Nói chuyện đồng thời hắn đã lấy chủy thủ ra, nhanh nhẹn đánh gãy gân chân hắn tay.
Tiết Phàm đau đến đang chuẩn bị kêu to ra tiếng, lại bị lục ca tay mắt lanh lẹ tìm đồ vật che kín miệng.
Mặc Cửu Diệp nhìn chằm chằm hắn ta.
"Không muốn chịu tra tấn, vậy thành thật trả lời vấn đề của ta, ta sẽ suy xét cho ngươi một cách c.h.ế.t thống khoái."
Tiết Phàm nhắm mắt, ý tứ cũng không tỏ vẻ muốn nói.
Hắn ta đang cẩn thận tự hỏi tình cảnh của mình, còn có hy vọng sống sót hay không, còn có, những người trước mắt này rốt cuộc là ai?
Tự hỏi như vậy, hắn ta như ý thức được cái gì đó.
Lẽ ra ở Tây Bắc, hắn ta cũng không nghe nói có cao thủ gì.
Vài người vừa rồi so chiêu với hắn ta, công phu đều ở phía trên hắn ta.
Võ công tốt như vậy, đừng nói là ở Tây Bắc, cho dù đặt ở toàn bộ Đại Thuận, cũng không thấy nhiều lắm.
Đột nhiên, Tiết Phàm như nghĩ tới cái gì đó.
Mặc Cửu Diệp nhìn ra hắn ta tính toán nói chuyện, tiến lên kéo vải che kín miệng hắn ta xuống.
"Trong các ngươi ai là Mặc Cửu Diệp?" Tiết Phàm hoảng sợ nhìn chằm chằm vài người trước mắt.
Theo lý thuyết, Mặc Cửu Diệp đã từng là Hộ Quốc Công, ở kinh thành là nhân vật đỉnh đỉnh phong vân, làm con cháu Tiết gia không nên không nhận ra. Chỉ là Tiết Phàm tương đối đặc thù, bởi vì võ công hắn ta tốt lại là đối tượng trọng điểm người Tiết gia bồi dưỡng nối nghiệp, ở lúc còn rất nhỏ đã bị Tiết Tấn Xuyên đưa đi rèn luyện.
Từng ấy năm tới nay, Tiết Phàm vẫn luôn kinh doanh tửu lầu ở nơi khác, rất ít xuất hiện ở kinh thành, cũng bởi vậy, hắn ta chỉ là nghe nói vị quốc công gia trẻ tuổi nhất Mặc Cửu Diệp này, nhưng chưa bao giờ gặp.
Hiện giờ ở Tây Bắc gặp được người công phu cao hơn mình thượng vô số lần, hơn nữa diện mạo người trước mắt không tầm thường, tuổi tác cũng xấp xỉ Mặc Cửu Diệp với hắn ta từng nghe nói, vậy không thể không khiến hắn ta nghi ngờ người này chính là Mặc Cửu Diệp.
Sở dĩ ban đầu hắn ta không nghi ngờ, là bởi vì Mặc gia trong hiểu biết của hắn ta, trước mắt chỉ có một nam nhi là Mặc Cửu Diệp, nhiều cao thủ xuất hiện bên người hắn ta như vậy có thể gần như bằng không.
Chỉ là thông qua tự hỏi vừa rồi, hắn ta lại nghĩ không ra trừ Mặc Cửu Diệp ra ở Tây Bắc còn sẽ có cao thủ gì, bởi vậy, hắn ta dò hỏi cũng chỉ là muốm thử.
Giờ phút này Mặc Cửu Diệp cũng không muốn giấu giếm cái gì, bởi vì ở trong mắt hắn, Tiết Phàm này đã là một người chết.
"Không sai, ta chính là Mặc Cửu Diệp."
Lúc Mặc Cửu Diệp nói chuyện, cẩn thận nhìn chằm chằm vẻ biến hóa của Tiết Phàm.
Quả nhiên, Tiết Phàm nghe nói hắn chính là Mặc Cửu Diệp, đôi mắt hơi híp một chút, nhưng động tác của hắn ta rất nhanh, nếu không phải cẩn thận quan sát căn bản không thể khiến người phát hiện.
Không thể không nói, định lực của Tiết phàm vẫn là không tồi, rất nhanh hắn ta sửa sang lại suy nghĩ.
"Ngươi là Mặc Cửu Diệp, vậy càng không nên khó xử ta, quyên quý kinh thành người nào không biết chỗ dựa sau lưng Kinh Tiên Lâu là ai?
Đắc tội Kinh Tiên Lâu, chẳng khác nào đắc tội đương kim Hoàng Hậu nương nương, từ trước đến nay Tiết gia ta và Mặc gia không thù không oán, vì sao ngươi phải đối xử với ta như thế? Ngươi sẽ không sợ làm như vậy sẽ mang đến tai họa cho Mặc gia sao?"
Tai họa sao?
Ha hả...
Mặc gia thừa nhận tai họa còn thiếu sao?