Mặc Cửu Diệp nhận lấy mì Dương Xuân trong tay Lan Nhi đưa đến trước mặt Hách Tri Nhiễm.
"Nhiễm Nhiễm, để ta đút nàng, nàng ít nhiều ăn một ít."
Tuy bây giờ Hách Tri Nhiễm đã hơi đau đớn khó chịu, nhưng nàng biết rõ, chẳng cần bao lâu nữa thì sẽ cần thể lực đi sinh đẻ, cho dù xem như thuốc cũng phải ăn nhiều tí.
"Được, ta ăn."
Hách Tri Nhiễm ăn được nửa bát mì thì bị đánh bại bởi một cơn đau bụng bất thình lình, triệt để mất đi dục vọng ăn uống.
Lần này đau bụng dưới xuất hiện gấp rút và mãnh liệt, cả người nàng nằm trên giường bắt đầu lăn lộn.
Mặc Cửu Diệp thấy thế quá cực kỳ sợ hãi, tiến lên chuẩn bị đỡ Hách Tri Nhiễm dậy.
Đúng lúc này, bà đỡ đẻ Triệu đi tới.
"Lão Cửu, người khoan đừng đụng vào nàng ấy, để ta xem thử trước, hẳn là hài tử sắp ra đời rồi."
Mặc Cửu Diệp nghe bà đỡ đẻ Triệu nói xong, bàn tay đưa ra khựng lại giữa không trung.
"Đại nương, nhờ người đấy."
Bà đỡ đẻ Triệu đi tới trước giường, thấy Mặc Cửu Diệp vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích, không nhịn được nhắc nhở: "Lão Cửu, đây là phòng sinh, người có thể ra ngoài chờ rồi."
Bà ấy làm bà đỡ đẻ hết nửa đời người, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy một đại nam nhân một mực canh giữ ở phòng sinh. Không phải không có người thương xót vợ, nhưng ai không biết phòng sinh là nơi dơ bẩn, nam nhân ở trong đó sẽ bị áp vận.
Mặc lão phu nhân và Hách phu nhân ở ngoài cửa đều nghe thấy bà đỡ đẻ đuổi Mặc Cửu Diệp ra ngoài.
Mặc lão phu nhân thờ ơ với việc này.
Nếu không phải Hách Tri Nhiễm, đừng nói cả nhà bọn họ đoàn viên, e rằng những người trước đó cũng không thể sống đến bây giờ.
Hách Tri Nhiễm mạo hiểm tính mạng sinh con dưỡng cái cho Mặc gia, người làm trượng phu như Mặc Cửu Diệp ở bên cạnh cũng không có gì đáng trách, gì mà áp vận không áp vận chứ.
Mặc gia đã đủ xui xẻo, hàm oan bị phán lưu đày tới Tây Bắc, chuyện xui xẻo như vậy đều đã gánh vác vượt qua, còn những việc xui xẻo gì khác, chỉ là mưa bụi đối với Mặc gia.
Hách phu nhân lại không suy nghĩ nhiều như thế kia, theo lệ thường, Mặc Cửu Diệp xác thực không thích hợp ở lại phòng sinh.
Bà ấy thấy thông gia mẫu không có bất cứ động tác nào, bà ấy bèn dự tính đi vào phòng kéo Mặc Cửu Diệp ra.
Mặc lão phu nhân nhìn ra được ý của bà ấy, ngăn cản nói: "Thông gia mẫu mặc kệ hắn ta, Nhiễm Nhiễm chịu tội lớn như vậy sinh con dưỡng cái hắn ta, hắn ta kề cạnh là việc nên làm."
"Điều này..." Hách phu nhân chần chờ.
Lấy góc độ của người làm mẹ, nữ tế có thể kề cạnh nữ nhi sinh đẻ, cũng sẽ khiến nữ nhi có tí cảm giác an toàn, đây tuyệt đối không phải chuyện xấu gì.
Nếu mẫu thân ruột của người ta cũng không bận tâm, người làm nhạc mẫu như bà ấy tự nhiên sẽ không đi nhiều chuyện.
"Nếu như vậy, ta cũng đi kề cạnh Nhiễm Nhiễm."
Mặc lão phu nhân thấy thông gia mẫu đều đã đi vào, bà ấy cũng đi theo vào trong phòng. ¬
Lúc này, mấy vị tẩu tẩu bận rộn xong sự việc trong tay cũng xôn xao chạy sang đây, nghe nói Cửu đệ muội sắp sinh, chẳng những Cửu đệ ở lại phòng sinh, hai vị lão phu nhân cũng đi theo vào, mấy người đưa mắt nhìn nhau, đều định đi kề cạnh Hách Tri Nhiễm.
Bà đỡ đẻ Triệu thấy mình không thể khuyên giải Mặc Cửu Diệp bèn dứt khoát tùy ý hắn.
Kết quả bà ấy vừa quay người lại, phát hiện trong phòng xuất hiện nhiều người như vậy.