"Như thế rất tốt." Mặc Cửu Diệp nói rồi đi tới chỗ hai vị tộc trưởng.
"Không biết bây giờ hai vị tộc trưởng có thể đưa chúng ta đi xem mấy gian nhà kia được không?”
Hai vị tộc trưởng đồng thanh đáp: "Không thành vấn đề, công tử muốn xem lúc nào cũng được."
Như vậy, Mạnh Hoài Ninh đã giải quyết xong chuyện quan trọng nhất, mà thời gian cũng không sớm nữa nên sai người đưa Thôi lí chính cùng nhau rời khỏi thôn Tây Lĩnh.
Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm cùng nhau tiễn hắn ta và đám quan sai đến cửa thôn, mới quay trở lại tìm hai vị tộc trưởng.
Trở lại vị trí ban đầu ngoại trừ người Thôi gia đã bị quan sai đuổi về nhà mình, những người của hai gia tộc khác đang đợi ở đó.
Thái độ hai vị tộc trưởng đối với Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm vô cùng kính cẩn.
Triệu tộc trưởng tiến lên hỏi trước: "Không biết vị công tử này xưng hô thế nào?"
Mặc Cửu Diệp khách khí trả lời: "Triệu tộc trưởng, ta họ Mặc, ở nhà đứng hàng thứ chín, ngài cứ gọi ta là Mặc Lão Cửu."
Sau đó hắn lại giới thiệu Hách Tri Nhiễm cho bọn họ, dù sao tương lai tất cả mọi người sẽ trở thành hàng xóm láng giềng, làm quen với nhau là điều cần thiết.
Hai vị tộc trưởng cũng chân chất, gọi thẳng Mặc Cửu Diệp là Mặc Lão Cửu, gọi Hách Tri Nhiễm là tức phụ của Lão Cửu!
Sau khi chính thức chào hỏi, Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm mới đi theo Triệu tộc trưởng đi xem hai gian nhà trống của Triệu gia.
Đoàn người tiến vào địa bàn Triệu gia, suy nghĩ đầu tiên của Hách Tri Nhiễm và Mặc Cửu Diệp là quả nhiên bọn họ rất khó khăn. Gian nhà ở khu này đều là gạch nung, mặc dù đã phải tu sửa nhiều lần, nhưng trông cũng khá kiên cố.
Triệu tộc trưởng chỉ vào chỗ tường vây thấp nhất trong gian nhà: "Nơi này là nhà cũ của nhà chúng ta, sau này bởi vì mấy đứa con trai lớn muốn lấy vợ, cảm thấy nơi này hơi chật nên đổi sang chỗ khác xây thêm một gian nhà lớn hơn chút."
Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm nhìn nhau, cùng đi vào trong gian nhà kia.
Gian nhà không tính là nhỏ, ở giữa là ba gian phòng chính, hai gian sương phòng bên cạnh, đằng sau gian nhà còn có một vườn rau lớn khoảng nửa mẫu đất.
Triệu tộc trưởng thấy bọn họ xem một vòng, đi tới cười hỏi: "Căn nhà này nhìn thì hơi cũ nhưng tường vây kín, ở qua mùa đông chắc chắn không thành vấn đề."
Mặc Cửu Diệp cũng không nói gì, bọn họ chỉ có mỗi ba gian nhà duy nhất cho thuê mà thôi, hắn cũng không thể bắt bẻ gì được.
"Triệu tộc trưởng, chúng ta đi chỗ khác xem đi!"
Triệu tộc trưởng biết lần này quan sai dẫn rất nhiều người lưu đày đến nhưng không biết tổng cộng có bao nhiêu hộ gia đình.
Ông ta thấy Mặc Cửu Diệp nói vậy thì đoán rằng người ta không nhìn trúng gian nhà này.
Triệu tộc trưởng cũng không tức giận, gian nhà khác cũng là của tộc bọn họ, chỉ cần có thể cho thuê một chỗ cũng coi như có khoản thu vào.
Triệu tộc trưởng gọi một người trong tộc tới.
"Triệu Phúc, đưa hai vợ chồng Lão Cửu đi xem gian nhà của ngươi."
Triệu Phúc nhanh nhẹn chạy đến phía trước dẫn đường cho mấy người, trong lòng đang cầu nguyện bọn họ sẽ thuê cho hắn ta, trong nhà có thể có thêm một khoản thu nhập.
Gian nhà của nhà Triệu Phúc không khác gì gian nhà của Triệu tộc trưởng, nhưng phòng ốc nhìn thoáng đãng hơn.
Sau khi xem xét, Mặc Cửu Diệp mới nhìn vào Triệu tộc trưởng và Triệu Phúc đang dùng ánh mắt chờ mong nhìn mình. "Không biết hai gian nhà này các ngươi định cho thuê với giá thế nào?" Triệu Phúc luôn nghe theo tộc trưởng, trực tiếp đưa quyền nói giao cho ông ta.