Mục lục
Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Phu quân, ta đã đích thân thay chàng hứa với hắn, chàng sẽ không làm gì hắn."

Trước sự mất kiểm soát của Mặc Cửu Diệp, nàng đành phải nhắc nhở hắn.

Không phải Hách Chi Nhiễm tốt bụng, nhưng xét tình trạng hiện tại của Nam Hằng, nếu Mặc Cửu Diệp lại động thủ với hắn, e rằng sau này bọn họ sẽ khó hỏi ra câu gì.

Trong lòng Hách Chi Nhiễm luôn rõ ràng, báo thù thì nhất định phải báo thù, nhưng lúc này cũng không cần vội vàng.

Một khi họ đã hoàn toàn vắt kiệt mọi thứ mà Nam Hằng biết, họ có thể tra tấn hắn bằng mọi cách họ muốn.

Mặc Cửu Diệp cũng biết sự thật này, nhưng hắn quá tuyệt vọng khiến hành vi của hắn có phần không thể kiểm soát được.

Sau lời nhắc nhở của Hách Chi Nhiễm, lý trí của hắn nhanh chóng trở lại, hắn phối hợp nói: "Được, nghe Nhiễm Nhiễm."

Nam Hằng vừa rồi bị hành động của Mặc Cửu Diệp dọa sợ, hiện tại nhìn thấy nữ nhân này thật sự có thể khống chế được tính khí của hắn, Nam Hằng cũng có chút yên tâm.

Lần này là Hách Chi Nhiễm tiến lên hỏi.

"Nam Hằng, ta hỏi ngươi, lúc tứ ca ta c.h.ế.t để cứu ngươi, vì sao ngươi không nói ra sự thật?"

Nghe vậy, Nam Hằng ánh mắt có chút né tránh, chủ yếu tránh đi cái nhìn của Mặc Cửu Diệp.

"Mặc gia các ngươi đã nghiêng về Vân Nam rồi. Một khi ta tiết lộ nguyên nhân thực sự cái c.h.ế.t của Mặc Tu Yên, ta e rằng Mặc gia các ngươi sẽ lập tức công khai quay về Vân Nam.

Hách Chi Nhiễm liếc nhìn Mặc Cửu Diệp, Mặc Cửu Diệp gật đầu, như muốn nói hắn không có phản đối câu trả lời của Nam Hằng.

Nàng tiếp tục hỏi: "Ngoài chuyện xảy ra với tứ ca của ta, ngươi còn làm gì với nhà họ Mặc nữa?”

Nam Hằng vẫn là có chút cắn rứt lương tâm nhìn Mặc Cửu Diệp: "Trước khi Mặc gia bị lưu đày, ta đã hối lộ người hầu trong phủ Công tước để bổ thuốc độc xuống giếng."

Điểm này đối với Mặc Cửu Diệp không có gì phải bàn cãi.

Khi đó, người đầu tiên hắn nghĩ người có thể làm ra chuyện đầu độc này chính là Nam Hằng.

May mắn khi đó có Hách Chi Nhiễm, Mặc gia đã thoát khỏi thảm họa này.

Hách Chi Nhiễm tiếp tục hỏi: "Còn gì nữa?"

Nam Hằng suy nghĩ một chút, nói tiếp: "Còn có, ta ngoài ý muốn phát hiện Mặc Vân Phong còn sống, đã bị Vân Ly dùng thuật rối cổ khống chế. Nghĩ rằng hắn ta đã từng dẫn dắt người đi tiêu diệt Diêm Bang mà ta đã dày công thành lập, ta nghĩ có thể dùng hắn để dẫn dắt bang ngày càng lớn mạnh hơn nên đã nảy sinh ý định để hắn làm việc cho mình."

"Tại sao ngươi phải làm điều này?" Hách Chi Nhiễm hỏi.

"Chỉ có cách này, ta mới có thể giải tỏa được hận thù trong lòng."

Có thể nhìn ra rằng, người mà Nam Hằng hận nhất trong Mặc gia chắc chắn chính là Mặc Vân Phong.

Chuyện này bọn họ đã biết được khi Vân Ly bị thôi miên, câu trả lời của bọn họ cũng gần như giống nhau, vì vậy Hách Chi Nhiễm cũng không tiếp tục hỏi về chủ đề này.

Nam Hằng thấy việc mình nói ra sẽ không chọc giận đến Mặc Cửu Diệp nữa, nghĩ một lúc rồi tiếp tục nói ra một chuyện khác

"Ta còn phái người mai phục ở Núi Ngưu Giác, định lấy mạng Mặc Cửu Diệp."

Hách Tri Nhiễm và Mặc Cửu Diệp đã nghe chuyện này từ miệng của thích khách, bây giờ nghe được lời thừa nhận của Nam Hằng cũng chỉ là xác nhận lại.

"Ta chỉ làm những việc này với Mặc gia thôi, không có gì khác."

Tay chân Nam Hằng đều bị dây thừng trói lại, nếu không hắn đã sớm giơ tay ra thề để người trước mặt tin tưởng mình.

Mặc Cửu Diệp từng bước một đi đến trước mặt hắn, trầm giọng nhắc nhở: "Hãy suy nghĩ kỹ xem, ngươi còn làm gì khác hay không."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK