Mục lục
Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhà sưu tầm nho nhỏ: [Lão bản, ngươi cũng thật là lợi hại nha, cửa hàng lại được làm mới rồi.]

Hách Tri Nhiễm: [Đầu là mấy món đồ chơi không đáng mấy tiền mà thôi.]

Nhà sưu tầm nho nhỏ: [Lão bản khiêm tốn quá rồi, nhưng phàm là người hiểu đồ cổ, cái nào có thể nói là món đồ chơi không đáng mấy tiền được cơ chứ.]

Hách Tri Nhiễm: [Cũng hơi hơi mà thôi.]

Lời này không hề giả một chút nào, vừa rồi lúc nàng đăng ảnh lên, tủ như mấy miếng ngọc thạch để trang trí kia, giá trị còn nhỏ hơn một nửa so với những món ở trong quốc khố.

Các này chứng tỏ Thôi Huyền Thừa chính là một tên thổ tài, người chân chính có đồ tốt vẫn là Thuận Vũ Đế.

Nhà sưu tầm nho nhỏ: [Lão bản, cửa tiệm bán đồ cổ này của ngươi thật đáng giá, nếu như mấy tuần gần đây ta có thể quay vòng được vốn, nhất định sẽ mua hết toàn bộ những sản phẩm của ngươi. ]

Hách Tri Nhiễm: [Là gặp phải chuyện gì sao?]

Nàng cũng chỉ là tùy ý quan tâm tới khách hàng quen một chút, ai biết nhà sưu tầm nhỏ nhỏ kia thế mà lại trả lời rất thành thật:

[Nhà của ta đó giờ đều buôn bán đồ cổ, chưa từng gặp khó khăn về mảng tài chính, chỉ vì quãng thời gian trước hùn vốn cùng bạn bè mua một viên nam châu mười li, trưng bày ở chỗ của ta bị mất trộm.

Viên minh châu này giá trị xa xỉ, cơ hồ lấy đi hơn phân nửa nhà cửa của ta, nam châu mất đi từ trong tay ta, khó tránh khỏi phải bồi thường một phần tiền cho bạn. ]

Hách Tri Nhiễm cũng chẳng xa lạ gì về nam châu, hơn nữa giá trị cũng cao thấp bất phân.

Giờ phút này nàng vô cùng tò mò, viên nam châu mà nhà sưu tầm nho nhỏ này bị trộm mất rốt cuộc thuộc loại phẩm chất nào:

[Nam châu của ngươi là loại như thế nào?]

Nhà sưu tầm nho nhỏ: [Viên nam châu kia rất đặc biệt, đường kính tầm mười li, hơn nữa cả viên đều là màu đen, không có một chút tì vết nào, trải qua sự kiểm định của nhiều chuyên gia, viên nam châu này được sinh ra vào thời Đại Thuận, là đồ cổ cấp bậc hiếm thấy. ]

Nam châu thì Hách Tri Nhiễm đã từng thấy qua, nhưng từ trước tới nay lại chưa từng thấy loại màu đen, hơn nữa lại có đường kính mười li.

Phỏng chừng con trai tạo ra viên minh châu này đã sắp thành tinh luôn rồi...

Bởi vì nhà sưu tầm nho nhỏ nhắc tới nơi sản sinh ra viên nam châu kia là ở hướng Đại Thuận, ngược lại gợi lên hứng thú rất lớn của Hách Tri Nhiễm:

[Ngươi nói viên nam châu này được tạo ra vào thời Đại Thuận sao?]

Người sưu tầm nho nhỏ: [Đúng vậy, sau khi các chuyên gia xem xét, xác định nguồn gốc của viên nam châu này chính là hướng Đại Thuận, nghe nói viên nam châu này còn có chút điển cố. ]

Hách Tri Nhiễm cũng vì vậy mà cảm thấy hứng thú hơn; [Điển cố gì vậy?]

Nhà sưu tầm nho nhỏ; [Nghe nói viên nam châu này được tạo ra ở Nam Cương, lúc đó hoàng đế Nam Cương đánh trận thua, Thuận Vũ Đế đề xuất lấy viên nam châu kia làm phần bồi thường lớn nhất cho hắn ta, Nam Cương hoàng đế kiên quyết không đồng ý.

Bởi vì viên nam châu kia chính là vật mà hoàng hậu Vân Ly của Nam Cương thích nhất, Nam Cương hoàng đế sủng thê, bởi vậy tình nguyện cắt một tòa thành để bồi thường cũng không nỡ lấy ra viên nam châu kia. ]

Nói tới đoạn lịch sử này, Hách Tri Nhiễm đúng thật là không có hiểu biết gì.

Dù sao những gì mà con cháu đời sau học tập đều là văn hóa Trung Nguyên, đối với tiểu quốc biên cương ở cổ đại cũng chỉ có một số chuyên gia lịch sử mới có thể cẩn thận đi nghiên cứu. Bởi vậy trong sách sử mà nàng mua cũng không ghi chép lại đoạn sử này. Nói tới Vân Ly, vậy hẳn là đoạn lịch sử kia cũng bị nàng thay đổi rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK