân ra, số lượng tiền bạc cũng rất khả quan.
Không cần nghĩ cũng biết, những người này bọn họ sẽ nhận ít chuyện làm ăn trong bóng tối, lợi dụng cổ trùng làm việc cho người thuê, thử nghĩ mà xem, thu nhập của bọn họ chắc chắn không thể bèo được.
Hách Tri Nhiễm đối với những thứ y vật của nam nhân không có hứng thú, nàng trực tiếp thu ngân phiếu vào không gian,
Kiểm tra xong tất cả các phòng ngủ, hai người liền đi tới phòng luyện công của bọn họ.
Phòng luyện công cũng không có điểm gì đặc biệt, không có gì hơn ngoài một ít bồ đoàn để ngồi cùng một ít bình sứ nhỏ đựng cổ trùng.
Cuối cùng, bọn họ đi tới thư phòng.
Thư phòng trong mật thất hầu như không có gì khác biết với thư phòng trong các hộ gia đình bình thường, ba mặt sát tường đặt các tủ sách, thư tịch trừ những quyển có liên quan đến cổ thuật ra thì chính là những quyển có liên quan đến phương diện chế tạo độc.
Những thư tịch này Hách Tri Nhiễm cũng không biết sau này nàng có dùng đến hay không, nói tóm lại những thứ hại người như thế này vẫn là nên bớt lưu truyền ở bên ngoài lại mới tốt, miễn cho làm hại càng nhiều người hơn. Vì vậy, nàng huơ tay một cái, tập hợp tất cả những cuốn thư tịch cùng giá sách này lại với nhau, thu toàn bộ chúng vào không gian.
Vốn tưởng sẽ như trước kia, đồ vật trước mắt sẽ toàn bộ biến mất ngay tại chỗ.
Kết quả lại không như vậy...