"Nếu ngươi muốn cho ta biết bát ca vẫn còn sống, ngươi chỉ cần trực tiếp phái người tới báo tin cho ta, như vậy chẳng phải sẽ thuận tiện hơn sao?"
Nam Thụy lắc đầu: "Quả thực ta đã từng nghĩ như vậy, nhưng nếu như ta truyền tin tức cho ngươi, nói cho ngươi biết Mặc Sơ Hàn đang nằm trong tay ta, dựa vào tính tình của người Mặc gia các ngươi, vì người nhà ngươi chắc chắn không hề kiêng kị gì mà g.i.ế.c trở về kinh thành để cứu Mặc Sơ Hàn ra.
Nếu thật sự như vậy, những nỗ lực mà ta đã bỏ ra trước kia há chẳng phải đều uổng phí rồi sao, thế cho nên ta mới chọn cách lặng lẽ phái người đi đào mộ phần của Mặc Sơ Hàn lên, truyền cho ngươi một chút tin tức, sau đó dùng cổ trùng để thao túng Mặc Sơ Hàn trở thành một trong số những sát thủ.
Mặc Sơ Hàn võ công cao cường, ta lo lắng ngươi không phải là đối thủ của hắn ta, thế nên mấy ngày gần đấy ta còn cố ý thao túng hắn ta để hắn ta không ăn không uống nhằm giảm bớt thể lực, chỉ hi vọng trong lúc giao chiến ngươi có thể tìm được bóng dáng quen thuộc trên người của hắn ta..."
Những lời này của Nam Thụy đã đủ để giải thích thông suốt, Mặc Cửu Diệp tiếp tục truy hỏi những thứ khác.
"Nếu như ngươi đã phái bát ca của ta vào giữa đội ngũ sát thủ kia, tại sao lại còn muốn tới đây tìm huynh ấy?"
Đây mới là điểm mấu chốt.
Đây quả thực mới là mục đích chính khiến cho Nam Thụy tới đây lần này.
"Hắc y sát thủ mà ta phái tới không một ai sống sót, đương nhiên sẽ khiến cho người nọ chú ý tới, đồng thời hắn ta cũng phát hiện ra Mặc Sơ Hàn không còn ở bên cạnh ta. Hơn nữa từ biểu hiện của cổ mẫu có thể nhìn ra được, cổ tử được hạ trên người của Mặc Sơ Hàn vẫn còn sống rất tốt, điều này cho thấy Mặc Sơ Hàn vẫn còn sống, chỉ là không còn chịu sự thao túng của ta nữa mà thôi.
Mấy lần trước ta đều lấy cớ phái Mặc Sơ Hàn ra ngoài làm việc để qua loa tắc trách, nhưng ta luôn cảm thấy làm như vậy cũng không phải là kế sách lâu dài, so với việc người nọ tự cầm cổ mẫu tìm tới tận đây, không bằng để ta chủ động tới trước sẽ tốt hơn."
"Thế nhưng ngươi tới Tây Bắc, người nọ sẽ không nghi ngờ ngươi sao?" Mặc Cửu Diệp truy vấn.
"Lúc thủ hạ của hắn ta truyền tin tức cho ta có nói, gần đây người nọ có việc quan trọng, trong vòng mấy tháng này sẽ không xuất hiện, bởi vậy ta mới nhân cơ hội này chạy tới Tây Bắc."
Nói xong, Nam Thụy lại bắt đầu đánh giá Mặc Sở Hàn, nhìn thế nào cũng không giống với dáng vẻ của người bị hạ cổ.
Nhất là lúc nãy, hắn ta đã thử thao túng cổ mẫu, ý đồ khống chế Mặc Sơ Hàn những mấy lần thế nhưng Mặc Sơ Hàn lại chẳng hề có chút phản ứng nào.
Đây cũng là điểm khiến Nam Thụy nghi ngờ nhất sau khi gặp được Mặc Sơ Hàn.
Hắn ta muốn dò hỏi Mặc Sơ Hàn, nhưng nghĩ tới việc hắn ta vẫn còn mang địch ý rất lớn đối với mình, cho dù có hỏi người ta cũng không nhất định sẽ nói cho hắn ta biết, thế nên Nam Thụy dự tính sẽ đổi một phương thức khác.
Hắn ta chỉ vào chiếc bình sứ đang đựng cổ mẫu rồi nói: "Bây giờ giải trừ cổ trùng cho Mặc Sơ Hàn, chỉ có điều, ta có một điều kiện nho nhỏ."
Mặc Sơ Hàn biết, ở phương diện đàm phán cửu đệ mạnh hơn mình, thế nên hắn ta không mở miệng.
Mặc Cửu Diệp đã nhìn ra chút tâm tư của Nam Thụy từ lâu, cổ con rối trên người của bát ca đã được giải trừ rồi, hắn cũng không có gì phải lo lắng.
"Ta nghĩ phải tìm hiểu về điều kiện của ngươi trước đã."