Hắn ta vốn là một lòng với Mặc gia, sau khi hiểu biết tình huống sao có thể đi giúp nhị gia kia?
Bởi vậy, ngay cả ánh mắt cũng không cho nhị gia, đã đi theo Lương Hạo cùng đi sân nhị lão Mặc gia.
Hách Tri Nhiễm không nghĩ tới, Đường Minh Duệ lại đây nhanh như vậy.
Bởi vì vừa mới nghe nói mục đích những người đó tới tìm Mặc gia, giờ phút này trong lòng nàng còn hơi khó chịu, nhìn thấy Đường Minh Duệ thái độ cũng không tốt.
"Đường công tử, những người chân núi đó đều là bởi vì buôn bán của ngươi tới Mặc gia tìm phiền toái, chuyện này ngươi xem xử lý như thế nào?"
Hiện giờ Mặc gia chính là bá tánh bình thường, mặc dù đám người nhị gia lại đây không có ý tốt, nhưng bọn họ cũng không thể ngầm xử trí người.
Nếu Đường Minh Duệ có thể giải quyết thì tốt nhất, nếu không được, vậy đưa đi quan phủ.
Đường Minh Duệ vừa mới biết nhị gia dẫn theo người là tới tìm Mặc gia gây rối, chỉ là hắn ta không rõ ràng lắm vì sao chuyện này còn có thể nhấc lên quan hệ với mình.
"Ý tứ của cửu tẩu là?"
"Vừa rồi những người đó là nhận ủy thác của Kim lão bản Châu Phủ, tới Mặc gia ta muốn phối phương thỏ cay."
"Ngươi nói cái gì?" Nghe Hách Tri Nhiễm nói như vậy, Đường Minh Duệ hít một hơi.
Xem ra, chuyện này thật đúng là vì hắn ta mà dựng lên.
Hơn nữa hắn ta cũng biết Kim lão bản kia, chính là chủ nhân tửu lầu lớn nhất Châu Phủ, trước kia mình chưa mở tửu lầu, buôn bán thỏ cay cũng vẫn luôn duy trì hợp tác. Không nghĩ tới, bọn họ vì thỏ cay, lại tìm được Mặc gia, còn dùng loại thủ đoạn này.
"Cửu tẩu yên tâm, đám kia người giao cho ta xử lý, ta cũng bảo đảm về sau sẽ không có chuyện như vậy xảy ra."
Hách Tri Nhiễm muốn chính là những lời này của hắn ta, còn lại nói nhiều vô ích.
"Hôm nay ta để người tìm Đường huynh đệ lại đây, chính là có thứ tốt cho ngươi xem." Tốc độ nàng nói sang chuyện khác rất nhanh.
Đường Minh Duệ đang cân nhắc xử trí đám côn đồ nhị gia kia ở trong lòng như thế nào, còn đối phó Kim lão bản, đã nghe được Hách Tri Nhiễm nói có thứ tốt, đôi mắt hắn ta lập tức sáng lên.
"Cửu tẩu có thứ tốt gì, mau cho huynh đệ ta nhìn xem." Ở hắn trong lòng, phàm là đồ vật Hách Tri Nhiễm nói tốt, vậy tuyệt đối là vật tốt tuyệt.
Hách Tri Nhiễm bảo Lan Nhi rửa sạch dưa gang bưng lên một đĩa.
"Đường huynh đệ nếm thử trước."
Đừng nói thử, dưa gang này vừa mới bưng lên hương vị thơm mát cũng đã khiến người khó có thể chống đỡ.
Nhưng hắn ta cũng là người hiểu quy củ, đầu tiên là nhìn thoáng qua hai vị trưởng bối Mặc gia.
Tuy hắn ta không biết vị lão giả kia là ai, có thể thấy được ông ngồi chung với Mặc lão phu nhân, hơn nữa hắn ta cũng phát hiện nam nhi Mặc gia lục tục trở về rất nhiều, đã đoán được người này có thể chính là lão quốc công đại nhân.
Vừa rồi nếu không phải cửu tẩu nhắc tới chuyện nhị gia với hắn ta trước, hắn ta tất nhiên sẽ đi vấn an hai vị lão nhân gia.
Giờ phút này, Đường Minh Duệ đã ý thức được mình thất lễ, mặc dù lại vội vã đi thử hương vị thơm ngọt của thứ kia, cũng không thể mất lễ nghĩa.
Hắn ta chậm rãi đi đến trước mặt hai vị lão nhân, khom lưng thật sâu.
"Gặp qua lão phu nhân." Đường Minh Duệ tạm dừng một chút, nhìn về phía Mặc Kình. Tuy hắn ta đã đoán được thân phận này, nhưng rốt cuộc còn chưa được thức giới chính thiệu, vạn nhất sai lầm, chẳng phải là khiến người xấu hổ?