Ý thức của nàng ở trong không gian lục soát một phen, quả nhiên, những cẩu cẩu kia toàn bộ chỉnh tề ngồi ở chân núi, không dám nhúc nhích.
Nếu không có mấy vị huynh trưởng ở đây, Hách Tri Nhiễm cũng muốn cười vài tiếng.
Cơm nắm ở trong không gian thật đúng là không nhàm chán.
Lại nhìn những cẩu cẩu kia, đã trưởng thành rất nhiều, phỏng chừng lại có hai ba ngày, là có thể từ không gian đi ra chính thức đi làm.
Kế hoạch ban đầu, hôm nay Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm lợi dụng thời gian buổi sáng làm yểm hộ, chuẩn bị tốt vật liệu gỗ lập tức an bài vận chuyển về nhà.
Không nghĩ tới, ở Doãn Thành ngoài ý muốn gặp được hai người Nam Cương, cũng bởi vậy, chậm trễ kế hoạch của bọn họ.
Lúc ăn cơm tối, vẫn là Mặc lão phu nhân nhớ tới việc này trước.
"Cửu Diệp, các con vào thành mua gỗ, sự tình làm thế nào?"
Lão thái thái đã quá sớm không muốn quan tâm chuyện trong nhà, hiện tại bà chỉ muốn giống như đám tức phụ, ra chút khí lực là tốt rồi.
Chẳng qua, bà thấy hôm nay tức giận có chút không đúng, Mặc Sơ Hàn trước kia về đến nhà liền thích giảng giải cho người nhà nha môn phá án hôm nay lại cực kỳ yên tĩnh.
Mặc lão phu nhân đoán, hôm nay nhất định là có chuyện gì phát sinh, bởi vậy mới lôi chuyện mua gỗ ra hỏi.
Mấy huynh đệ vốn không định nói chuyện bắt được hai người Nam Cương cho người nhà, dù sao cũng không phải chuyện gì làm cho người ta vui vẻ.
Nhưng bọn họ đương nhiên rất hiểu rõ đối với tính tình của mẫu thân, nếu không phải bà phát hiện cái gì không thích hợp, không có khả năng đặt câu hỏi trên bàn cơm.
Mặc Cửu Diệp vốn định chuẩn bị tốt hết thảy, lúc xuất phát kinh thành nói sau.
Nếu sớm muộn gì cũng phải nói, mẫu thân hỏi, hắn dứt khoát nói một ít.
"Nương, vật liệu gỗ đã chuẩn bị xong, vốn định buổi chiều tìm người vận chuyển về nhà, không ngờ ở Doãn Thành lại gặp được hai người Nam Cương hỏi thăm tung tích thôn Tây Lĩnh..."
Mặc Cửu Diệp báo chuyện hôm nay cho mẫu thân, như vậy, hành trình kinh thành của hắn cũng không cần giải thích thêm một phen.
Đương nhiên, hai người kia c.h.ế.t như thế nào, hắn không có nói tỉ mỉ, chỉ là nói bị mấy huynh trưởng đã xử lý sạch sẽ.
Nghe xong những gì hắn nói, không riêng gì các tẩu tẩu, mà ngay cả Mặc lão phu nhân luôn luôn trầm ổn đều mất bình tĩnh.
"Tư Manh tiên sinh thật đúng là âm hồn bất tán, có ông ta ở một ngày, Mặc gia ta vĩnh viễn không có ngày yên ổn."
Thấy trạng thái của mẫu thân, Mặc Cửu Diệp biết lão nhân gia cũng nghĩ tới biện pháp đi kinh thành tìm người.
Hắn nhân cơ hội mở miệng nói: "Nương, con định vài ngày nữa sẽ đi kinh thành, phàm là có một chút manh mối, con cũng không muốn buông tha."
Thấy Cửu đệ nói đi kinh thành tìm Tư Manh tiên sinh, mấy vị huynh trưởng xoa tay đứng lên.
"Muốn đi huynh đệ chúng ta cùng đi." Bát ca nói.
Ngay cả thân thể Thất ca còn chưa hoàn toàn khôi phục cũng sốt ruột.
"Đúng vậy, đi kinh thành không phải chuyện đùa, Cửu đệ không thể đi một mình, muốn đi thì huynh đệ chúng ta cùng đi." "Không được, thân phận của chúng ta nhạy cảm, nhiều người ngược lại bắt mắt, ta định một mình đi tìm hiểu đến cùng." Mặc Cửu Diệp cực lực phản đối.